Chương 88: Tạc Thiên Bang Khuyết Ca, Đã Đến Du Lịch
- Ực!
Tằng Phồn Vinh và vài tên tu sĩ sững sờ một lúc lâu, sau khi lấy lại tỉnh táo vô cùng gian nan mà nuốt một ngụm nước bọt.
Ánh mắt nhìn về phía Từ Khuyết, giống như đang nhìn một người điên.
Đốt Tinh Mang Thảo để làm nước sơn, thế gian này ngoại trừ người điên, ai dám làm thế?
Tằng Phồn Vinh này sẽ mới biết, y vừa nãy đề nghị Từ Khuyết khắc tên bang phái "Tạc Thiên Bang" có bao nhiêu tội lỗi.
Nhiều Tinh Mang Thảo như vậy, dù cho vứt một cây ra ngoài, cũng sẽ khiến vô số tu sĩ tranh đoạt đến mức đầu rơi máu chảy.
Thế mà người này, một lần đốt là một nắm cây, hơn nữa trước đó cũng còn có dấu hiệu "SB", hiển nhiên người này không chỉ mới đột một hai lần.
...
- Tăng huynh, ta còn có chuyện quan trọng trên người, không hàn huyên với các ngươi nữa, cáo từ trước.
Lúc này, Từ Khuyết nhìn điểm Trang Bức trị của mình lại "vùn vụt" tăng, cảm thấy cách trang bức này dùng đúng rồi, hắn muốn đi chỗ khác tiếp tục "hành sự".
Nói lời từ biệt với Tằng Phồn Vinh đang dại ra kia, hắn trực tiếp đạp Tam Thiên Lôi Động, lấy tốc độ đáng sợ trong nháy mắt đi xa.
Một đội ngũ tu sĩ Kim Đan kỳ khác kịp phản ứng lại, không ngồi yên được nữa, khẩn trương lấy phi kiếm đuổi theo, thảm thiết kêu gào: - Đạo hữu, ngươi cho chúng ta một cây đi! Đừng đốt, chúng ta cầu ngươi còn không được sao?
Nhưng mà Từ Khuyết không ngừng lại, chớp mắt đã biến mất không còn tăm hơi!
Một lát sau, hắn xuất hiện ở phía đông sơn cốc, nói với vài tên tu sĩ trước mặt: - Nói cho các ngươi biết một bí mật, Tinh Mang Thảo thật sự có tinh mang!
Sau đó lại lấy ra một nắm Tinh Mang Thảo đốt lên, để lại trên mặt đất một hàng chữ lớn, viết "Tạc Thiên Bang Khuyết ca, đã từng du lịch ở đây", sau đó lại đi xa.
Mấy phút sau, hắn đã xuất hiện trước mặt một đoàn người...
Rất nhanh, trong sơn cốc rộng lớn, khắp nơi đều có người phát hiện Từ Khuyết, cùng với chữ của hắn để lại:
- Hiểu rõ ý nghĩa của cuộc sống chưa? Muốn chân chính sống sót không? Nếu muốn hãy gia nhập Tạc Thiên Bang!
- Có cảm giác thân thể cạn kiệt sức lực không? Xin gia nhập Tạc Thiên Bang!
- Cửu Tuần lão thái vì sao lại chết thảm đầu đường, mấy trăm đầu lừa cái vì sao nửa đêm kêu lên thảm thiết, cái yếm của nữ tử Thiên Hương Cốc vì sao liên tiếp mất trộm, án liên hoàn cường nữ làm lợn mẹ là do người phương nào gây nên, kẻ hàng đêm gõ cửa của lão ni cô là người hay là quỷ, ẩn dấu sau chuyện mấy trăm con chó mẹ bất ngờ bỏ mình là gì, tất cả những chuyện này, là nhân tính vặn vẹo hay là không có đạo đức? Xin mời quan tâm Tạc Thiên Bang!
- Tạc Thiên Bang: Ta dùng hai tay, hoàn thành giấc mộng của ngươi!
- Năm, bảy năm tám tám bảy lẻ một, gia nhập Tạc Thiên Bang!
...
Rất nhanh sau đó, tu sĩ trong sơn cốc hầu như đều kinh ngạc đến sững sờ.
Rất nhiều người đều biết Từ Khuyết một thân một mình muốn vượt cửa ải thứ hai.
Nhưng không có ai nghĩ hắn sẽ thành công, thậm chí có vô số người cảm thấy hắn chính là trò cười.
Nhưng đến cuối cùng, Từ Khuyết thiêu đốt lượng lớn Tinh Mang Thảo ở khắp nơi, viết mấy chữ xấu xí trước mắt bọn họ, tất cả mọi người đều bị tức phát điên, nháo thành một mảnh, thậm chí còn có mấy tiểu đội lập thành đoàn, truy tìm Từ Khuyết khắp nơi, muốn nghiêm trị hắn.
Chỉ là khi đến nơi, ngoại trừ hàng chữ xấu xí Từ Khuyết lưu lại, căn bản không gặp được bóng dáng của hắn.
Cuối cùng việc này càng nháo càng lớn, ngay cả Thiên Hương Cốc cũng bị kinh động.
Rất nhiều đệ tử đều tiến vào sơn cốc điều tra, kết quả nhìn thấy hàng chữ màu vàng trên đất, suýt chút nữa đã bị doạ khóc.
- Đến cùng là ai phát điên như thế?
- Chuyện này... chuyện này đã lãng phí bao nhiêu Tinh Mang Thảo chứ!
- Hơn nữa lại nhắc tới Thiên Hương Cốc chúng ta?
- Cái yếm của nữ tử trong Thiên Hương Cốc chúng ta bị mất trộm khi nào, tên này thật sự quá đáng.
