Chương 192: Ban đên tập kích Sao Quan (1)
Lý Tông Học xem hết thư, suy nghĩ nói: “Triệu tặc to gan lớn mật, đương nhiên muốn bất ngờ tập kích phủ thành. Nhưng nửa đường hắn tiết lộ hành tung, Từ Tri phủ đóng cửa thành lại, Triệu tặc không thể tấn công được, nên đổi hướng đi về phía huyện An Phúc đi. Đám phản tặc ở phía bắc Hòa Thủy, cũng vượt qua núi đi huyện An Phúc, Triệu tặc nhất định sẽ hội hợp với chúng.”
Giải Học Long công nhận giải thích này, bởi vì phủ thành Cát An, đúng thật là không dễ đánh hạ, chỉ dựa vào phủ Cát An, nha dịch huyện Lư Lăng sẽ có thể thủ vững.
Để ổn thỏa kế hoạch, Giải Học Long chia tám trăm vệ sở binh ra, để cho bọn họ ngồi thuyền trở về phủ thành phủ Cát An.
Sức chiến đấu của đám binh vệ sở này rất thấp, ngay cả binh lính được chiêu mộ tạm thời cũng không bằng, nhưng trở về thủ thành vừa tốt, có buông thả thì bọn họ cũng không dám cướp bóc ở phủ thành.
Về phần Giải Học Long thì hắn dẫn binh chủ lực đi vào Lô Thủy.
Dòng nước Lô Thủy, phúa tây đi huyện Vĩnh Tân, tức là tuyến đường vòng của Lý Bang Hoa. Hướng bắc đi về phía huyện Phúc An, đi vào trong đó có thể truy kích thổ phỉ, cũng có thể chờ Triệu Hãn đi tới tìm cái chết.
Giải Học Long đi một ngày thuyền thì đến huyện Phúc An, lại nhận được tin tức quân tình chèo thuyền tới báo: Ở phía bắc Cát An tám trăm dặm, cường đạo cướp sạch bờ sông trấn Bạch Sa, đánh cướp gia súc và lương thực của địa chủ ở ven đường, chạy về phía huyện An Phúc. Ở trong thôn trấn, có rất nhiều điền nông bị kích động tạo phản, cầu xin Tuần phủ lão gia mau phái binh đến trấn áp.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, quả nhiên Triệu hãn đã đi huyện An Phúc, ý đó hộp hợp với đám thổ phỉ xã Tuyên Hóa.
Nhất thời, Giải Học Long kiên định quyết tâm, không quay lại tuyền đường về Cán Giang mà tiếp tục ngồi thuyền đi dọc lên Lô Thủy, tăng nhanh tốc độ trực tiếp đi đến huyện An Phúc.
Hắn căn bản không sợ Triệu Hãn đánh lén phủ thành, bởi vì đã phái tám trăm sở vệ binh quay về cứu viện, dùng đám phế vật này cũng thừa đủ.
…
Địa giới huyện Lư Lăng và huyện An Phúc.
Hơn tám trăm binh lính của Triệu Hãn, đã mở rộng thành hơn một nghìn ba trăm người.
Những người mới gia nhập, đa số đều là thanh niên trai tráng không có vướng bận trong nhà, cũng có một vài người nghèo vụng trộm giấu gia đình đi tòng quân.
Sau khi cướp sạch trấn Bạch Sa bên cạnh Cán Giang, Trần Mâu Sinh chiêu mộ một vài con hát gai nhập, Trương Thiết Ngưu chiêu mộ hơn hai mười người khuân vác gia nhập.
Bây giờ bọn họ, còn có rất nhiều la và bò, dùng để vận chuyển lương thực đánh cướp được từ địa chủ. Ừm… Đám gia súc này cũng là cướp được từ địa chủ.
“Cái gì? Lại trở về?”
Phí Như Hạ buồn bực nói: “Chúng ta ở trong này, vòng đi vòng lại mấy ngày trời, đều sắp choáng đến nơi rồi! Không phải đi huyện An Phúc sao? Sao lại quay về đánh phủ thành?”
“Đến ngươi cũng choáng rồi, thì nhất định quan binh càng choáng.” Triệu Hãn cười nói, “Bây giờ, thôn trấn xung quanh phủ thành, khắp nơi đều tạo phản, chúng ta trở về cũng không sự lộ hành tung.”
Chủ bộ thùy quân Hoàng Thuận Đức nói thầm: “Đúng là không sợ bại lộ hành tung, nhưng ngoài thành đều là loạn dân, phủ thành còn không có trọng binh phòng thủ sao?”
“Ai nói trở về phủ Cát An, thì nhất định phải đi tấn công phủ thành?” Triệu Hãn hỏi ngược lại.
Hoàng Yêu hỏi: “Vậy thì chúng ta đánh cái gì?”
“Sao quan!” Triệu Hãn cười to, “Bạc của Sao quan rất nhiều, thuyền cũng nhiều, cướp được bạc thì có thể ngồi thuyền chạy trốn.”
Giang Đại Sơn vò đầu nói: “Nhưng từ khi chúng ta xuất phát từ trấn Vũ Hưng, không phải đã nói là đánh lén phủ thành sao?”
Triệu Hãn giải thích nói: “Trận đánh này, chủ yếu là tùy cơ ứng biến, sao có thể nói cái gì thì làm cái đó? Chúng ta bị lộ hành tung, Tri phủ đóng chặt cửa thành, vậy thì chỉ có thể đi nơi khác. Sau khi đảo loạn tất cả thôn trấn ở các nơ, quan phủ đã thật sự mơ hồi, chỉ biết là chúng ta đi huyện Phúc An. Ta đã tìm người hỏi rồi, tuyến đường gần nhất để đi huyện An Phúc chính là ngồi thuyền đi ngược Lô Thủy. Nhất định Tuần phủ Giải Học Long kia đã bị dụ đi về phía An Phúc.Vào lúc này, chúng ta lại quay về đánh lại, bên phía phủ Cát An sao có thể chống đỡ được?”
Phú Như Hạc cũng đã từng học binh pháp, hiểu ra nói: “Đây chính là dương đông kích tây, cũng gọi là tấn công địch khi chưa chuẩn bị. Thật thật, giả giả, lần sau để ta dẫn binh, ta cũng sẽ làm như vậy.”
…
Giải Học Long này rất khó đối phó.
Một đường hắn đi lại đều ngồi thuyền, bao gồm cả việc phái tám trăm vệ sở binh đi thủ thành, cho dù Triệu Hãn có biết được tin tức cũng không có cách nào tập kích.
Hơn nữa ngồi thuyền còn chạy rất nhanh, chẳng những tốc độ vận chuyển binh nhanh mà tốc độ thu hoạch tình báo cũng nhanh hơn gấp vài lần so với Triệu Hãn.
Tính cơ động không đủ, nên khắp nơi bị người khác khống chế.
Triệu Hãn phải diễn kịch, quẫy nhiễu khắp nơi ở phía bắc Cát An, mỗi lần đều phải thể hiện ra hành động là mình muốn đi huyện Phúc An. Thậm chi hắn còn khiến cho người cửa mình choáng váng, làm cho cho binh lính dưới trướng đều thực sự nghĩ rằng sẽ đi huyện An Phúc.
Nếu Giải Học Long thông minh, sẽ ngồi thuyền đi đường tắt, mau chóng chạy tới huyện An Phúc để chờ.
Nếu Giải Học Long là kẻ ngốc, thì hoặc là nhát gan sợ phiền phức bị dạo cho nhanh chóng trở về phòng thủ Cát An, vậy thì Triệu Hãn chỉ có thể tự nhận là mình xui xẻo.
Không sợ Tuần phủ thông minh, chỉ sợ Tuần phủ là kẻ ngốc.
Hoàng Yêu, đội trưởng đại đội thứ hai, dẫn binh đi trinh sát vào ban đêm. Bởi vì người này chạy nhanh, hơn nữa thường xuyên áp lương đến Cát An, cho nên là người phù hợp nhất để dò đường.
Chỗ mát núi nhỏ, toàn quân đang nghỉ ngơi.
Nửa buổi sáng, Hoàng Yêu chạy về, thấp giọng hồi báo nói: “Sao Quan có binh, hơn nữa còn không ít.”
Triệu Hãn hỏi: “Ăn mặc như thế nào, có binh khí gì?”
Hoàng Yêu nói: “Đều là quan quân chân chính, quần áo khác với binh chiêu mộ tạm thời.”
“Xem ra lá gan của Từ Tri phủ rất nhỏ, lại cũng rất lớn.” Triệu Hãn không nhịn được cười.
Sao Quan tư nhân ở Cát An, là thái giám Trương Dần trong coi, thực ra cái chức quan này cũng không có quyền lớn thu thuế.
Nhưng chủ yếu là thu bạc, tặng một món cho đại thái giám trong cung, rồi lại tặng một món cho thái giám trấn thủ Nam Xương, cũng không dám dám tố cáo hắn thuê tiền thuế lung tung.
Tố cáo cũng vô dụng!
Đương nhiên, tiến sĩ ở Cát An rất nhiều, cũng có vô số quan viên là người Cát An, thân sĩ bản địa có rất nhiều thế lực, cho dù thái giám có thu thế thì cũng phải thu liễm một chút.