Chương 397: Có Làm Hay Không
Từ Khuyết muốn làm quân sư, với nhận thức của Tư Đồ Hải Đường thì hoàn toàn khó mà tin nổi.
Nàng cho rằng, cho dù sau khi Từ Khuyết lên núi bị khóa chân nguyên, nhưng vẫn rất mạnh, dù sao lúc trước hắn triển khai kiếm chiêu kia, đều ẩn chứa kiếm ý mạnh mẽ, một khi cùng giao thủ quân địch, kiếm pháp đó nhất định sẽ tiếp tục phát huy uy lực đáng sợ.
Nhưng Từ Khuyết lại muốn làm quân sư, hắn nói từ khi hắn đặt tên là Gia Cát Lượng thì hắn nhất định phải làm quân sư.
Tư Đồ Hải Đường nghe đến choáng váng, cũng không muốn tiếp tục dây dưa ở vấn đề này.
Bởi vì nàng quan tâm đến một vấn đề khác.
- Gia Cát thiếu hiệp, ngươi nói có thể khiến binh mã Tuyết Thành trở nên mạnh mẽ, chẳng lẽ là có phương pháp luyện binh đặc thù? Hoặc là muốn truyện thụ cho bọn họ võ nghệ? Nhưng như thế sợ rằng sẽ tốn không ít thời gian.
Tư Đồ Hải Đường hỏi.
Từ Khuyết lắc đầu một cái, lại lấy ra này quạt lông chim, nhẹ nhàng lay động, bày mưu nghĩ kế cười nói:
- Ngươi nói đúng, hiện tại luyện binh quá tiêu hao thời gian, vì thế chúng ta ra tay từ những phương diện khác.
- Những phương diện khác?
Tư Đồ Hải Đường hỏi lại.
- Này nhé, ta hỏi ngươi, hiện tại chúng ta so sánh với đối phương, có phải là ngoại trừ số lượng, thì không còn điểm yếu khác?
Từ Khuyết cười híp mắt nói.
Tư Đồ Hải Đường gật đầu, dù sao Thánh Địa trên núi tuyết cũng khóa chân nguyên, mọi người đều không thể sử dụng Chân Nguyên, vì thế hiện tại Tuyết Thành quân cùng Băng Giáp quân, xác thực chính chênh lệch về số lượng.
- Vì thế chúng ta có thể ra tay từ những phương diện khác mà, trong tình huống không thể sử dụng Chân Nguyên, thể lực tất cả mọi người đều tiêu hao rất lớn, khó có thể khôi phục. Thời điểm như thế này, nếu như ta có thể khiến các tướng sĩ Tuyết Thành chúng ta, khi mệt bở hơi tai lại trong nháy mắt khôi phục thể lực, ngươi cảm thấy sẽ như thế nào?
- Cái gì? Chuyện này... Sao có thể được?
Tư Đồ Hải Đường trợn to hai mắt.
Trong tình huống không sử dụng Chân Nguyên, để Tuyết Thành quân trong nháy mắt khôi phục thể lực, sao có thể làm được? Dù dùng đan dược, cũng cần thời gian và Chân Nguyên để luyện hóa mà.
Nhưng nếu thật sự có thể làm được thì phần thắng của Tuyết Thành quân, tuyệt đối là vô cùng lớn, chỉ cần trên thay đổi chiến thuật một chút, khiến đối thủ tiêu hao thể lực, thì có thể nắm chắc phần thắng rồi.
Thử nghĩ mà xem, mấy ngàn tên tướng sĩ có tinh thần và thể lực tràn đầy, đối đầu với mấy vạn tên Băng Giáp quân thể lực khô cạn, ai cũng rõ ràng kết cục sẽ ra sao.
Nhưng... Thật sự có thể làm được sao? Nên làm như thế nào?
Tư Đồ Hải Đường vô cùng tò mò nhìn Từ Khuyết.
Từ Khuyết giả vờ thâm trầm nở nụ cười, lắc lắc quạt, nói ra:
- Chuẩn bị cho ta một căn phòng trống, tất cả mọi thứ trong phòng đều bỏ đi, mặt khác lại chuẩn bị 100 người đến giúp ta, ta dạy cho các ngươi cái gì gọi là dây chuyền sản xuất!
Dây chuyền sản xuất?
Khi Tư Đồ Hải Đường rời khỏi phủ thành chủ, đầu óc vẫn vô cùng choáng váng, nàng hoàn toàn không hiểu Từ Khuyết muốn làm cái gì.
Nhưng biểu hiện của Từ Khuyết cộng với miếng ngọc của Thủy Hoàng, khiến nàng rất tín nhiệm đối với Từ Khuyết, nên vẫn làm theo.
Đường đường là tướng lĩnh một thành giờ lại làm chân chạy cho Từ Khuyết.
Đầu tiên nàng triệu tập hơn trăm thợ thủ công, dựa theo bản vẽ thiết kế chế tạo Khổng Minh Đăng và dù lượn.
Sau đó tìm tới một gian phòng vốn để dự trữ lương thực kho hàng, rồi triệu tập nhân thủ, đến tận đêm hôm ấy, mới kiếm ra hơn trăm người.
Lúc này, Từ Khuyết giả trang thành Gia Cát Lượng khẽ phẩy quạt lông vũ, chậm rãi ung dung đi tới.
Dưới sự chú ý của hơn trăm người, hắn bước lên trước đoàn người, đứng ở cửa phòng, cười nhạt nói:
- Các vị hương thân phụ lão, chào buổi tối.
Tất cả mọi người đều vô cùng sùng kính Từ Khuyết, họ giống như hít thuốc lắc vậy, lớn tiếng đáp:
- Chào Gia Cát thiếu hiệp.
- Ừm, tinh thần mọi người cũng không tệ, vừa nhìn đã biết là hi vọng tương lai của Thủy Nguyên Quốc.
Từ Khuyết thoả mãn gật gù, giống như lãnh đạo đi thị sát.
Hơn trăm người ở đây nhất thời đều đứng nghiêm, cực kỳ tự hào ưỡn ngực.
Được anh hùng khen, đây là chuyện rất đáng kiêu ngạo đó.
Lúc này, Tư Đồ Hải Đường không nhìn nổi cảnh này, lo lắng đi đến bên cạnh Từ Khuyết, thấp giọng hỏi:
- Gia Cát thiếu hiệp, kế tiếp ngươi chuẩn bị làm cái gì?
- Vấn đề này hỏi rất hay, ta nghiên cứu cả một buổi chiều, rốt cục cũng làm ra một phương pháp phối chế mới, hiện tại có thể chuẩn bị bắt đầu rồi.
- Bắt... Bắt đầu cái gì?
Tư Đồ Hải Đường mơ hồ.
- Bắt đầu làm băng côn, ta nói với ngươi, ta nghiên cứu một buổi trưa, chính là vì các ngươi làm ra một loại đồ uống chứa vi-ta-min, tên là Red Bull, đến lúc mệt mỏi thì làm sao? Không sai, uống Red Bull! Nhưng cân nhắc đến thời tiết ở nơi này, ta liền đổi thành băng côn!
Từ Khuyết phấn khởi nói.
Băng côn?
Nghe được lời này, không chỉ Tư Đồ Hải Đường mà đám bách tính ở đây cũng sửng sốt.
Băng côn ở bên ngoài không phải có rất nhiều sao? Tùy tiện đập một thoáng là có thể kiếm được mấy cây, tại sao lại phải chế tạo?
Tất cả mọi người đều nghĩ không thông.
Nhưng cả một buổi chiều, Tư Đồ Hải Đường bận bịu ở trong, Từ Khuyết cũng không nhàn rỗi.
Khi hắn nghe được Tư Đồ Hải Đường nói đến vấn đề thể lực, lập tức đã nghĩ đến Red Bull.
Chỉ có điều cửa hàng trong hệ thống không buôn bán thứ này, chỉ có phương pháp phối chế ra thứ tương tự Red Bull.
Loại đồ uống vi-ta-min này bình thường đều chứa vi-ta-min, có tác dụng đề thần tỉnh não, bổ sung thể lực.
Vì thế Từ Khuyết dựa theo phương pháp phối chế, đổi rất nhiều vật liệu, cùng với máy móc chế tạo.
Đồ uống bình thường khẳng định không thể đưa tới hiệu quả quá to lớn.
Nhưng Từ Khuyết không giống thế, hắn có thân phận đầu bếp cấp bậc nhất tinh, một miếng đậu hủ thúi cũng có thể giúp tăng cường thần hồn.
Bây giờ muốn chế tạo một món đồ có thể trong nháy mắt bổ sung thể lực, có thể khó sao?
Đáp án khẳng định là không, thế nhưng mấu chốt của vấn đề, đồ vật làm ra có thể bổ sung bao nhiêu thể lực?
Nhiều hay ít, thì lại quyết định bởi đẳng cấp đầu bếp của hắn!
Vì để làm tốt chuyện này, Từ Khuyết bỏ ra 1500 điểm Trang Bức, đổi lấy một sách kỹ năng đầu bếp cấp bậc nhị tinh.
Sau đó lại sợ hiệu quả không như mong đợi, hắn lại mạnh tay dùng 3000 điểm Trang Bức, đổi lấy một sách kỹ năng đầu bếp cấp bậc tam tinh.
Sau khi sử dụng, thân phận đầu bếp trong nháy mắt tăng đến cấp bậc tam tinh.
Giờ phút này Từ Khuyết cực kỳ tự tin cùng kiêu ngạo.
Ngày hôm nay hắn muốn làm đại sự, chính là làm băng côn, hơn nữa là làm theo dây chuyền sản xuất, hắn muốn chế tạo một xưởng sản xuất băng côn ở Thủy Nguyên Quốc!
- Mọi người không cần hoài nghi trình độ chuyên nghiệp của ta. Băng côn của ta không phải băng côn bình thường, không phải tất cả băng côn (kem que) đều gọi băng côn! Chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực, sau khi làm ra băng côn, chúng ta có thể giết tới Thánh Địa núi tuyết, cứu Thủy Hoàng. Các ngươi lớn tiếng nói cho ta, có làm hay không?
Từ Khuyết giơ lên lông vũ, mạnh mẽ nói.
Mọi người ở đây thấy Từ Khuyết tự tin nói có thể cứu Thủy Hoàng điện hạ, nhất thời đầu nóng lên, cũng không nghĩ quá nhiều, đồng loạt nâng cánh tay hô to lên.
- Làm!
- Nhất định phải làm!
- Chúng ta nguyện cúc cung tận tụy với Gia Cát thiếu hiệp!
- Gia Cát thiếu hiệp uy vũ!
...
Các loại hô vang quả thực không thiếu gì cả, khiến lòng hư vinh của Từ Khuyết suýt chút nữa nổ tung, điểm Trang Bức cũng dâng lên nhanh chóng.
Cuối cùng hắn đi vào phòng, gọi hệ thống bao vây, lấy một kiện máy móc từ bên trong ra, bắt đầu lắp ráp trong căn phòng trống trải.
Mỗi một kiện máy móc đều là sản phẩm công nghệ cao trên địa cầu, nhưng đặt ở Tu Tiên Giới, lại thành một cục sắt vụn kỳ lạ.
Tư Đồ Hải Đường nhìn mà sững sờ.
Dân chúng cũng trợn mắt lên, hiếu kỳ đánh giá.
...
Buổi tối hôm đó, khắp Tuyết Thành đèn đuốc sáng choang, mọi người bận rộn làm cả đêm không ngủ.
Thợ thủ công cũng đang gấp rút gia công Khổng Minh Đăng và dù lượn, các loại âm thanh leng keng liên tục truyền đến.
Một số dân chúng lại dưới sự chỉ đạo của Từ Khuyết, bị phân phối đến các vị trí khác nhau trên dây chuyền sản xuất, thao tác máy móc để làm nguyên liệu.
Từ Khuyết phụ trách tuần tra chỉ đạo, khống chế cửa ải cuối cùng, phân phối ra một tia thần hồn, dùng công năng uỷ trị hệ thống, lợi dụng máy móc, biến tất cả nguyên liệu chất lỏng, ngưng tụ thành băng côn.
Đồng thời, còn nghiêm túc vẩy lên một loại tiểu tinh thể thần bí.
Cuối cùng, từng cây băng côn óng ánh trong sáng màu nâu, liên tiếp không ngừng hiện ra...