Chương 431: Tùng Tùng Tùng
Từ Khuyết dẫn theo ba ngàn Tuyết Thành quân, còn cả Husky, uy phong lẫm liệt chạy tới phủ đệ Tam vương gia.
Người trên đường nhìn thấy đều vội vàng né tránh, căn bản không dám trêu chọc.
Một ngàn hộ vệ từ trong Vương phủ đi ra, vẫn còn do dự tại chỗ, bọn họ không biết hiện tại nên đi thông báo với Vương gia, hay nên đi cứu Tiểu vương gia.
Bởi vì đối với bọn họ thì hai lựa chọn này đều rất nguy hiểm, là nguy hiểm liên quan đến tính mạng.
Nên đoàn người cứ tiếp tục đứng tại chỗ như vậy, không ai dám lên tiếng tiếp theo nên làm như thế.
...
Tam vương gia phủ, trong một gian phòng nhỏ.
Cửa phòng đóng chặt, trong phòng có một quý phụ trang phục đẹp đẽ, hai tay đang nâng một long bào nạm vàng tuyến màu xanh lam giúp một người đàn ông trung niên mặc lên.
Nam tử mặc long bào vào, ánh mắt tràn đầy lệ khí và điên cuồng, cười lạnh nói:
- Đây mới là long bào thuộc về bản vương.
Quý phụ người hé miệng nở nụ cười:
- Đã mặc long bào, sao xưng hô vẫn chưa đổi?
- Ha ha ha! Không sai, trẫm mới là người có tư cách mặc bộ long bào này.
Nam tử cao giọng cười to, trong gian sương phòng này đã bố trí trận pháp, bọn họ không sợ người bên ngoài sẽ nghe thấy âm thanh ở nơi này.
Người đàn ông trung niên này, chính là phụ vương Thập Nhị Thiếu, Tam vương gia.
Quý phụ bên người chính là Tam vương phi.
Hai người này, một kẻ mặc long bào hoàng đế Thủy Nguyên Quốc, một người mặc như hoàng hậu, hành vi đại nghịch bất đạo này, bọn họ cũng chỉ trốn ở trong phòng mới dám làm.
- Nhanh thôi, nhanh thôi, không bao lâu nữa trẫm có thể danh chính ngôn thuận xuất hiện trước mặt bọn họ.
Tam vương gia vui vẻ cười nói, đứng trước gương đồng, thưởng thức dáng vẻ của mình sau khi mặc long bào.
Quý phụ người lại bất mãn hừ một tiếng:
- Lúc trước khi huynh trưởng ngươi chết, nếu không phải ngươi quá nhát gan, không dám nhân cơ hội đó mà khởi binh tạo phản thì ngôi vị hoàng đế cũng sẽ không cần chắp tay tặng cho người ngoài, hơn nữa còn là một cô gái, thực sự là hoang đường.
Tam vương gia vừa nghe thấy lời này, ý cười trên mặt cũng từ từ thu lại, trầm giọng nói:
- Tình huống lúc trước hỗn loạn như thế, bản vương có thể có biện pháp gì? Đại ca đột nhiên có thêm một đứa con gái, nói là trăm năm trước cùng một cô gái sinh ở bên ngoài, chúng ta đều tin, huống hồ trước khi y lâm chung còn lập thánh chỉ, nói trước mặt các đại thần sẽ truyền ngôi cho người phụ nữ kia, bản vương có thể tạo phản sao?
- Thì phải trách trí nhớ ngươi quá kém, đợi người phụ nữ kia đăng cơ khống chế binh quyền xong mới đột nhiên nhớ tới chuyện trăm năm trước.
- Vậy thì thế nào? Bây giờ cũng chỉ cần để người phụ nữ kia ngồi trên ngôi vị hoàng đế mười mấy năm nữa, ta rất nhanh sẽ đoạt lại ngôi vị hoàng đế.
Tam vương gia cười lạnh nói, dáng vẻ vô cùng tự tin.
Sắc mặt quý phụ mặt kia lúc này mới thoáng hòa hoãn nói:
- Ngươi nói xem đại ca ngươi đang suy nghĩ gì thế? Rõ ràng trăm năm trước ngươi và đại ca ngươi đều bế quan tu luyện mấy chục năm, sau khi tu luyện thành công lại trở về Hoàng thành luôn, y căn bản là không thể kết bạn với nữ nhân nào bên ngoài, tại sao đột nhiên lại truyền ngôi vị hoàng đế cho một người ngoài?
- Chuyện này đến nay bản vương cũng không nghĩ ra, nhưng trong chuyện này điểm đáng ngờ thực sự rất lớn, bản vương đã từng nhìn thấy đại ca ta lộ ra vẻ cung kính đối với người phụ nữ kia, lúc đó ta cho rằng là mình nhìn lầm, sau đó mới nhớ tới chuyện tu luyện kia, mới biết là lúc đó không hề nhìn lầm.
Tam vương gia cau mày nói.
Quý phụ người khoát tay áo một cái:
- Thôi, mặc kệ nàng có lai lịch gì. Dù sao bây giờ chúng ta đã có đầy đủ binh lực, hơn nữa đúng lúc Thủy Nguyên Quốc vừa trải qua hai lần chiến loạn liên tiếp, người phụ nữ kia cũng chậm chạp không về, đây chính là cơ hội tốt để chúng ta khởi binh.
- Ha ha, lần này đúng là thiệt thòi cho vị Gia Cát tướng quân kia, nếu không có hắn lấy lại được mười tòa đại thành, khiến Băng Ngưng hoàng hậu bại lui, nếu chỉ dựa vào chút binh lực của chúng ta thì sợ rằng sẽ không có cơ hội hạ được lấy lại được mười tòa thành đó. Đây chính là thiên ý.
Tam vương gia lại cười lạnh.
Y biết được bí mật Nữ Đế không phải là nữ nhi ruột thịt của tiên hoàng, lúc trước y và Thủy Nguyên Quốc tiên hoàng cùng tiến vào nơi tu luyện, trở về tiên hoàng liền kế thừa ngôi vị hoàng đế, trong thời gian đó hoàn toàn không có cơ hội để kết bạn nói gì tới nữ tử, như thế thì sao có thể có con gái rơi ở ngoài.
Mà chuyện này, chỉ có y và tiên hoàng biết, các Vương gia khác căn bản chưa từng hoài nghi.
Vì thế y giữ lại nhược điểm này, âm thầm chuẩn bị quân đội đợi cơ hội để có thể quang minh chính đại khởi binh.
Dù sao không có ai đồng ý đem hoàng quyền, chắp tay dâng tặng cho một người không cùng huyết thống, bởi vậy y có lòng tin, đến khi công bố tin tức này sẽ khiến không ít người đứng về phía y.
- Đúng rồi, nói tới Gia Cát tướng quân kia, hắn là thần thánh phương nào mà lại có thực lực như thế, ngăn ngủi hai ngày, lại có thể lấy lại mười thành trì, chẳng lẽ hắn thật là một quân thần? Ta sợ hắn sẽ tạo thành uy hiếp đối với đại sự của chúng ta.
Lúc này, quý phụ kia lại đột nhiên mở miệng nói, lông mày thoáng nhíu lại.
Khóe miệng Tam vương gia giương lên, cười nói:
- Ngươi có thể yên tâm, tuy rằng bản vương chưa có cơ hội đơn độc tiếp xúc cùng hắn, nhưng cũng đã phái người đi thăm dò mười tòa thành kia, nghe nói Gia Cát tướng quân kia còn vô cùng trẻ, hơn nữa mỗi khi hạ được một thành, hắn đều sẽ mang binh mã vào phủ thành chủ cướp sạch, nhất định là một kẻ tham tài, người như thế rất dễ dàng thu mua. Ngày mai ta sẽ phái người phát thiệp, mời xin hắn tới nhà chúng ta làm khách, đến lúc đó chúng ta thăm dò một chút là biết rồi.
- Thì ra là như vậy, ngươi đúng là tinh ranh, ta còn đang thắc mắc vì sao hôm nay ngươi lại đột nhiên muốn thử mặc long bào, hóa ra từ lâu đã chuẩn bị thỏa đáng tất cả.
Quý phụ tỏ vẻ tức giận vỗ ngực Tam vương gia, sau đó khẽ dựa vào trong lồng ngực của y.
Tam vương gia cười nói:
- Ha ha, chẳng biết vì sao, hôm nay mí mắt ta cứ nhảy loạn, có cảm giác bất an, nhưng hiện tại mặc long bào vào, cuối cùng cũng bình thường lại một chút, hiện tại bản vương chỉ cách vị trí kia một bước thôi. Chỉ cần thu phục được Gia Cát tướng quân kia, Thủy Nguyên Quốc chính là của chúng ta.
- Ta tin ngươi có thể, nhưng sau khi đoạt lại ngôi vị hoàng đế, nhất định phải nhốt người phụ nữ kia vào đại lao, mỗi ngày đều phải dằn vặt nàng, dùng mọi cực hình với nàng. Đừng quên, những năm này nhi tử của chúng ta đều bị nàng phạt không ít lần.
Quý phụ nói đến đây, trong mắt xẹt qua vẻ độc ác.
- Đây là đương nhiên.
Tam vương gia đáp lời, ánh mắt cũng có chút lấp loé, trong đầu phảng phất hiện lên dáng vẻ cao cao tại thượng của Nữ Đế kia, không khỏi thay đổi suy nghĩ, trong mắt hiện lên vẻ tham lam.
Quý phụ kia cũng không phát hiện được chuyện này, vẫn dựa vào lồng ngực Tam vương gia, nhưng đột nhiên nàng phát hiện có một thứ đang đâm vào bụng dưới của mình.
Nàng liếc Tam vương gia một chút, gắt giọng:
- Quỷ háo sắc, ban ngày ban mặt, tại sao lại hăng hái như thế?
Tam vương gia nhìn xuống dáng vẻ của quý phụ kia, tất cả hình ảnh trong đầu trong nháy mắt biến mất, không còn ảo tưởng gì, y cố gắng nhịn để không nôn ra.
Y nhanh chóng xóa sạch ý nghĩ trong đầu, nói sang chuyện khác:
- Đúng rồi, kể cho ngươi một chuyện thú vị, ta nghe mấy tên thám tử đến báo, Gia Cát thiếu hiệp kia mỗi lần cướp sạch phủ thành chủ, đều sẽ gõ cửa, nói cái gì mà kiểm tra một chút, bảo đảm không thiếu một cây kim cọng chỉ! Kết quả ngươi biết không? Cửa vừa mở ra, hắn đã dẫn người vọt vào, còn hô to ngoại trừ cây kim và cọng chỉ, còn lại đều mang đi! Ha ha ha...
Quý phụ nghe xong, cũng cười "Khanh khách" không ngừng:
- Sao lại có người vô sỉ như vậy...
...
"Tùng tùng tùng!"
Nhưng đúng lúc này, ngoài cửa phòng truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập.
Tiếng cười của hai người nhất thời cứng lại, cẩn thận lắng nghe, mới phát hiện tiếng gõ cửa là từ cửa lớn Vương phủ truyền đến.
Sau đó một tiếng nói cũng theo đó mà vang lên.
- Người bên trong, mau mở cửa, chúng ta là đến kiểm tra đồng hồ nước, thuận tiện làm theo lệnh kiểm tra một chút, bảo đảm không thiếu một cây kim cọng chỉ.