Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 78: Bạch Cốt Đả Thần tiên 2

Chương 78: Bạch Cốt Đả Thần tiên 2


Hứa Ứng và Ngoan Thất xông tới trước đội ngũ, chỉ thấy có na sư bị cây roi kia đánh vào, bên ngoài không có thương tích gì, nhưng lại phát ra một tiếng kêu thảm thiết, có vẻ cực kỳ đau đớn, bị quái vật đầu trâu xua vào đội ngũ chăn dắt của hắn!
“Còn có cả Tiết Thành hoàng!”
Hứa Ứng kinh ngạc, chỉ thấy không ngờ cả Thành hoàng Linh Lăng thành Tiết Linh Phủ cũng trong đội ngũ quỷ hồn này, bị đánh cho run lẩy bẩy, cực kỳ sợ hãi con quái vật đầu trâu kia, không dám rời khỏi bầy đàn này!
Tiết Thành hoàng thấy Hứa Ứng, lộ vẻ vui mừng, nhưng lập tức trúng một roi, đau tới mức nước mắt giàn giụa.
Quái vật mình người đầu trâu không chỉ có một, cứ cách mấy chục bước là lại có một con quái vật đầu trâu, cầm roi quất quỷ hồn và người sống.
“Là quỷ thần Ngưu Ma của cõi âm, A Ứng cẩn thận!”
Ngoan Thất kêu lên: “Trong sách nói bọn chúng vốn là ngưu yêu đã tu thành yêu thần, đi vào cõi âm làm quỷ thần, hấp thu khí hương hỏa của chúng sinh và khí u minh, trở nên cực kỳ cường đại. Cây roi trong tay bọn chúng có thể đánh thần hồn, gọi là Đả Hồn tiên, nếu bị quất trúng sẽ đánh vào thần hồn, cực kỳ đau đớn!”
Hứa Ứng vội vàng đổi hướng, đi ngược đội ngũ kia, lao thẳng về phía bọn họ , nói: “Tiểu Thất, ngươi tự cẩn thận!”
Đám Ngưu Ma này cũng giống như Vô Thường, là quỷ thần cực kỳ mạnh mẽ của cõi âm, gặp ai đánh nấy, thấy Hứa Ứng chạy dọc bầy đàn, ai nấy vung Đả Hồn tiên, quất về phía Hứa Ứng.
Hứa Ứng lắc mình tránh né từng ngọn roi, phía sau có từng thanh phi kiếm hương hỏa bắn tới nhưng đều bị những cây roi kia đánh trúng, nổ ầm ầm.
Hứa Ứng thầm giật mình: “Đám thần linh cõi âm này có thực lực cực kỳ cao cường,có thể đánh vỡ phi kiếm hương hỏa! Nơi này có nhiều thần linh cõi âm như vậy, chẳng lẽ cõi âm lại xâm lấn?”
Y nhìn bốn phía, chỉ thấy địa hình xung quanh đã thay đổi rất nhiều, núi sông trở nên lớn hơn, có thêm núi non sông ngòi kỳ quái, như đao tước rìu đục, cực kỳ hiểm trở.
Hứa Ứng nhìn về phía Vô Vọng sơn, nhưng lại thấy Vô Vọng sơn cũng không còn tăm hơi!
“A Ứng cẩn thận!”
Giọng nói của Ngoan Thất vang lên, một ngọn Đả Hồn tiên xé gió quất tới, Hứa Ứng kinh hãi tới mức đổ mồ hôi lạnh, vội vàng tung người né tránh, nhưng ngọn roi thứ hai đã quất bốp một cái lên người y!
Ngọn roi này đánh lên người y nhưng y không hề có cảm giác đau đớn thấu xương, chỉ cảm thấy thần hồn mình như bị ngọn roi đánh vào, khiến hồn phách bản thân dao động.
Hứa Ứng ngớ người, nhìn những kẻ bị ngọn roi đánh cho kêu la thảm thiết, cảm thấy khó hiểu.
Y vốn tưởng mình cũng bị đánh đau thấu tâm gan, kêu la thảm thiết không ngừng, không ngờ lại hầu như không có cảm giác gì.
Con Ngưu Ma đánh trung Hứa Ứng cũng khó hiểu, lại quất một roi sang, đám Ngưu Ma xung quanh cũng dồn dập vung roi, đánh đùng đùng lên người Hứa Ứng!
Lúc này Hứa Ứng mới kịp quan sát cái gọi là Đả Hồn tiên, chỉ thấy ngọn roi đó do cột sống của con người tạo thành, từng đốt nối tiếp nhau, trắng toát.
Phía trước ngọn roi còn có một khúc xương gáy, trước xương gáy là một cái đầu lâu, miệng khép mở lách cách, vui vẻ ra mặt, dường như đang rất sung sướng!
Có điều, khi Bạch Cốt Đả Hồn tiên này quất người khác thì rất sung sướng, khi đánh Hứa Ứng thì ai nấy mặt mày ủ rũ, có vẻ như quất Hứa Ứng không phải chuyện sung sướng gì!
Ngoan Thất lo lắng, lao tới cứu viện Hứa Ứng nhưng lại bị quất một roi lên người, lập tức đau thấu thần hồn, bị đánh tới mức thân thể vặn vẹo, kêu la thảm thiết.
Cây roi quất trúng hắn lại nở nụ cười lách cách.
Hứa Ứng bị đám Ngưu ma thay nhau quất mười mấy roi nhưng vẫn không cảm thấy đau đớn gì. Mười mấy thần linh trong miếu hoang đuổi tới gần, Hứa Ứng thầm lo lắng, giơ tay bắt lấy một cây Bạch Cốt Đả Hồn tiên đang đánh về phía mình.
Ngưu Ma kia giận tím mặt, giành giật cây roi với y, nhưng lực lượng của Hứa Ứng kinh khủng tới mức nào? Sau khi y tu thành Tượng Lực Ngưu Ma quyền, thần linh bình thường còn không thể chống lại lực lượng của y, giờ còn đột phá tới Khấu Quan kỳ, nguyên khí tăng vọt, lực lượng cũng mạnh mẽ hơn hẳn!
Ngưu Ma kia bị y kéo cả roi cả Ngưu Ma lên trời. Ngưu Ma hai mắt ngơ ngác, đang lúc không thể khống chế bản thân thì nghe bộp một tiếng, ngọn roi kéo cả Ngưu Ma này đập vào Ngưu Ma khác.
“Ụm bò~”
Ngưu Ma đau đớn tới mức kêu thành tiếng, nước mắt lập tức giàn dụa, cho dù là chủ nhân của cây roi cũng bị đánh đau thấu hồn phách, bất giác buông tay.
Hứa Ứng vung roi, đánh ra xuống ào ào, quất cho đám Ngưu ma lăn lộn dưới đất.
Sau lưng y, thần linh đầu trâu kéo rời mặt nạ Vô Thường của Hứa Ứng của vừa đuổi tới, nổi giận gầm lên một tiếng, tung người nhảy lên nhào về phía Hứa Ứng, Hứa Ứng không hề nghĩ ngợi, vung roi lên đánh.
“Đùng!”
Tiếng roi vang dội, ngọn roi này đánh lên người thần linh đầu trâu. Thần linh đầu trâu chỉ cảm thấy thần hồn đau đớn kịch liệt, cứ như thân thể cũng chia năm xẻ bảy theo, còn đau đớn hơn cả ngũ mã phanh thây, không khỏi kêu thảm một tiếng, ngã từ trên không xuống.
Hứa Ứng vừa mừng vừa sợ, lại vung roi lên đánh, cho dù thần linh đầu trâu này có khí hương hỏa cực kỳ thâm hậu nhưng cũng bị đánh tới mức hồn phách đau đớn, không nhịn được kêu la thảm thiết, mười ngón tay vặn vẹo, thân thể co quắp, đau đớn tới mức mặt mũi biến dạng.
Cảm giác đau đớn do thần hồn bị xé rách quá khủng khiếp, khiến hắn không thể tập trung tinh thần, càng không nói tới tụ tập pháp lực tới giết Hứa Ứng.
Đám Ngưu Ma vừa bị Hứa Ứng đánh tới mức lăn lộn dưới đất nhân cơ hội bò dậy, ai nấy cầm roi trên tay.
Hứa Ứng trong lòng căng thẳng, không ngờ đám Ngưu Ma này lại đứng về phe y, vung roi lên, không nói một lời mà quất về phía thần linh đầu trâu!
“Đùng! Đùng! Đùng!’
Tiếng roi vang dội, đánh tới mức thần linh đầu trâu gào thét liên hồi.
Hứa Ứng lại quất roi đánh thần linh đầu trâu gào khóc dưới đất, đám Ngưu Ma nâng tay quất roi, thần linh đầu trâu gào khóc rung trời, giãy dụa liên tục nhưng không cách nào phản kháng Hứa Ứng và đám Ngưu Ma.
Ngoan Thất ở phía khác thấy vậy sững sờ: “Lúc nào A Ứng cũng có thể nhanh chóng hòa mình với người khác... Nếu ta cũng có một cây roi, ta có thể gia nhập với bọn họ rồi.”
Mười mấy thần linh trong miếu hoang đuổi tới nơi, Hứa Ứng thấy vậy vội vàng vứt roi lại bỏ chạy.
Đám Ngưu Ma cũng cuống quít thu roi, nhanh chóng đuổi theo Hứa Ứng, chạy ngược phương hướng bầy đàn.
Ngoan Thất kinh ngạc khó tả, chỉ thấy đám Ngưu Ma này không quất hắn và Hứa Ứng nữa, cứ như coi bọn họ là người mình.
Lại có thần linh trong miếu hoang đuổi theo, Hứa Ứng và đám Ngưu Ma ra tay, quất roi đánh ngã bọn chúng, khiến chung lăn lộn dưới đất. Nhắc tới cũng lạ, sau khi bị Hứa Ứng đánh cho một trận, đám Ngưu Ma này như đã chấp nhận y, Hứa Ứng đánh ai thì bọn chúng đánh theo!
Ngoan Thất đoạt lấy Bạch Cốt Đả Hồn tiên từ tay một vị Ngưu Ma, dùng đuôi cuốn roi, hung hăng quất một kẻ xui xẻo dưới đất, đánh tới mức phát nghiện.
“Không nên ở lại đây quá lâu, mau đi thôi!” Hứa Ứng lớn tiếng nói.
Lúc này Ngoan Thất mới lưu luyến dừng roi, vội vàng đuổi theo y.
Hứa Ứng và Ngoan Thất dẫn theo đám Ngưu Ma chạy liền hai ba mươi dặm nhưng vẫn không thấy Vô Vọng sơn, đang lúc lo lắng thì thấy bên bờ Nại Hà đằng trước có một cây liễu, trên cây liễu treo một chiếc đèn màu xanh.
Dưới đèn là một người, một bàn, hai ghế dựa, một bình trà, hai chén trà, một cây dù.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất