Chương 24: Diệp Thiên Hạ chỉ là một cái vỏ rỗng
Diệp Thiên Hạ đi thang máy trực tiếp đến tầng hai mươi, đi tới trước cửa bộ phận thiết kế, một trợ lý vội vàng cười tươi đưa thẻ công tác tới trước mặt cô: “Cô hai, đây là chứng minh công tác của cô.”
Diệp Thiên Hạ tới công ty làm, nói vậy có không ít người biết đến.
Cô cười nhận lấy: “Cảm ơn, về sau không cần phải khách khí như vậy, gọi tôi là Thiên Hạ là được.”
Người đẹp trợ lý có chút thụ sủng nhược kinh, không nghĩ tới Diệp Thiên Hạ lại dễ nói chuyện như vậy, vội vàng gật đầu: “Được, Thiên Hạ.”
Nhìn thấy mấy chữ bộ phận thiết kế to màu trắng kia, nụ cười nơi khóe miệng Diệp Thiên Hạ càng sâu, thiết kế là niềm yêu thích lớn nhất và là thứ mà cô theo đuổi.
Đẩy cửa văn phòng ra, đồng nghiệp đã đến trong phòng lập tức quay đầu dùng ánh mắt tò mò nhìn cô.
Hình như Diệp Vân Lộ đang nói cái gì đó với hai đồng nghiệp, nhìn thấy Diệp Thiên Hạ, mày thoáng nhíu lại một cái, sau đó mới dùng vẻ mặt thân thiện đi lên đón: “Thiên Hạ, chị còn tưởng rằng hôm nay em không đến.”
Thật sự Diệp Thiên Hạ không nghĩ tới cho đến hôm nay Diệp Vân Lộ vẫn còn có thể ra vẻ dối trá miễn cưỡng tươi cười với cô như vậy.
“Sao mà được chứ, tôi có thói quen đến đúng giờ.” Diệp Vân Lộ muốn ám chỉ cô đến muộn, cô liền nói rõ rằng mình không đến muộn.
Sắc mặt Diệp Vân Lộ hơi cứng lại, sau đó lại cười nói: “Tới đây, chị giới thiệu cho em đồng nghiệp của bộ phận thiết kế chúng ta.”
Lúc Diệp Thiên Hạ nhìn thấy Tấn Chỉ San, người vừa đánh nhau một trận với Lưu Thi Kỳ ngày hôm qua liền không khỏi dừng chân lại.
Tấn Chỉ San khẩn trương tới nỗi lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, hôm qua vừa mới đắc tội Diệp Thiên Hạ, hôm nay Diệp Thiên Hạ liền xuất hiện ở trong công ty, còn không hiểu sao lại xui xẻo ở cùng một bộ phận với cô ta.
Phải biết rằng, chủ tịch công ty chính là cha ruột của cô!
Hiện tại cô ta đã hối hận đến xanh ruột rồi, thật sự không nên vì nịnh bợ Diệp Vân Lộ mà đắc tội thiên kim hàng thật giá thật Diệp Thiên Hạ này.
“Ha ha, Thiên Hạ, chào mừng cô tới bộ phận thiết kế.” Cô ta cười lấy lòng.
Diệp Thiên Hạ nhướng mày, sau đó xích lại gần đánh giá kỹ càng: “Hôm nay cô Tấn đánh phấn có phải dày quá rồi không?”
Lời này vừa nói ra, đồng nghiệp xung quanh chợt bật cười khẽ.
Ý cười trên mặt Tấn Chỉ San cứng đờ lại, so với khóc còn khó coi hơn, trang điểm vậy còn không phải là vì che đi vết máu ứ đọng trên mặt sao!
Đều là tại người tên Lưu Thi Kỳ kia! Cô ta nhớ kỹ rồi!
“Ha ha, hôm nay dậy muộn, vội vàng quá cho nên đánh hơi nhiều một chút.”
“Tôi có khăn ướt này, cô có cần dùng không?”
“Không cần không cần, cảm ơn.” Tấn Chỉ San chỉ hận không thể làm Diệp Thiên Hạ biến mất trước mặt cô ta ngay lập tức.
“Ồ, vậy được rồi, chỉ cần cô thích lớp trang điểm này là được.” Diệp Thiên Hạ cười khẽ tránh ra, gương mặt này của Tấn Chỉ San, đánh đến không khác ma là mấy.
Phần lớn nữ đồng nghiệp đều kêu một tiếng hả giận, Tấn Chỉ San này ỷ vào mình là bạn của Diệp Vân Lộ mà luôn diễu võ dương oai trong văn phòng, không để bọn họ vào mắt, hiện tại thì tốt rồi, cô hai này có vẻ rất không thích cô ta, về sau cô ta sẽ ăn khổ.
Diệp Thiên Hạ vừa mới vào công ty, công việc chính hầu như không có, mà Diệp Vân Lộ rõ ràng không có ý định trọng dụng cô, chỉ cho cô một bàn máy tính rồi mặc kệ không hỏi.
Hiện tại muốn tranh với Diệp Vân Lộ, thời cơ chưa hợp, may mà cô cái gì cũng không phải làm, cho nên liền cầm một cuốn về những bản thiết kế của công ty lên xem.
Nhoáng một cái đã nửa ngày trôi qua.
Cô vốn định đi toilet rồi đến nhà ăn của công ty ăn cơm, không ngờ lại nghe được giọng nói của Tấn Chỉ San và một đồng nghiệp nữ.
“Chỉ San, có phải cô và cô hai Diệp có khúc mắc gì không, tôi thấy hình như cô ấy có địch ý khá sâu với cô.”
“Hừ! Một sinh viên vừa mới tốt nghiệp không biết cái gì! Vênh váo gì chứ? Nếu không phải cha cô ta là thành viên hội đồng quản trị của công ty thì cô ta lấy cái gì để vào được bộ phận thiết kế, còn là nhà thiết kế chứ? Thiết kế cái quỷ gì!”
“Haiz, có cách nào đâu. Ai bảo người ta là con gái ruột của chủ tịch, nói không chừng về sau toàn bộ công ty đều là của cô ấy.”
“Vậy cũng không nhất định, Diệp Thiên Hạ chỉ là một cái vỏ rỗng, Vân Lộ tuy là con gái kế, nhưng cô ấy là người đúng đầu của bộ phận thiết kế, luận về thực lực, Diệp Thiên Hạ sao so được với cô ấy.”
“Ừ, cô nói cũng đúng.”
Chờ sau khi giọng nói của hai người càng ngày càng xa, Diệp Thiên Hạ mới dùng vẻ mặt nghiềm ngẫm đi ra.
Thiết kế cái quỷ gì?
Hừ! Tấn Chỉ San này thật đúng là tính xấu không đổi!
Thực lực sao? Vậy cô sẽ lấy ra cho bọn họ nhìn xem!
C25 -