- Nhanh, đem việc này báo cáo cho Trưởng lão, đồng thời toán lực truy tìm người kia, tuyệt đối không thể để hắn đốt tiếp!
Thiên Hương Cốc lúc này vận dụng vô số đệ tử, triển khai một cuộc truy tìm lớn trong sơn cốc.
Đồng thời, có đệ tử chạy tới một gian thạch phòng trên đỉnh núi, báo cáo việc này cho một lão giả Anh Biến Kỳ tầng ba.
Lão giả nghe xong vô cùng tức giận đập lên bàn đá, run giọng nói: - Hắn đốt bao nhiêu cây?
Đệ tử khổ sở nói: - Cụ thể còn không biết, nhưng số lượng hẳn là không dưới 100 cây.- Thực sự vô liêm sỉ!
Lão giả rít gào như sấm mùa xuân, chấn động đến mức khiến toàn bộ nhà đá đều ở nứt toác.
- Trưởng lão bớt giận, chúng ta đã đang dùng toàn lực truy tìm Hoa Vô Khuyết kia.
Lão giả run giọng nói: - Hơn 100 cây Tinh Mang Thảo, đây chính là thu hoạch một năm của Thiên Hương Cốc! Vì sao hắn lại làm như thế, có phải là trong các ngươi có người lại ỷ thế hiếp người, khiến hắn bất mãn?
Vẻ mặt tên đệ tử cổ quái nói: - Không phải, đệ tử nghe nói, hắn muốn chứng minh cho người khác xem, sau khi đốt cháy Tinh Mang Thảo... Thật sự có tinh mang!
Lão giả:
-...
- Đúng rồi, hắn còn dùng Tinh Mang Thảo khắc chữ bốn xung quanh, tất cả đều tuyên truyền một bang phái là Tạc Thiên Bang, thậm chí còn lưu lại mấy cái con số, chúng ta hoài nghi trong này có âm mưu!
Lão giả kinh nghi nói: - Số gì?
Tên đệ tử Thiên Hương Cốc suy nghĩ một chút, thì thầm: - Năm, bảy năm lẻ tám tám bảy lẻ một! - Đây là ý gì?
- Đệ tử tạm thời vẫn chưa điều tra rõ, thế nhưng nghe nói là có người hỏi qua hắn, hắn nói đó là mã QQ, không ai hiểu hắn nói gì!
Thiên Hương Cốc đệ tử đáp.
Lão giả trầm mặc nửa ngày, cuối cùng nói ra: - Truyền khẩu dụ của ta, toàn lực tìm ra Hoa Vô Khuyết, mời hắn mau chóng xuất cốc. Nhớ kỹ, ta nói chính là mời, các ngươi ai chọc giận khiến hắn không cao hứng, tất cả đều lấy môn quy xử phạt.- Trưởng lão, chuyện này...
- Còn không mau đi?
- Dạ!
...
Chờ đến khi tên đệ tử kia rời khỏi nhà đá, trong đôi mắt vẩn đục của lão giả mới hiện lên một chút ánh sáng, thấp giọng tự nói:
- Người này nếu có thể lấy được nhiều Tinh Mang Thảo như vậy, chứng minh số mệnh hắn dồi dào, nếu như có thể gia nhập Thiên Hương Cốc, chính là phúc của Thiên Hương Cốc! Hơn nữa... Đến khi Nữ Đế Thủy Nguyên Quốc dẫn dắt đệ tử trong môn đi tham gia thì luyện ở hải ngoại, người có vận khí tốt, đối với nàng hoặc đối với Thiên Hương Cốc đều quá trọng yếu, nhất định phải mời chào người này nhập môn!
...
...
Cùng lúc đó, Từ Khuyết đang nghỉ ngơi trên một cây đại thụ, hắn dùng nửa canh giờ chạy khắp nơi, đốt hơn hai trăm cây Tinh Mang Thảo, tổng cộng tiêu hao hơn hai mươi điểm Trang Bức!
Thế nhưng, đến bây giờ trong đầu vẫn không ngừng vang lên tiếng thông báo của hệ thống.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 30 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 30 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 50 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 50 điểm Trang Bức!
...
Trong mục tin tức cá nhân, số điểm Trang Bức trị đã đột phá 1500 điểm, hơn nữa theo thông báo của hệ thống, điểm này đang không ngừng tăng!
Nụ cười trên mặt Từ Khuyết xán lạn như một đóa hoa hướng dương mềm mại!
...
- Mau nhìn, Hoa Vô Khuyết ở chỗ đó!
- Vây quanh hắn, đừng để hắn chạy!
- Người này điên rồi, lại lãng phí nhiều Tinh Mang Thảo như vậy, quả thực là khiến nhân thần cộng phẫn, người người phải trừ diệt!
- Không sai, mọi người cùng nhau tiến lên, đem Tinh Mang Thảo dư lại trên người hắn cướp... Cứu trở về.
- Người này còn từng viết ra lời sỉ nhục Thiên Hương Cốc, tuyệt đối chết chắc. Nếu chúng ta có thể giết hắn, Thiên Hương Cốc sẽ ban phần thưởng khác cho chúng ta.
Lúc này truyền tới từng trận huyên náo.
Từ Khuyết đột nhiên lấy lại tinh thần, ngồi dậy khỏi đại thụ, nhìn mấy trăm tên tu sĩ cách đó không xa đang gọi đánh gọi giết, chen chúc chạy tới.
Trên mặt hắn lộ ra ý cười nhàn nhạt, trực tiếp tiến vào kho chứa đồ của hệ thống, hỏi: - Hệ thống, ngươi có bán đao giết người hoặc sách giết người không? Chính là sau khi giết người xong sẽ cộng dồn lực công kích ấy!