Chương 39: Khai vận phù công hiệu 1
Ánh mắt của đám người Phương đầu bếp giống như lang sói, nhìn Vân Mạt ký tên vào hợp đồng chuyển nhượng công thức.
Giám đốc Ôn trả hai vạn tinh tệ, mua phối phương gà thần tiên cùng vịt tẩm thuốc.
Vân Mạt lập tức từ trạng thái nghèo rớt mồng tơi, biến thành kẻ có tiền, đặc biệt tiền này còn không phải chịu nghiệp báo, cũng không cần quyên góp ra ngoài.
Vân tiểu thiếu chủ hít sâu một hơi, đây mới là trạng thái mà nàng nên có.
Nhưng mà, nàng khả năng đã xem nhẹ tác dụng phản phệ của ngũ tệ tam khuyết.
Tiền ở trong tay còn đang nóng hổi, Trí Não đã gửi đến một cái nhắc nhở đỏ tươi của cục thuế vụ: “Vân Mạt, theo kiểm tra đối chiếu của Tinh Võng, ngươi tháng 8 năm tinh lịch 1172 thu vào 21840 tinh tệ, chưa trình báo nộp thuế, cũng chưa ủy thác Tinh Võng khấu trừ thuế. Căn cứ luật thuế thu nhập cá nhân của tinh tế, quyết định xử phạt như sau……”
Vân Mạt:……
Tiền phạt không nhiều lắm, nhưng đủ để cho Vân Mạt cảnh giác.
Cả cuộc đời này sợ rằng nàng sẽ luôn thiếu tiền, dù cho có nhiều tiền, nàng cũng không thể giữ được, cho dù bằng bất cứ nguyên nhân gì.
Nàng yên lặng thu hồi đơn xin nghỉ việc chuẩn bị gửi cho giám đốc Ôn.
Cuộc sống này thật không dễ dàng. Hãy biết trân trọng công việc!
Buổi tối, Vân Mạt mở thiết bị trí não ra, đăng nhập tài khoản WB.
Nàng đăng bài đã lâu, nhưng lượt chuyển phát còn chưa được đến 50 lần.
Hơn nữa trong những người chuyển phát này, người có nick name “Gió thổi qua mông lạnh” còn chiếm một ghế, nhưng vị huynh đệ này tuyệt đối là hướng về phía xem náo nhiệt mà đến.
Đám bạn mạng hảo tâm, vẫn còn đăng đàn để nhắc nhở nàng: “Lâu chủ, hiện tại đều đang lưu hành nuôi cá koi, do hệ thống tạo ra, trông rất đẹp, lại còn mang đến điền lành. Khai vận phù của ngươi nhìn vừa kỳ quái vừa khó coi.”
Vân Mạt cảm thấy tim của chính mình lạnh buốt, ‘lấy gùi bỏ ngọc’ là cái cảm giác này sao? Con Koi nhảm nhí kia có thể so sánh với khai vận phù của nàng sao?
Vân Mạt chán nản đóng trang WB lại, có chút mất hứng.
Điều nàng không biết chính là, chỉ qua mấy giờ sau, số lần chuyển phát “Khai vận phù”, cũng đã đạt tới một vạn, còn lấy một cái tốc độ không đoán trước được tiếp tục tăng lên.
Quy mô chuyển phát lớn như vậy, người khởi xướng vẫn là cái vị “Gió thổi qua mông lạnh” kia.
“Ta muốn đích thân vạch trần áo choàng của nàng, vạch trần diện mạo thật sự của tên thần côn lừa bịp này!” Hoắc Xuyên hung tợn nói.
Từ lần trước bị nha đầu kia bắt hát bài chinh phục, Hoắc Xuyên liền theo dõi tài khoản WB của Vân Mạt.
Do đó, khi nàng vừa phát thϊếp, Hoắc Xuyên liền đi theo chia sẻ, hơn nữa hắn không chỉ tự mình chuyển phát, còn cưỡng bách tài xế của hắn là Giang Hải Đào cũng chuyển phát theo, Giang Hải Đào lại đi tìm bằng hữu của hắn cùng người nhà tiếp tục chuyển phát.
Hắn phải dùng sự thật nói cho cái tên thần côn kia rằng đồ vật của nàng là gạt người.
Nhưng phù chú kia thực sự không dễ nhìn, bằng hữu trong giới mà thấy, nhiều nhất cũng chỉ trêu chọc vài câu, thuận tay đi theo chuyển phát cũng không phải rất nhiều.
Ngụy Đại Hải mở một Công ty mậu dịch, chủ yếu vận chuyển Tử Kim Sa (cát vàng tím) từ Thiên lang tinh đến Trung Ương tinh.
Nhưng trong ngành này của bọn họ, quan trọng nhất chính là nhân mạch. Hắn thật cẩn thận duy trì quan hệ khắp nơi, Ở Trung Ương tinh cũng coi như là đã đứng vững vàng gót chân.
Ngụy Đại Hải vốn đang đi dưới sự hộ tống của gia tộc Mai gia. Nhưng từ năm trước tới nay, chi thứ của Mai gia chuyển từ Dao Quang tinh đến Trung Ương tinh, cũng tham gia vào ngành này.
Tác dụng quan trọng nhất của Tử Kim Sa (cát vàng tím) là dùng trong thiết kế mạch điện cơ giáp. Tuy nhiên, số lượng cần cũng không nhiều, tuyệt đối không dùng hết khối lượng của cả Dao Quang tinh cùng Thiên lang tinh.
Huống hồ, ở phương diện đường hàng hải, đoạn đường từ Thiên Lang tinh đến Trung Ương tinh, phải đi qua một mảnh tinh vực hỗn loạn. Nơi đó hải tặc tinh tế hung hăng ngang ngược. Ban đầu có đội hộ tống của Mai gia, phí tổn vận chuyển còn tính là thấp.
Nhưng gần đây, chi thứ của Mai gia đã nói thẳng với dòng chính, hủy bỏ hộ tống các tàu đường hàng Hải.
Các công ty vận chuyển khác hoặc là không muốn tiếp nhận đơn đặt hàng của Ngụy Đại Hải, hoặc là thực lực không đủ. Nếu không phải kho hàng ở Trung Ương tinh vẫn còn dự trữ ít hàng, bọn họ đã sớm mất khách hàng.
Hôm nay, Ngụy Đại Hải lại lần nữa chuẩn bị một phần trọng lễ, hy vọng Mai gia có thể suy xét một chút tình huống của bọn họ. Hắn nguyện ý chỉ để lại một thành lợi nhuận, phần lớn đều nhường cho Mai gia.
Nhưng hắn liền ngay cả cửa lớn của Mai gia cũng chưa có thể đi vào, quản gia đã truyền đạt tin tức mười phần rõ ràng, Tử Kim Sa là tài nguyên chiến lược quan trọng, cần phải được nắm giữ ở trong tay chính phủ, kiến nghị hắn nhượng lại khu mỏ ở Thiên Lang tinh.
Ngụy Đại Hải hồn bay phách lạc, mất hết sức lực, lúc nhận được thông tin của Giang Hải Đào. Giang Hải Đào nói, trên WB có một vị đại sư vô cùng linh nghiệm, vẽ một phần khai vận phù, nói có thể cải thiện khí vận của con người.
Mặc dù Giang Hải Đào không có nói nhiều, nhưng Ngụy Đại Hải từ ánh mắt bất đắc dĩ của hắn cũng có thể hiểu, vị thiếu gia kia không chừng lại yêu sách bắt hắn làm cái gì đó.
Ngụy Đại Hải uể oải ỉu xìu cắt đứt liên lạc, hai tay ôm đầu, ngồi trên chiếc ghế dài ven đường một thời gian rất lâu.
“Thật sự cứ từ bỏ như vậy ư? Đây là mấy chục năm tâm huyết của ta?” hai mắt Ngụy Đại Hải vô thần, lẩm bẩm tự nói.
“Tích…… Giang Hải Đào chuyển phát thiệp WB cho bạn.”, trí não truyền đến nhắc nhở.
Ngụy Đại Hải tự giễu cười cười, nhìn tài khoản của Giang Hải Đào, “Được rồi…, làm cấp dưới của người ta cũng không dễ dàng, coi như giúp ngươi một phen đi”.
Hắn thuận tay liền đem cái trang khai vận phù kia, chuyển tới nhóm bạn bè của chính mình.