Chương 382: Nước Hoàng Thất Rất Sâu
Không khí trong tẩm cung nhất thời cứng lại.
Thái hậu lạnh lùng nhìn chằm chằm Từ Khuyết, nhưng Từ Khuyết vẫn tỏ vẻ hiên ngang chính khí, không thẹn với lương tâm nhìn Có lẽ là cảm thấy không có biện pháp gì với Từ Khuyết, Thái hậu cũng chỉ có thể bỏ qua chuyện này, cất bước đi vào tẩm cung, ngồi xuống một cái ghế.
Sau đó, tự mình rót một chén trà nóng, lạnh nhạt nói:
- Từ thiếu hiệp, lần này ai gia mời ngươi tới đây, chính là có một chuyện quan trọng muốn trao đổi cùng ngươi.
- Thái hậu khách khí, có chuyện gì cứ việc nói.
Từ Khuyết cũng tùy tiện ngồi vào một bên, nghiêm túc nói.
Thái hậu đẩy tách trà nóng đến trước mặt Từ Khuyết, nhàn nhạt nói:
- Nếu ai gia không đoán sai, Từ thiếu hiệp đi Thủy Nguyên Quốc, hẳn là vì Thái Sơ Thủy Linh Thảo?
- Ồ, ngươi thật thông minh, thế mà cũng bị ngươi đoán được.
Từ Khuyết nháy mắt cười nói, cũng không để ý tới chén trà nóng, làm bộ như cái gì cũng không thấy.
Dù sao đi ra ngoài lăn lộn, ăn thức uống của người lạ đưa thì không thể ăn bậy uống loạn. Trời mới biết vị Thái hậu này có thể giở trò hay không?
Nhỡ may nàng mơ ước thân thể bản bức vương, nàng hạ mê dược thì hắn biết làm sao?
Thái hậu nhìn thấy nhưng cũng không nói toạc ra, lạnh nhạt nói:
- Có lẽ Từ thiếu hiệp không biết, long mạch Thủy Nguyên Quốc rất đặc thù, nhiều năm bị Hàn Băng bao kín, nếu mạnh mẽ phá băng, Thủy Linh Thảo bên trong long mạch sẽ tan rã, đúng lúc ai gia có một kiện chí bảo, tên là Thấu Băng Thần Toa, có thể dễ dàng xuyên qua Hàn Băng, hái được linh dược.
- Ồ? Còn có chuyện như vậy à?
Từ Khuyết cười nhạt, vẫn không hề quan tâm.
Long mạch Thủy Nguyên Quốc bị Hàn Băng bao kín? Vậy thì thế nào?
Bản bức vương có hệ thống trong tay, còn sợ chút phiền toái nhỏ sao? Phải biết rằng, hệ thống có thể trực tiếp lấy ra Thủy Linh Thảo, cần gì tới Thấu Băng Thần Toa.
Thái hậu quan sát thấy dáng vẻ Từ Khuyết khi nàng nói như thế, nhất thời hơi sững sờ.
- Từ thiếu hiệp, ai gia nói việc này là sự thật trăm phần trăm, Thái Sơ Thủy Linh thảo bên trong long mạch Thủy Nguyên Quốc hết sức đặc thù, trong thiên hạ chỉ có Thấu Băng Thần Toa mới có thể chiếm lấy.
Nàng nghiêm tức nói, cho rằng Từ Khuyết không tin nàng.
Từ Khuyết lắc lắc đầu:
- Thái hậu, ngươi nói lời này thì không đúng rồi, cái gọi là thiên hạ không gì không có, sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân, muốn lấy Thái Sơ Thủy Linh Thảo kia, Tạc Thiên Bang chúng ta có ít nhất 100 biện pháp.
Thái hậu nghe xong, nhất thời sững sờ ở tại chỗ.
Vốn dĩ nàng muốn lấy Thấu Băng Thần Toa để trao đổi Từ Khuyết.
Nhưng hiện tại Từ Khuyết lại không để Thấu Băng Thần Toa vào mắt, còn nói là có 100 biện pháp để lấy linh thảo, như thế đã hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của Thái hậu nàng.
Tình huống này nếu xảy ra trên địa cầu, Thái hậu khẳng định sẽ nói một câu với Từ Khuyết: "Ngài thật biết khoác lác, khiến suy tính của ai gia rối loạn hết rồi!"
...
Sau một lúc trầm mặc, Thái hậu mới khẽ gật đầu nói:
- Xem ra là ai gia đã đánh giá thấp thực lực của Từ thiếu hiệp, nếu Từ thiếu hiệp đã không để mắt tới Thấu Băng Thần Toa thì ai gia cũng không lãng phí thời gian của Từ thiếu hiệp.
Thực không dám giấu giếm, ai gia biết trong Hoàng Lăng Thủy Nguyên Quốc có một loại đan dược, muốn mời Từ thiếu hiệp khi đi vào, thuận tiện giúp ai gia lấy ra.
- Ồ? Đan dược gì?
Từ Khuyết hiếu kỳ.
Sắc mặt Thái hậu trở nên nghiêm túc:
- Bát tinh Băng Phách Ngọc Đan!
Đan dược cấp bậc bát tinh?
Từ Khuyết nghe xong nhất thời cả kinh, Thủy Nguyên Quốc lại trâu bò như thế?
Phải biết là trong ngũ quốc, ngay cả đan dược cấp bậc lục tinh đều rất khó gặp được, thế mà hiện tại bên trong Hoàng Lăng Thủy Nguyên Quốc lại tồn tại đan dược cấp bậc bát tinh, nếu như chuyện này được truyền đi, sợ rằng tu sĩ khắp thiên hạ đều sẽ chen chúc chạy tới Thủy Nguyên Quốc để trộm mộ.
- Theo ai gia biết, bên trong Hoàng Lăng Thủy Nguyên Quốc giấu ba viên Băng Phách Ngọc Đan, chính là bảo vật vô giá, mà thứ này chỉ có tác dụng đối với nữ tu sĩ, chỉ cần Từ thiếu hiệp giúp ai gia mang một viên về, ngươi có điều kiện gì cứ việc đề xuất.
Lúc này, Thái hậu lại nhẹ giọng nói.
Từ Khuyết nhất thời yên lặng.
Không biết Băng Phách Ngọc Đan kia thần kỳ đến mức nào? Lại khiến Thái hậu nói ra những lời này, có điều kiện gì cứ việc đề xuất?
Chuyện này thật không tiện nha. Bản bức vương lại không phải loại người như vậy.
- Thái hậu, không biết Băng Phách Ngọc Đan kia có tác dụng gì?
Từ Khuyết hiếu kỳ hỏi.
Thái hậu hơi chuyển ánh mắt, lạnh nhạt nói:
- Có lẽ Từ thiếu hiệp cũng nhìn ra được, con đường tu luyện của ai gia đã gặp bình cảnh nhiều năm, đan dược kia ẩn chứa đạo vận cùng linh khí rất lớn, vừa vặn có thể giúp ai gia đột phá bình cảnh.
- Thì ra là như vậy.
Từ Khuyết gật đầu.
Nhưng trong lòng hắn lại lại cười lạnh.
Hắn không tin lời này của Thái hậu, Băng Phách Ngọc Đan cấp bậc bát tinh có thể đột phá bình cảnh, lời giải thích này không có chỗ nào không hợp lý.
Nhưng vì đột phá bình cảnh, đường đường Thái hậu một quốc gia lại có thể dễ dàng nói "ngươi có điều kiện gì cứ việc đề xuất" như thế, vậy thì không đúng rồi.
Lúc này, Từ Khuyết gọi hệ thống, hỏi:
- Hệ thống, Băng Phách Ngọc Đan có ích lợi gì?
Ding, Băng Phách Ngọc Đan chính là đan dược tẩy gân phạt tủy loại cao cấp, chỉ có nữ tu sĩ bảo trì tấm thân xử nữ hơn nữa có cảnh giới đạt đến Anh Biến kỳ mới có thể dùng viên thuốc này. Sau khi ăn vào, thiên phú linh căn sẽ tăng mạnh, còn có tỷ lệ nhất định xảy ra tiến hóa!
Tiếng hệ thống giải thích vang lên trong đầu Từ Khuyết.
Từ Khuyết nghe xong, trong nháy mắt liền bối rối.
Tác dụng gì thế?
Đan dược này chỉ có nữ tu sĩ có tấm thân xử nữ mới có thể dùng?
Thái hậu ngay cả tôn tử tôn nữ đều có rồi, còn muốn đan dược này làm gì? Chẳng lẽ là cho Thất Công Chúa dùng?
Không đúng, Thất Công Chúa mới chỉ là Nguyên Anh kỳ tầng ba, đan dược này phải là cường giả Anh Biến kỳ mới có thể dùng, mặc kệ thế nào, đan dược này cũng giống như là Thái hậu chuẩn bị cho mình.
Trong lòng Từ Khuyết tràn đầyi hoặc, liên tưởng đến khi nãy Thái hậu giải thích tác dụng của đan dược thì ánh mắt có chút né tránh, hắn nhất thời liền biết, việc này khẳng định không đơn giản.
Chuyện của Hoàng thất, nước rất sâu!
Nếu chuyện Thái hậu vẫn bảo trì tấm thân xử nữ bị lộ, việc này sẽ doạ chết bao nhiêu người đây?
Nghĩ tới đây, con ngươi Từ Khuyết không khỏi vi híp lại, đánh giá Thái hậu đeo lụa mỏng không nhìn thấy dung mạo trước mắt này, nhàn nhạt nở nụ cười.
- Không biết Từ thiếu hiệp suy nghĩ xong chưa? Vì sao lại nhìn chằm chằm vào ai gia rồi cười, chẳng lẽ trên mặt ai gia có dính vật bẩn sao?
Lông mày Thái hậu cau lại, cũng không e dè mà trực tiếp hỏi.
Từ Khuyết cười dài trả lời:
- Lòng yêu cái đẹp, mọi người đều có, Thái hậu đẹp như thiên tiên, tại hạ chỉ đơn thuần thưởng thức một thoáng mà thôi.
- Từ thiếu hiệp tự trọng.
Hai mắt Thái hậu nhất thời phát lạnh, đôi mi thanh tú càng nhíu chặt.
- Được, vậy tại hạ cũng không phí lời, ngươi muốn Băng Phách Ngọc Đan, không thành vấn đề! Thế nhưng...
Từ Khuyết nói đến đây, hơi dừng lại một chút, sắc mặt ngưng lại, tiếp tục nói:
- Thế nhưng ta dựa vào cái gì mà cầm đan dược mang về cho ngươi, ngươi nói điều kiện gì cũng có thể đề xuất, nhưng ta lại chẳng thiếu thứ gì, vì thế giao dịch này không có ý nghĩa.
Thái hậu hơi run run, vội vàng nói:
- Từ thiếu hiệp, ai gia có vô số chí bảo pháp khí, đều có thể đưa ngươi, thậm chí là... Ai gia thấy ngươi cùng Thất Công Chúa rất thân cận, nếu các ngươi tình đầu ý hợp, ai gia cũng có thể tác thành các ngươi.
- À? Ngay cả công chúa cũng đưa?
Từ Khuyết nhất thời ngạc nhiên, không hề nghĩ ngợi hỏi:
- Thế... Có thể đưa Thái hậu không?