Những loài sống sót vì cơ sở tương đối nhỏ nên tốc độ sinh sản cũng chậm.
Nhìn thấy những con vật sinh động trước mặt, hai mắt của Tôn Vĩnh Siêu đỏ hoe, dường như còn vui hơn cả khi kết hôn: “Tốt quá, tốt quá rồi!”
Lúc này, cách đó không xa vang lên tiếng hai con chó đuổi nhau.
“Là chó à?” Có người kinh ngạc.
Bước tiếp theo là nghĩ cách để xử lý thung lũng này, mọi người đều nhất trí quyết định sẽ không dời nó đi, dù sao cây đã được trồng, nếu nhổ lên rồi trồng lại sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Cách tốt nhất chính là phái người lại đây thành lập căn cứ bảo vệ động vật.
Nhiệm vụ này được giao cho bậc thầy của các loài giun.
Sau đó, sau khi những nhân viên ở lại sơn động kiểm kê xong vật tư, họ phát hiện ra ngoài nhu yếu phẩm hàng ngày và thực phẩm, bên trong thực ra còn có rất nhiều đồ cổ.
Đống đồ cổ này đã bị đưa đi để kiểm tra thật giả.
Điều khiến họ sốc là sau đó người ta đã xác nhận tất cả chúng đều là hàng thật, hơn nữa trong đó còn có bảo vật đã bị mất tích sau khi bọn họ đưa cho tên Will trên tàu Noah.
Không ngờ những vật phẩm quý giá này lại ở chỗ Nguyễn Ngưng.
Sau khi chiếm được con tàu Noah, họ thẩm vấn những người bên trong xem có thiếu máy phát điện hay không.
Kết luận là không có.
Nhìn thấy những món đồ cổ này, cuối cùng Khương Phó Hải cũng hiểu được thì ra bọn họ đã mua máy phát điện từ chỗ Nguyễn Ngưng, khó trách ngày đó “Will” lại dễ nói chuyện như vậy.
“Người ngoài hành tinh” này đã giúp họ rất nhiều.
Sau đó, phải mất gần một năm Tân Hy Vọng mới ổn định được tình hình trên biển.
Nhưng chỉ mất chưa đầy nửa năm bọn họ đã nắm quyền kiểm soát cả nước.
Tất cả các căn cứ tư nhân đều bị quét sạch, quân đội gần như dùng lực lượng nghiền ép kiểm soát toàn cuộc và bước vào bước công việc căng thẳng tiếp theo.
Những người đó nên chịu phạt thì chịu phạt, nên cải tạo thì cải tạo, nên cứu giúp thì cứu giúp.
Trong số tất cả các căn cứ tư nhân, đặc biệt nhất là căn cứ Huyết Sắc.
Sau khi chính phủ bắt đầu sáp nhập các căn cứ lớn, căn cứ Huyết Sắc chủ động “đầu hàng”, nhưng họ có những người chị em không muốn tiếp xúc với đàn ông và hy vọng có thể giữ lại một chỗ yên tĩnh.
Thấy tình hình này, Nghiêm Nhược Tuyết được cử đi phụ trách việc này.
Căn cứ Huyết Sắc cũng có một thung lũng, mọi người đều đang ở đây.
Sau khi Nghiêm Nhược Tuyết tới, cô ta không mang quân đội tiến vào chiếm đóng căn cứ Huyết Sắc mà mang theo các chuyên gia nông nghiệp, bác sĩ, giáo viên và một nhóm bé gái.
Cô ta hy vọng bắt đầu từ những đứa trẻ nhỏ, những người trong căn cứ Huyết Sắc sẽ bắt đầu dần dần tiếp xúc với người bên ngoài, một lần nữa thiết lập lại cầu nối giao tiếp và lòng tin của họ.
Đương nhiên, Trình Quý Lịch cũng đến căn cứ Huyết Sắc, cô ấy còn mang 15 tờ giấy chứng nhận cửa hàng giao cho Ân Gia Nhu, nói rõ nguồn gốc của nó.
“Bây giờ những cửa hàng này có giá đến mức chỉ cần có một cái thôi cũng đủ để sống yên bình đến hết cuộc đời.” Trình Quý Lịch vừa cười vừa nói: “Dù thế nào thì 15 cửa hàng này có thể cho mấy cô có điều kiện để ổn định cuộc sống trong tương lai”.
Cảm xúc trong lòng Ân Gia Nhu lẫn lộn.
Cô ta đoán Nguyễn Ngưng này căn bản chẳng phải người ngoài hành tinh gì cả, mà cô cũng có năng lực đặc biệt giống như Sở Định Phong, hoặc là năng lực của cô càng đặc biệt hơn.
Chẳng hạn như ở ốc đảo cô để lại, sau hơn một năm phát triển, cây xanh đã leo lên núi, biến đồi trọc thành núi xanh.
Bất kể là Sở Định Phong hay Nguyễn Ngưng, dường như cả hai người bọn họ đều không thể giải thích rõ ràng với thế giới bên ngoài, nên Ân Gia Nhu quyết định giấu kín bí mật trong lòng.
Sau đó, căn cứ Tân Hy Vọng cũng từng cử người đi tìm kiếm “người ngoài hành tinh” Nguyễn Ngưng.