Chương 42: Nhân phẩm bùng phát
Khóe mắt của Diệp Thiên Hạ co giật.
Cô không ngờ rằng Đông Phương Tước trông lạnh lùng như vậy lại có thể nói những lời yêu thương này.
Chắc hẳn trước kia đã từng trêu ghẹo rất nhiều mỹ nữ.
“Khụ, anh chưa xong việc đúng không? Anh làm việc tiếp đi?” Diệp Thiên vội vã muốn cúp máy.
"Hôn tôi một cái."
Đông Phương Tước tao nhã dựa vào chiếc ghế sofa da màu đen, một tay cầm điện thoại, tay kia đặt lên đùi, tư thế giống như chờ đợi một nụ hôn.
Điện thoại của Diệp Thiên Hạ suýt chút nữa rơi xuống đất.
Anh nghiện hôn rồi đúng không?
"Ấy! Tôi quên tắt vòi sen trong phòng tắm, nước chảy lênh láng khắp nơi rồi! Cúp máy đây, bai bai.”
Cô hoảng sợ nói, không đợi Đông Phương Tước trả lời đã cúp máy!
"Phù."
Cô thở phào một hơi.
Nếu Đông Phương Tước cứ như vậy, cô thực sự không biết phải làm gì.
Đảo mắt đã ba ngày trôi qua.
Ba ngày này, Diệp Thiên Hạ cảm thấy thư thái hơn bao giờ hết.
Không cần phải đối mặt với Đông Phương Tước, không có Tiêu Cẩn, không có Diệp Vân Lộ.
Kể từ ngày hôm đó, Tiêu Cẩn không còn đến công ty để tìm Diệp Vân Lộ nữa, nhưng Diệp Vân Lộ cũng không giống thất tình.
Tại sao vậy?
Buổi tối nằm trên giường, điện thoại di động lại vang lên
Cô ngó qua, thấy rằng [Trại tập trung nam thần nữ thần] đang điên cuồng phát những phong bao lì xì.
Kể từ khi chức năng phát lì xì được phát hành, khi nhàn rỗi, mọi người đều chơi rất vui vẻ.
[Đường Nam Thần] đã gửi một phong bao lì xì!
Cô muốn thử vận may nên đưa tay bấm một cái.
Không ngờ cô lại giành được.
Vui vẻ mở ra.
188,2 tệ!
Cô trừng mắt
Phải phải chứ? Tay cô may mắn như vậy từ khi nào vậy?
Nhìn xuống.
[Hoa Cát Cánh Đen] -5,8 tệ.
[Đường Nam Thần] 0.01 tệ.
[Triêu Dương Là Tôi] 1,71 tệ.
[Thiếu Tướng Đại Nhân] 4,28 tệ.
Cô là người may mắn nhất.
Sau khi xem xong, cô có hơi ngượng ngùng.
[Đường Nam Thần]: Người đẹp Thiên Hạ, có thể gửi lại cho tôi được không?
Sau đó còn kèm theo một bức ảnh “Cảm ơn sếp”.
Tất cả mọi người: "..."
Diệp Thiên Hạ đen mặt, nhanh chóng gõ vài chữ: Chức năng lì xì bị hạn chế nên chỉ có thể cướp chứ không thể gửi lại.
[Đường Nam Thần]: Hộc máu.
[Triêu Dương Là Tôi]: Chị dâu, chị thật trâu bò!
[Hoa Cát Cánh Đen]: Thiên Hạ, vận may của cô quá đáng sợ.
[Thiên Hạ Vi Lương]: Nhân phẩm bùng nổ.
Tất cả mọi người: "..."
[Đường Nam Thần]: Tổng tài Tước, mau gửi lì xì! Vợ cậu cướp hết tiền của tôi rồi.
[Thiên Hạ Vi Lương]: Anh gửi không phải để tôi cướp sao.
[Đường Nam Thần]: Tôi muốn cướp lấy 188 để chứng minh nhân phẩm của mình, nhưng cô cướp mất, tôi đau lòng quá! Khó chịu! Muốn khóc!
[Thiên Hạ Vi Lương]: ...
[Đường Nam Thần]: Tổng tài Tước, đừng trốn nữa! Gửi nhanh, gửi nhanh! Nếu không tôi sẽ đến nhà cậu tìm Thiên Hạ!
[Thiếu Tướng Đại Nhân]: Tự xông vào nhà dân, kéo ra xử bắn một trăm lần!
[Đường Nam Thần]: Chết tiệt! Cậu coi anh đây là bia ngắm sao?
[Tước Thiếu]: (Mặt lạnh) Bắn thêm một trăm lần nữa.
[Đường Nam Thần]: Tôi sai rồi, được chưa?
[Lưỡng Tụ Thanh Phong]: Biết sai có thể sửa, làm việc thiện là chuyện tốt.
[Đường Như Phong]: Thị trưởng đại nhân thật uy vũ!
Diệp Thiên Hạ cảm thấy bản thân nên chuồn đi.
Chỉ ba phút sau khi đặt điện thoại xuống, chuông điện thoại đột ngột vang lên.
Cô do dự.
Không phải Đông Phương Tước đó chứ?
C43 -