Chương 129: Đại tiểu thư (2)
Ánh mắt Phí Như Lan càng thêm kiên quyết, chém đinh chặt sắt nói: “Mẹ, con gái thủ tiết quay về nhà, đã mất trinh tiết một lần. Mẹ mang con hứa miệng cho Hãn Nhi, hôm nay lại muốn đổi ý, đó là mất trinh tiết lần thứ hai. Nếu gả ra ngoài ngàn dặm, vừa bị nhà chồng làm nhục, vừa bị chồng bỏ, con gái lại tính là cái gì? So với ở ngoài ngàn dặm cược vận khí, không bằng chọn người hiểu rõ. Hãn Nhi, con nhất định gả, xin mẫu thân xé bỏ thân khế!”
Hộ thiếp của Triệu Hãn, ở trong tay Phí Nguyên Y.
Thân khế của Triệu Hãn, lại ở trong tay Lâu thị.
Chỉ cần xé thân khế, Triệu Hãn lập tức khôi phục tự do, nhưng sẽ biến thành lưu dân không có hộ tịch.
“Con quyết định rồi?” Lâu thị hỏi.
“Nếu không thể như thế, con gái chỉ còn một con đường chết.” Phí Như Lan đột nhiên quỳ xuống đất dập đầu, “Còn xin mẫu thân thành toàn!”
Lâu thị giận dữ nói: “Cho dù hủy thân khế, cũng là xuất thân gia nô, con sau khi gả cho hắn, ắt gặp bà con nhạo báng.” Nói rồi nói, Lâu thị đột nhiên cười lên, “Tổ phụ đó của con, sẽ bị tức điên, nhất định giận mà báo quan, tố cáo Hãn Nhi lừa phụ nữ nhà lành.”
Phí Như Lan nói: “Có cha mẹ ký tên thì không sợ.”
Cổ đại kết hôn, cần có hôn thư.
Hôn thư chia ra hai loại, một loại ở quan phủ báo bị, gọi là “quan ước” ; một loại không ở quan phủ báo bị, gọi là “tư ước” .
Vô luận quan ước hay tư ước, chỉ cần cha mẹ hai bên đồng ý, đều có hiệu lực pháp luật.
Hôn thư không cần hai bên ký tên, nhưng người chủ hôn và bà mối cần ký tên.
“Được!”
Lâu thị đột nhiên đứng lên: “Phần hôn thư này, nương mẹ người chủ hôn, mẹ tới ký tên cho con!”
Đi qua đi lại một lúc, Lâu thị lại khó xử nói: “Chỉ là lúc qua cửa, sợ bị tổ phụ con ngăn đón, cần tìm ngày ông ấy không ở nhà. Ài, vẫn là thôi đi. Dù là tổ phụ con không ở nhà, nhị thúc, tam thúc kia của con, cũng sẽ ngăn kiệu hoa lại, trừ phi con từ cửa hông gả ra ngoài!”
Cửa hông ra vào, vậy không gọi là cưới hỏi đàng hoàng.
Phí Như Lan nói: “Nhị thúc, tam thúc, ước gì xem trò cười cua con, bọn họ lại nào sẽ ngăn cản?”
“Cũng không được, cũng không được.” Lâu thị tâm phiền ý loạn nói, “Đội ngũ đón dâu, gõ chiêng đánh trống, phải dẫn tới bao nhiêu người chú ý? Phàm là có người ngăn trở, con về sau sao còn có mặt mũi nào gặp ai? Cho dù gả ra, cũng phải bị người ta nhạo báng. Tổ phụ con mất mặt, tất nhiên mọi cách làm khó dễ, cuộc sống sau kết hôn của con lại làm sao yên ổn được?”
Phí Như Lan ngồi bệt tại chỗ, trên mặt tràn ngập mờ mịt, không biết hy vọng cuộc đời ở đâu.
Đầu óc Lâu thị cũng rất loạn, nghĩ biện pháp như thế nào cũng không đúng, chỉ có thể khuyên bảo: “Như Lan, tin tưởng ánh mắt phụ thân con một hồi, ông ấy nhìn người hẳn là không sai được, Hãn ca nhi không phải chính là ông ấy mang về nhà sao? Con vui vẻ gả đi nơi khác, chỉ cần kín miệng như bưng, nhà chồng sẽ không biết quá khứ của con.”
“Con mặc kệ.” Phí Như Lan liên tục lắc đầu, “Gả ra xa ngàn dặm, không có nhà mẹ đẻ chiếu cố, bị nhà chồng đánh chết cũng chỉ nguyên lành đi chôn.”
“Bọn họ dám!” Lâu thị giận dữ.
Phí Như Lan nói: “Có gì không dám? Cứ nói con bị bệnh chết, đường xa như vậy, còn mang thi thể vận chuyển về cho mọi người xem?”
Lâu thị chau mày, nghĩ nghĩ nói: “Ta cho con thêm vài nô bộc của hồi môn.”
Phí Như Lan nói: “Cũng nói nhà chồng là sĩ tử nghèo, con gái nếu mang thêm nô bộc qua, chẳng lẽ không phải khiến chồng cùng cha mẹ chồng không vui? Bọn họ nhất định sẽ cho rằng con gái đùa giỡn uy phong, nhất định sẽ cho rằng con gái cả vú lấp miệng em, đến lúc đó nhất định vợ chồng không hòa hợp!”
Lâu thị nghĩ trái nghĩ phải đều không có cách nào, đột nhiên cười ra tiếng, trêu ghẹo: “Mẹ thấy con là nhận định Hãn Nhi, toàn nghĩ ngụy biện để đối phó cha mẹ.”
Phí Như Lan hỏi ngược lại: “Hãn Nhi có gì không tốt? Tuy xuất thân thấp kém chút, nhưng lại là người có bản lãnh. Hắn tuy không thường trở về, nô bộc trong nhà lại đều phục hắn. Mẹ xem mấy đứa nhỏ đó, mở miệng ngậm miệng Hãn ca. Hắn còn có học vấn, có thể làm ra văn chương bực này, còn nói nam nữ bình đẳng, nhất định sẽ không cô phụ con gái. Trước mắt có nam tử tốt này, vì sao phải đi xa ngàn dặm cược vận khí?”
Lâu thị thở dài nói: “Ài, con trái lại trở nên nhanh mồm nhanh miệng rồi, vì sao lúc trước ngu ngốc đến mức đi tự sát?”
Phí Như Lan trả lời: “Có một số đạo lý, con gái trước kia không nghĩ ra, hôm nay đã hoàn toàn triệt để nghĩ thông. Lời đàm tiếu đều là người khác nói, bản thân sống thư thái mới là đúng đắn.”
“Nếu cưới hỏi đường hoàng, cửa chính Phí gia này con không ra được.” Lâu thị cũng lo lắng.
Phí Như Lan nói thầm: “Con gái từ cửa hông ra ngoài là được.”
Lâu thị nháy mắt nổi giận: “Nạp thiếp mới lén lút đi cửa hông, con gái của ta phải cưới hỏi đàng hoàng, mẹ thấy con là đọc nhiều tiểu thuyết tài tử giai nhân rồi! Vẫn là câu nói kia, con dù từ cửa hông trộm gả ra ngoài, sau này có thể sống an bình sao? Tổ phụ đó của con sợ hàng ngày phái người tới cửa gây chuyện!”
“Mẫu thân bớt giận.” Phí Như Lan thế mà lại lộ ra mỉm cười, “Con gái trái lại có cái biện pháp.”
“Mau nói.” Lâu thị nói.
Phí Như Lan nói: “Trước hủy thân khế, trả Hãn Nhi tự do, lại giúp hắn định cư làm lương dân. Đợi một hai năm nữa, chờ hắn lớn chút, thì để hắn đi Cửu Giang bên kia làm nghề nghiệp. Con gái tìm cớ về Cửu Giang thăm người thân, nửa đường gặp phỉ tặc, vì bảo vệ trinh tiết liền nhảy sông chết. Như thế, hai đứa con có thể ở Cửu Giang vụng trộm thành thân.”
Nói xong, Phí Như Lan đổi giọng: “Chờ ngày nào đó tổ phụ về trời, trong nhà do phụ thân làm chủ, con gái lại mang theo phu quân về nhà mẹ đẻ thăm người thân. Đối ngoại chỉ cần nói, con gái được phu quân cứu, lấy thân báo đáp, hỉ kết liên lý!”
Lâu thị trầm ngâm nói: “Đây trái lại là biện pháp hữu dụng, không hổ là con gái của ta. Chỉ là, lão... tổ phụ kia của con thân thể rất khỏe mạnh, không biết chừng còn có thể sống tám năm mười năm.”
Phí Như Lan cười nói: “Chuyện cả đời con gái, tám năm mười năm cũng không chờ được? Đến lúc đó, trực tiếp ôm cháu trở về cho cha mẹ xem.”
Lâu thị vừa bực mình vừa buồn cười: “Loại lời không biết xấu hổ này, con thực sự nói ra miệng được!”
“Mẹ đồng ý?” Phí Như Lan vui mừng lộ rõ trên nét mặt.
Lâu thị thở dài: “Ài, con cũng quyết định chủ ý rồi, làm mẹ không đồng ý lại như thế nào?”