Chương 396: Chúng Ta Nhất Định Thắng
Tư Đồ Hải Đường kể rất tỉ mỉ, Từ Khuyết cũng nghe cực kỳ chăm chú.
Đối với chuyện của Nữ Đế, hắn cảm thấy rất hứng thú.
Năm đó Băng Ngưng hoàng hậu dã tâm bừng bừng, muốn soán vị đoạt Thủy Nguyên Quốc, nhưng trong lúc vô tình bị tiên hoàng Thủy Nguyên Quốc phát hiện.
Sự tình bại lộ, Băng Ngưng hoàng hậu quyêt định cá chết lưới rách, liên thủ cùng đồng đảng đánh trọng thương tiên hoàng Thủy Nguyên Quốc.
Mà lúc đó, Nữ Đế cũng vừa trở về từ Thiên Hương Cốc, gặp được cuộc chiến soán vị trong cung này, nên ra tay đối kháng với Băng Ngưng hoàng hậu.
Nghe nói lúc đó những người có liên quan đến việc này đều đã chết hết, không ai biết diễn biến cuộc chiến kia là như thế nào.
Kết quả cuối cùng là Nữ Đế bị thương, Băng Ngưng hoàng hậu cũng bị thương nặng, nhân cơ hội đào tẩu không biết tung tích.
Nhưng khi đó sinh lực trong cơ thể tiên hoàng Thủy Nguyên Quốc cũng đã cạn kiệt, trước khi chết ngài đã triệu tập đại thần, truyền ngôi vị hoàng đế cho Nữ Đế, sau đó băng hà.
Không ngờ mới chỉ 50 năm, mà Băng Ngưng hoàng hậu ở hải ngoại đã huấn luyện được một nhóm băng giáp quân, hơn nữa dường như còn có một số thế lực lớn ở hải ngoại giúp đỡ, lần này lại hung hăng trở về.
Thừa dịp Nữ Đế đi tới Hỏa Nguyên Quốc, không ở Thủy Nguyên Quốc, Băng Ngưng hoàng hậu liên tục hạ mấy toà thành trì, cũng nhanh chóng thu mua lòng người, bắt tay với không ít tướng lĩnh làm phản.
Vì thế chỉ trong thời gian mười ngày ngắn ngủi, Thủy Nguyên Quốc đã bị xâm chiếm hơn nửa, đến khi Nữ Đế lúc trở lại, khó có thể ngăn cơn sóng dữ, chỉ có thể lĩnh quân tác chiến.
...
Khi Từ Khuyết nghe được những lời này, nhưng trong lòng vô cùng nghi hoặc.
Bất kể là Nữ Đế hay Băng Ngưng hoàng hậu, ở trong chuyện này đều không hề đơn giản.
Chí ít dựa theo hiểu biết của hắn, năm đó Nữ Đế từ Thiên Hương Cốc trở về, thực lực mới đạt tới cảnh giới Nguyên Anh kỳ, thế mà có thể dựa vào sức một người, trợ giúp tiên hoàng đánh lui Băng Ngưng hoàng hậu có cảnh giới Anh Biến kỳ.
Chuyện bên trong khẳng định không đơn giản.
Mà Băng Ngưng hoàng hậu cũng kỳ quái, đang yên đang lành lại muốn soán vị, soán vị cũng thôi đi, nhưng sau khi thất bại còn có thể chạy trốn tới hải ngoại, huấn luyện băng giáp quân trở về báo thù, chỉ trong thời gian mười ngày suýt chút nữa đánh hạ được toàn bộ Thủy Nguyên Quốc.
Hiệu suất này, thực sự quá nhanh.
Hiển nhiên trong chuyện này còn có những thế lực khác nhúng tay, cung cấp tài nguyên to lớn cho băng ngưng hoàng hậu, nếu không nàng không thể có binh lực như thế, càng không cần phải nói tới năng lực đi thu mua những tướng lĩnh khác.
- Lại là một hoàng thất có vũng nước sâu rồi.
Từ Khuyết lắc đầu nói.
Tư Đồ Hải Đường ngẩn ra:
- Gia Cát thiếu hiệp, gì mà nước rất sâu? Là nói thủy linh khí của Thủy Nguyên Quốc chúng ta sao?
- Không có gì, đúng rồi, ngươi còn chưa nói, tai sao Thủy Hoàng lại bị giam cầm trên núi? Lấy thực lực của nàng, chuyện này hẳn là không thể xảy ra chứ?
Từ Khuyết lại hỏi.
Hắn biết thực lực của Nữ Đế, hoàn toàn có thể chống lại lão Sát Thần Anh Biến Kỳ tầng tám, không thể dễ dàng bị nhốt lại như vậy, trong này khẳng định là có chuyện bất ngờ xảy ra.
Đúng như dự đoán, sắc mặt Tư Đồ Hải Đường nghiêm túc lên, trầm giọng nói:
- Sau khi Thủy Hoàng điện hạ về nước, liền đến Tuyết Thành, lên Thánh Địa, giống như trên đó ẩn giấu bí mật có thể chuyển bại thành thắng, nhưng không ngờ Băng Ngưng hoàng hậu lại nhận được tin tức, dẫn theo 50 ngàn băng giáp quân lên Thánh Địa núi tuyết!
- 50 ngàn băng giáp quân thêm một Băng Ngưng hoàng hậu? Như thế đã đủ để giam cầm Thủy Hoàng?
Từ Khuyết ngạc nhiên.
Tuyệt đối không thể nào, cho dù Thủy Hoàng không đánh lại, những cũng có thể chạy thoát mà.
- Ta cũng không biết.
Tư Đồ Hải Đường lắc lắc đầu:
- Lúc đó Băng Ngưng hoàng hậu tới sau, sau đó cũng chỉ có một mình nàng xuống núi, tuyên bố Thủy Hoàng đã bị vĩnh viễn giam cầm ở Thánh Địa, bảo chúng ta đầu hàng. Mới đầu ta cũng không tin, nhưng trước khi Thủy Hoàng điện hạ lên núi, đã từng nói với chúng ta cho nàng mười ngày, hiện tại đã hai mươi ngày trôi qua, nhưng bệ hạ vẫn không có tin tức gì.
Từ Khuyết khẽ cau mày:
- Ngươi có lên núi xác nhận quá hay không?
- Ta đã lên tới, nhưng không có cách nào đến Thánh Địa! Trên núi tuyết có một vực sâu, vô cùng rộng lớn, tách biệt Thánh Địa với nơi khác, đồng thời trong thánh địa còn có một thượng cổ cấm chế có thể giam cầm tất cả Chân Nguyên của tu sĩ.
- Thế lúc đầu các ngươi lên Thánh Địa bằng cách nào?
Từ Khuyết hỏi
Tư Đồ Hải Đường lắc đầu nói:
- Mới đầu còn có một cầu treo bằng dây cáp nối đến Thánh Địa, nhưng khi ta lên núi xem, cầu treo bằng dây cáp đã bị chặt đứt, trong tình huống Chân Nguyên giam cầm, căn bản không qua được. Hơn nữa còn có mấy vạn băng giáp quân đóng quân ở xung quanh Thánh Địa, chúng xây dựng tường thành, địa thế dễ thủ khó công, muốn một lần nữa làm một cầu treo bằng dây cáp là chuyện không thể.
- Vậy các ngươi có thể bay qua mà.
Từ Khuyết không chút nghĩ ngợi nói.
Tư Đồ Hải Đường nhất thời ngẩn ra, rồi cười khổ nói:
- Gia Cát thiếu hiệp, ta đã nói rồi, trong thánh địa có cấm chế rất cường đại, một khi lên núi, Chân Nguyên sẽ hoàn toàn bị giam cầm, không thể phi hành.
- Ai nói không có Chân Nguyên thì không thể bay được? Ngươi đợi lát nữa, ta xem thử mấy thứ ta cất giấu đã.
Từ Khuyết gọi hệ thống, tiến vào cửa hàng.
Không có Chân Nguyên mà muốn phi hành thì có nhiều rất nhiều phương pháp.
Không nói tới Iron Man cùng Transformers, tùy tiện làm mấy chiếc máy bay trực thăng là có thể qua rồi.
Thế nhưng Tư Đồ Hải Đường từng nói, đối diện trên núi có trọng binh canh gác, còn cố ý làm tường thành để phòng n như dùng máy bay, động tĩnh khẳng định sẽ rất lớn, bay một lần sẽ bị phát hiện.
Hơn nữa máy bay muốn mang theo mấy ngàn binh mã Tuyết Thành đi qua, độ khó cũng rất lớn.
Chỉ có thể đổi lấy mấy chục chiếc máy bay, tiêu hao vô cùng lớn, huống hồ với chút điểm Trang Bức của Từ Khuyết, căn bản không có cách một hơi thuê lại mấy chục chiếc máy bay.
- Gia Cát thiếu hiệp, ngươi thật sự có biện pháp sao?
Lúc này, Tư Đồ Hải y Từ Khuyết đờ ra, không khỏi thấp giọng hỏi.
Từ Khuyết nhất thời cả kinh, trong đầu linh quang lóe lên, Gia Cát Lượng?
Ha ha, suýt chút nữa đã quên thần khí của Gia Cát Lượng rồi!
- Tư Đồ cô nương, ta đương nhiên có biện pháp rồi! Ngươi có nghe nói qua Khổng Minh Đăng chưa? Nghe nói dù lượn trên không chưa?
Từ Khuyết hớn hở nói.
Nhắc tới Gia Cát Lượng, tự nhiên sẽ nghĩ tới Khổng Minh Đăng, hơn nữa Từ Khuyết vốn học một biết mười, ngay lập tức liên tưởng đến dù lượn.
Muốn làm những thứ này chi phí vô cùng thấp, hơn nữa cũng thích hợp để nhiều người sử dụng, có thể tạo được hiệu quả xuất kỳ bất ý.
Nhưng Tư Đồ Hải Đường nghe xong vẫn lờ mờ, hoàn toàn không hiểu Từ Khuyết đang nói cái gì.
Từ Khuyết lại trực tiếp tìm trong cửa hàng hệ thống ra Khổng Minh đăng và thiết kế của dù lượn, vỗ tay lên bàn, dáng vẻ tràn đầy tự tin nói:
- Nào, ta có bản vẽ ế đây, ngươi sắp xếp một số thợ thủ công tay nghề tốt, chế tạo ra những thứ đồ này, càng nhiều càng tốt, tốt nhất là mấy ngàn cái, nếu vật liệu không đủ thì cứ đến tìm ta.
Tư Đồ Hải Đường cầm lấy bản vẽ, vô cùng kinh ngạc:
- Gia Cát thiếu hiệp, ngươi là nói những thứ này... Có thể bay được?
- Không sai, đến lúc đó mấy ngàn Tuyết Thành quân chúng ta từ trên trời giáng xuống, hù chết đám băng giáp quân kia.
Từ Khuyết càng nghĩ càng chờ mong.
Nhưng Tư Đồ Hải Đường lại càng hồ đồ hơn, sững sờ nhìn bản vẽ trong tay, một cái đèn lồng tạo hình quái lạ, cùng với một con diều hình tam giác lớn.
Dựa vào những thứ đồ này là có thể bay sao? Sao lại có thể như thế nhỉ?
Nàng vẫn khó có thể tin tưởng được, dù sao chuyện này thực sự quá khó tin.
- Yên tâm đi, tin tưởng ta, những thứ này đều là phát minh Tạc Thiên Bang chúng ta, có mấy ngàn năm lịch sử văn hóa rồi.
Từ Khuyết vỗ ngực, bảo đảm nói
Nhưng Tư Đồ Hải Đường vẫn tỏ vẻ ngờ vực và lo lắng.
Từ Khuyết đảm bảo một hồi, cuối cùng suýt chút nữa đã lấy tay vỗ tới ngực Tư Đồ Hải Đường để bảo đảm, cũng may Tư Đồ Hải Đường kịp thời gật đầu, khiến Từ Khuyết bỏ lỡ một cơ hội tà ác.
- Nhưng... Gia Cát thiếu hiệp, cho dù chúng ta thành công vượt qua vực núi, nhưng đối phương có mấy vạn binh mã, chúng ta chỉ có mấy ngàn người, phải làm gì mới có thể thủ thắng?
Tư Đồ Hải Đường lại hỏi.
Dù sao sau khi tiến vào Thánh Địa, Chân Nguyên lực bị giam cầm, những pháp quyết mạnh mẽ kia của Từ Khuyết đều không thể triển khai, mọi người chỉ có thể dựa vào võ kỹ tranh đấu, rất khó để lấy một địch nhiều.
Hơn nữa chuyện này vô cùng tiêu hao thể lực, mặc kệ thế nào thì Tuyết Thành quân cũng giống như đi chịu chết.
- Mấu chốt của đánh bất ngờ nhất chính là cái gì? Ngoại trừ dũng tướng ra, thứ nhất chính là binh mã cường tráng, lấy một địch 10, thứ hai chính là phải có một vị quân sư thông minh tuyệt đỉnh, tính toán không sai sót một chỗ.
Từ Khuyết vô cùng hờ hững, tự tin cười nói:
- Hiện tại quân sư có, vấn đề binh mã cường tráng này, ta cũng có thể giải quyết, vì thế chúng ta nhất định thắng.
- Quân sư? Ngươi là nói Nhị thúc ta?
- Không, nể mặt Gia Cát Lượng ta, vị trí quân sư này, để cho ta tới!