Chương 7
Ngồi trước bàn ăn.
Tôi nặn ra nụ cười giả tạo, xã giao với họ hàng bên phía Phó Tân Hàn.
Chào hỏi xong xuôi, mọi người chờ Phó Tư Nghiễn – anh trai Phó Tân Hàn – vào chỗ.
Nhắc tới anh trai Phó Tư Nghiễn, quả thật là một nhân vật huyền thoại.
Ông chủ thực sự đứng sau tập đoàn Phó thị, nắm trong tay đế chế kinh doanh giàu có không kể xiết.
Có thể nói, hàng trăm người trong gia tộc họ Phó đều sống dựa vào ông ấy.
Huống chi tên vô dụng Phó Tân Hàn, suốt ngày chỉ biết ăn chơi trác táng.
Nếu không nhờ anh trai, làm sao anh ta quản lý nổi công ty trong nước?
Phó Tư Nghiễn trước đây luôn ở nước ngoài, gần đây mới trở về.
Bữa tiệc gia đình chẳng liên quan gì đến tôi, tôi chỉ đến để ăn cơm thôi.
Tôi cúi đầu nghịch điện thoại, lén gửi tin nhắn cho bạn trai.
Ê, tuy mỗi tối đều gặp, nhưng vẫn rất nhớ anh ấy.
Tôi cứ mãi mơ màng.
Cho đến khi nhiều người bỗng nhiên đứng dậy, cung kính chào một hướng.
Tôi giật mình tỉnh lại, ngẩng đầu lên.
Đang nghĩ có nên đứng dậy chào hỏi hay không.
Thuận tiện liếc mắt nhìn thử “anh chồng hờ” của mình.
Lời chưa kịp thốt, một khuôn mặt tuấn mỹ bất ngờ đập vào mắt tôi.
Trong nháy mắt, hàng loạt từ ngữ tục tĩu vang lên trong lòng.
Phó Tư Nghiễn này... lại chính là bạn trai mà tôi đang nuôi dưỡng bên ngoài!
Ai hiểu được cảm giác ngủ và bao nuôi anh chồng của mình là thế nào không?
Dù sao thì tôi cũng đã hóa đá rồi.