Chương 43 Chó chê mèo lắm lông
Cô nheo mắt cầm điện thoại lên.
Là số lạ.
Dưới tình huống bình thường, số lạ cô sẽ không nghe, nhưng địa chỉ là ở thành phố này.
"Xin chào, cho hỏi ai vậy?"
“Hạ Hạ, người đàn ông kia là ai?” Giọng nam trầm thấp quen thuộc truyền đến.
Cô sững người.
Tiêu Cẩn!
"Em và anh ta đã ở bên nhau từ lâu rồi đúng không! Có phải em đã phản bội tình cảm của chúng ta trước đúng không!" Tiêu Cẩn gầm lên, giọng đầy tràn đầy oán hận và không cam lòng.
Diệp Thiên Hạ cau mày, cơn tức giận bùng phát: "Tiêu Cẩn! Bản thân phạm sai lầm thì tự gánh chịu, đừng đùn đẩy trách nhiệm cho người khác! Đừng nhắc đến chuyện đó với tôi nữa, về sau chúng ta không còn quan hệ gì nữa! Cứ như vậy đi! "
Diện Thiên Hạ tức giận cúp máy
Cô nghĩ mãi không ra, tại sao người cô yêu hết mực năm xưa lại như vậy?
Lúc cô móc tim móc phổi với anh ta, anh ta lại xem thường.
Hiện giờ bày ra bộ dạng này cho ai xem?
Bực bội xoa xoa trán, sau đó thở phào một hơi.
"Không nghĩ nữa, ngủ."
Những ngày nay, Diệp Thiên Hạ thường làm thêm giờ ở công ty đến chín giờ để thiết kế tác phẩm dự thi.
Quá trình tạo tác rất rườm rà, tốn nhiều thời gian nên đành phải đẩy nhanh tiến độ.
“Thiên Hạ, vẫn chưa tan làm sao?” Đồng nghiệp nữ hỏi cô.
Cô ngẩng đầu, vẫy tay: "Vẫn chưa, mọi người đi trước đi, tôi làm thêm một lúc nữa."
"Được rồi, đừng để bản thân mệt mỏi."
"Ừ, tôi biết rồi."
Sau vụ việc mặt nạ đó, Diệp Thiên Hạ nhận thấy những người trong văn phòng nhiệt tình với cô hơn rất nhiều.
Là thật lòng hay giả dối tạm thời cô không phân biệt được, nhưng chủ yếu là không nhằm vào cô.
"Cô biết không? Nghe nói bất động sản Tiêu thị gần đây rơi vào khủng hoảng tài chính, cổ phiếu lại rớt giá liên tục, đúng là kinh khủng."
"Tôi cũng nghe nói đến, nhưng tôi không biết nó có phải là sự thật hay không."
"Thật đó, cổ phiếu sắp hạ đến cực hạn rồi."
"Ồ, trước kia công ty của chúng ta cũng bị đồn phá sản, nhưng chỉ trong vài ngày, chúng ta đã hợp tác với trang sức Lệ Thương, chuyện kinh doanh của chúng ta đã tăng rất nhiều lần so với trước đây!"
"Cô nói đúng, nghe nói trang sức Lệ Thương kia rất khủng, hậu thuẫn chính là tập đoàn Đông Phương Đế!"
"Thật sao! Trời ơi, thật không thể tin được!"
"Tôi cũng nghe nói vậy..."
Chờ đến khi giọng nói biến mất ngoài cửa văn phòng, Diệp Thiên Hạ mới lấy lại tinh thần.
Tiêu thị cũng đang gặp khủng hoảng tài chính?
Cô nhanh chóng lên mạng để tra bất động sản Tiêu thị.
Vừa nhìn xong thì mỉm cười.
Quả nhiên...
Chỉ cần liên kết với bất động sản Tiêu thị đều sẽ xanh mươn mướt.
Nếu cứ giảm như thế này, trong vòng một tuần tới chắc chắn sẽ hạ đến mức giới hạn.
Chắc bây giờ bà Tiêu đang nổi điên lên.
Cô không tưởng tượng được, người mấy ngày trước mình còn cười nhạo người khác về chuyện phá sản hiện giờ đã đến lượt mình.
Đúng là chó chê mèo lắm lông.
Thảo nào dạo gần đâu Diệp Vân Lộ lại hoảng hốt như vậy, chắc là đang lo lắng cho tương lai của mình.
Sau chín giờ, cô thu dọn đồ đạc tan làm.
Khi ra xe, cô nhìn vào bên trong.
Kể từ lần Tiêu Cẩn cầm chìa khóa của cô đột nhập vào xe cô lần trước, mỗi khi tan làm cô đều có thói quen nhìn vào bên trong.
Chiếc xe là quà sinh nhật của cha cô nên cô không thể đổi được.
Đợi đến cuối tuần, cô sẽ đổi chìa khóa xe.
Nhưng vừa mới mở cửa xe, một lực mạnh bất ngờ ập đến từ phía sau, kéo mạnh tay của cô sang một bên.
"Hạ Hạ, sao em không nghe máy? Tại sao..."
Tiêu Cẩn uống say như chết, anh ta nắm chặt vai cô lắc mạnh!
Diệp Thiên Hạ bị lắc đến mức choáng váng, thoáng cái lửa giận đã bốc ngút trời!
C44 -