Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 381: Thái Hậu Tẩm Cung

Chương 381: Thái Hậu Tẩm Cung
Một ngày này, cả người Kim Hoàng dường như muốn sụp đổ.
Ông ta vội vàng liều mạng dựng Truyền Tống Trận cho Từ Khuyết, trong lòng mang theo một chút mong chờ, cảm thấy Từ Khuyết có thể sáng tạo ra kỳ tích, có thể trợ giúp ông ta đổi mới lại Hoàng trong vòng hai ngày.
Kết quả đổi mới lại là đổi loạn một trận.
Dân chúng ở Hoàng thành rất hài lòng, nhưng nhóm q phía dưới lại không ngừng vào cung cáo trạng, tố cáo Từ Khuyết hủy hoại bộ mặt Hoàng thành.
Hắn khắp nơi phái người treo hoành phi, dán giấy tuyên truyền, trên đó viết đủ loại từ ngữ kỳ lạ, cuối cùng còn không quên viết "Tạc Thiên Bang", để tuyên truyền bang phái mình.
Nguy hiểm hơn chính là, tên này còn dạy dân chúng khắp thành mấy ca khúc, lưu truyền rộng rãi khắp Hoàng thành, từ lão giả tám mươi cho tới đứa trẻ vừa biết đi đều hát vang những bài đó.
Đi ở trên đường là có thể nghe thấy người người, nhà nhà hát "Ngươi là đám mây đẹp nhất phía chân trời" "Ngươi là trái táo nhỏ của ta", "Đại cô nương bắt mấy cái bắt mấy cái hạt dưa"!
Hết lần này tới lần khác còn có người ca hát những lời vô cùng kỳ quái.
Ví dụ như "Ngươi là bàn chải nhỏ chải..."...
Dân chúng ở Hoàng thành vui vẻ bao nhiêu thì đám quan viên lại khổ bấy nhiêu.
Đến ngày thứ ba, Kim Hoàng vội vã phái người xuất cung, truyền Từ Khuyết vào cung.
Nói là Truyền Tống Trận dựng sắp xong, bảo hắn mau mau vào cung chuẩn bị.
Từ Khuyết vốn đang ung dung bình tĩnh, sau khi tỉnh lại trong khách sạn nhận được tin tức, liền mặc một bộ trang phục bức vương, đeo trước ngực một huy hiệu lóe sáng ba chữ "Tạc Thiên Bang", đeo thêm một đôi kính râm rồi đi ra ngoài.
Dọc theo đường đi, dân chúng trên đường phố đều nhiệt tình chào hỏi hắn, vô cùng náo nhiệt.
Điểm Trang Bức lần thứ hai tăng lên không ít, đặc biệt là hai ngày qua, hắn đã lãi được hơn một ngàn điểm Trang Bức, đã sớm bù lại điểm Trang Bức bị tiêu hao do đổi chiến y Iron Man, hơn nữa hiện tại còn dư thừa.
Bây giờ nhìn giao diện hệ thống, điểm Trang Bức đã sắp vượt mức 3 vạn.
Từ Khuyết vui vẻ đi trên đường, nhiệt tình ngâm nga một điệu hát dân gian:
- Đại cô nương bắt mấy cái, bắt mấy cái, bắt mấy cái, bắt mấy cái hạt dưa...
Lập tức sẽ có người hát đáp lại:
- Tiểu tử lộ ra lông đen, lông đen, lông đen khố à...
Trên đường vô cùng náo nhiệt, bách tính càng hát càng vang dội.
Từ Khuyết bước đi trong tiếng ca vang dội kia, vô cùng hài lòng gật đầu, sải bước đi nhanh vào hoàng cung/
...
Vừa vào tới cửa cung, đã có một tên thái giám nghênh tiếp, thái độ vô cùng kính nể, vẻ mặt nịnh nọt nói:
- Từ thiếu hiệp, Hoàng Thượng phái lão nô tới đón ngài, đến, mời đi bên này.
Từ Khuyết gật đầu bước theo.
Nhưng rất nhanh, hắn nhận ra không đúng, tại sao càng đi lại càng xa, hình như không giống nơi bố trí Truyền Tống Trận.
- Ồ, đây không phải là đường tới tẩm cung của Thái hậu sao?
Từ Khuyết như nhớ ra được gì đó, kinh ngạc nói.
Tên thái giám kia nhất thời run run một cái, vội vàng giải thích:
- Từ thiếu hiệp thứ tội, lão nô vừa nãy là lừa ngài, kỳ thực là... là Thái hậu muốn gặp ngài.
"Híttt!"
Từ Khuyết nghe vậy, hít vào một hơi, cả kinh nói:
- Thái hậu muốn gặp ta? Tại sao vậy, tuy rằng ta lớn lên đẹp trai, nhưng Thái hậu cũng không thể như vậy đi? Bây giờ là ban ngày ban mặt, ta rất thẹn thùng đó.
- À?
Thái giám nhất thời bối rối, vội vàng cười làm lành vung vung tay, giải thích:
- Từ thiếu hiệp chớ hiểu lầm, Thái hậu không có ý khác, chỉ là muốn mời ngài đi qua, tùy tiện tán gẫu vài câu, sẽ không tốn bao nhiêu thời gian.
- Chỉ tùy tiện tán gẫu vài câu? Vậy thì thôi, ngươi hãy đi nói với Thái hậu, ta không rảnh.
Từ Khuyết nói xong, xoay người rời đi.
Thái giám lập tức cuống lên, vội vã chạy tới ngăn cản Từ Khuyết, cười khổ nói:
- Từ thiếu hiệp, ngài đừng nóng vội, Thái hậu nói rồi, nàng biết ngài muốn đi Thủy Nguyên Quốc, vì thế có chuyện quan trọng muốn thương lượng với ngài.
- Có quan hệ với Thủy Nguyên Quốc?
Từ Khuyết ngẩn ra.
Thái giám gật đầu nói:
- Đúng, hơn nữa là có quan hệ tới Hoàng Lăng Thủy Nguyên Quốc.
Từ Khuyết nhất thời nhíu mày.
Có quan hệ tới Hoàng Lăng Thủy Nguyên Quốc? Nếu thế thì nhất định phải đi một chuyến.
Chỉ là Thái hậu này... Có lẽ là có chuyện cần nhờ vả đây, xem ra sẽ là một hồi giao dịch.
Khóe miệng Từ Khuyết không khỏi cong lên,
Cười nhạt nói:
- Được, đi thôi, đi tẩm cung Thái hậu, vừa vặn ta cũng có một bí mật động trời liên quan tới Nhị Hoàng Tử, muốn nói cho Thái hậu đây!
- Được, Từ thiếu hiệp mời đi bên này.
Thái giám vừa nghe Từ Khuyết đồng ý đi, nhất thời mừng rỡ, tiếp tục dẫn đường.
Rất nhanh, hai người đã đi tới hậu cung, đến trước tẩm cung Thái hậu.
Lúc này cửa phòng tẩm cung Thái hậu đóng chặt, không cảm ứng được khí tức có người bên trong, hiển nhiên Thái hậu cũng không ở nơi này.
Từ Khuyết nhất thời không vui, mẹ nó muốn chơi đùa ta đấy hả?
Thái giám cũng ý thức được Thái hậu không ở đây, nhanh chóng giải thích:
- Từ thiếu hiệp, xin ngài chờ chốc lát, trời vừa sáng Thái hậu đã phái lão nô đứng ở cửa cung chờ ngài, lúc này còn không biết ngài đã tới.
- Vậy thì phải làm thế nào? Ta không có nhiều thời gian đâu, máy bay sắp cất... phi không đúng, Truyền Tống Trận sắp khởi động rồi.
- Lúc này có lẽ Thái hậu đang niệm kinh bên trong Tàng Thư Các, lão nô sẽ đi bẩm báo, mong Từ thiếu hiệp lượng thứ, lão nô đi nhanh về nhanh.
Lão thái giám cười cười làm lành nói
Cái gọi là đưa tay không đánh người mặt tươi cười, Từ Khuyết cũng không tính toán, để thái giám đi thông báo với Thái hậu.
Dù sao hắn cũng thật tò mò, Thái hậu này muốn nói chuyện gì.
Chỉ là đợi một lúc lâu mà Từ Khuyết vẫn không thấy thái giám trở lại, hắn xoay người quan sát mảnh sân trong tẩm cung Thái hậu.
Hiển nhiên, trong sân không có gì đẹp đẽ.
Thế nhưng đây là phòng của Thái hậu thì lại có ý tứ rồi.
Dù sao ngay cả tẩm cung của Nhị Hoàng Tử cũng có mật thất, ẩn giấu nhiều báu vật như vậy, tẩm cung Thái hậu khẳng định cũng có thứ tốt đi.
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết vươn ma trảo về phía cửa lớn tẩm cung.
"Kẹt kẹt!"
Hắn nhẹ nhàng mở cửa phòng, còn chưa đi vào, một mùi hương nhàn nhạt, nhất thời xông vào mũi.
- Ồ, còn có hương hoa
Từ Khuyết khẽ nhướn lông mày, bước vào quan sát bài trí trong phòng.
Trang trí trong phòng vô cùng đơn giản, đa số dùng đàn mộc để làm đồ dùng trong nhà, mùi gỗ toả ra thơm ngát.
Nhưng hương hoa kia cũng không biết toả ra từ đâu.
Chuyện này nhất thời khiến Từ Khuyết cảm thấy hiếu kỳ.
Chẳng lẽ trong phòng Thái hậu còn ở ẩn giấu một hoa viên mật thất? Trồng ở bên trong?
Hắn bắt đầu đi loạn khắp nơi, thỉnh thoảng động vào đồ trang trí xung quanh, nhìn xem có cơ quan hay không.
Đi tới đi lui một hồi, Từ Khuyết dừng lại trước một chiếc giường.
Bởi vì hắn phát hiện, hương hoa nhàn nhạt kia tỏa ra từ chính chiếc giường này.
Chính xác mà nói, là tỏa ra từ mấy mảnh vải nhỏ đủ màu sắc được gấp đặt trên giường, loại này mấy mảnh vải này có một cái tên rất nhã nhặn, gọi là —— cái yếm.
Từ Khuyết tự nhận là người có kiến thức rộng rãi, nhưng yếm tỏa ra hương hoa lại có chút hiếm thấy.
- Ồ!
Sau khi hắn đứng nhìn một hồi, đột nhiên ngạc nhiên kêu một tiếng, cầm lên mấy cái yếm kia.
Đúng như dự đoán, chất liệu làm những cái yếm này hắn chưa từng gặp qua, ngoại trừ toả ra hương hoa nhàn nhạt, từng sợi tơ còn lóe lên ánh sáng lộng lẫy.
Hơn nữa tơ lụa trên tay lại giống như nước ấm lướt qua tay.
Chờ đã... Tại sao lại ấm?
Vừa mới đổi không lâu?
Lông mày Từ Khuyết lại thoáng nhướn lên.
Bình thường đối với một vật mới mẻ, mọi người đều có một loại cử động theo bản năng, chính là nhìn một chút, ngửi một chút.
Vì thế sau khi xem, Từ Khuyết đang suy tư vì sao cái yếm lại ấm, trong lúc lơ đãng, cũng đem mấy cái yếm lên mũi khẽ ngửi.
Hương hoa nhàn nhạt kia quả nhiên đậm hơn rất nhiều.
Nhưng đúng lúc này, hắn bỗng thấy lạnh cả người, một chưởng phong từ sau lưng Từ Khuyết đánh tới.
Sau đó là một tiếng nói lạnh như băng cũng truyền đến từ sau lưng hắn.
- Ngươi đang làm gì?
- Ế?
Từ Khuyết sợ hết hồn, vội vàng xoay người nhìn lại, chỉ thấy cửa phòng không biết lúc nào đã mở, hơn nữa còn có một nữ tử dáng người thuỳ mị, mặt đeo lụa mỏng đứng đó.
Trên người nữ tử này cũng toả ra hương hoa nhàn nhạt, rất giống mùi hương từ cái yếm toả ra.
Giữa đôi lông mày của nàng lộ ra một loại khí chất thành thục.
Hiển nhiên, nữ tử này chính là vị Thái hậu trong truyền thuyết kia.
Nhưng hiện tại nàng đang nhìn chằm chằm Từ Khuyết bằng ánh mắt lạnh như băng, khi ánh mắt nàng rơi vào mấy cái yếm trong tay Từ Khuyết, đôi mắt nàng tràn đầy vẻ e thẹn cùng phẫn nộ.
Từ Khuyết vô cùng bình tĩnh thả mấy cái yếm y xuống, nghiêm túc nói:
- Nói ra thì có lẽ ngươi không tin, ta chỉ muốn ngửi xem, ngươi dùng bột giặt quần áo nhãn hiệu nào.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất