Tôi Đến Để Giải Cứu Thế Giới

Chương 2:

Chương 2:
Bên ngoài phòng học thật sự quá nóng, chỉ đứng một lúc thôi, tôi đã cảm thấy hơi khó chịu.
“A! Các cậu mau nhìn lên trời kìa, hình như có một vết nứt, tôi nhìn nhầm sao?”
Trong đám đông, đột nhiên có một nam sinh lớn tiếng kêu lên.
Nghe vậy, tất cả mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên trời.
Chắc là nóng quá hóa rồ rồi, trên trời làm sao có thể có vết nứt được?
Tôi thấy hơi buồn cười, không suy nghĩ kỹ đã dám thốt ra, tưởng đây là đóng phim sao? Lại còn vết nứt…
Tôi không để ý lời cậu ta nói, cúi đầu lướt điện thoại, muốn xem có tin tức gì không.
Vừa nãy mặt đất tự nhiên rung lắc mấy cái, rồi thật trùng hợp bầu trời lại biến thành một màu đỏ như máu, khắp nơi đều toát lên vẻ kỳ lạ.
“Đế Dao, cậu mau nhìn kìa! Bầu trời thật sự có một vết nứt.”
Bạn thân bên cạnh ra sức lay cánh tay tôi, hoảng hốt nói.
Tôi cạn lời nhìn cô ấy: “Cậu cũng nóng đến mức hóa rồ rồi à? Đã năm ba rồi mà còn tin lời này.”
Mặt cô ấy hơi tái đi, chỉ tay lên trời lắp bắp nói: “Không, không phải đâu, cậu mau nhìn kìa, là… là thật đó!”
Đúng lúc tôi định lấy kiến thức đã học bao năm ra để phản bác cô ấy thì nghe thấy trên trời truyền đến một tiếng vỡ vụn.
Đúng vậy!
Chính là tiếng vỡ vụn!
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Vừa nãy tiếng ồn ào còn vang dội, lập tức biến mất, thay vào đó là một sự im lặng, sự im lặng chết chóc.
Tôi đột ngột ngẩng đầu lên nhìn.
Chỉ thấy trên trời thật sự xuất hiện một vết nứt, nó đang không ngừng mở rộng.
Tiếng vỡ vụn vẫn tiếp tục, vết nứt vẫn tiếp tục lớn dần.
Cứ như thể, bầu trời là một màn hình, có một sức mạnh bí ẩn đang va chạm vào nó, giống như có người đang đục từ bên ngoài vào vậy.
“Rắc~”
Sau tiếng vỡ vụn thứ bảy, bầu trời không chịu nổi, thế mà… nứt ra một cái lỗ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất