Trạm Thu Nhận Tai Ách

Chương 244 - Nhân Viên Thu Nhận Hoành Ảm

Chương 244 - Nhân Viên Thu Nhận Hoành Ảm


Sau khi cơn đau đớn dần trôi qua, Hoành Ảm nằm dưới đất nhìn bầu trời đêm chi chít sao trời mà lớn tiếng bật cười.
Trong vòng bốn tháng nay, ngoại trừ những khi mỉa mai mụ già kia, đã lâu rồi Hoành Ảm không cười.
"Có vẻ đúng là tổ chức Trạm Thu Nhận Tai Ách kia đã cứu mình ra, có điều còn tưởng là khi tỉnh lại mình sẽ nằm trên giường bệnh viện chứ..."
Nghĩ tới Trạm Thu Nhận Tai Ách, Hoành Ảm chợt nhớ tới Ôn Văn đã cứu mình, loại trang phục kỳ quái đó làm cậu có dự cảm xấu.
Hoành Ảm vội vàng sờ soạng trên người, phát hiện không có thay đổi gì mới thở phào một hơi.
Nếu hiện giờ thật sự đã được thay quần áo nằm trên giường thì lại càng làm cậu hoảng sợ hơn.
Vừa nghĩ tới khả năng đó, Hoành Ảm đã nổi một thân da gà.
"Cuối cùng cậu cũng tỉnh lại rồi."
Âm thanh quen thuộc truyền tới, Hoành Ảm vội vàng ngồi dậy, nhìn thấy trên cái cây ở phía sau mình có một bóng người mặc áo choàng đen đang đứng.
Làn gió nhẹ thổi vạt áo khẽ lay động, ánh trăng treo ở phía sau cơ thể giống như một quầng hào quang màu trắng.
Hoành Ảm có chút sửng sốt, hình tượng của Ôn Văn hiện giờ giống như thiên thần trong truyện thần thoại vậy!
Được rồi, để có được dáng vẻ trâu bò như trên sân khấu này, Ôn Văn đã phải di chuyển vị trí khá là nhiều lần.
"Cám ơn đã cứu tôi ra khỏi nơi đó, sau này nếu cần tôi giúp gì cứ nói, tôi nhất định sẽ không từ chối."
Hoành Ảm nói rất chân thành tha thiết, bị nhốt trong hang quỷ tăm tối không có ánh mặt trời kia bốn tháng, suốt khoảng thời gian dài đằng đẵng đó, cậu vẫn luôn cho rằng mình không có cơ hội ra ngoài nữa.
Ôn Văn trả lời: "Chuyện cần cậu giúp chỉ có một, đó chính là gia nhập Trạm Thu Nhận Tai Ách."
Hoành Ảm do dự một hồi mới hỏi: "Vậy tôi có một vấn đề muốn hỏi, thương tích trên người tôi là sao vậy, sao tôi có vẻ rất suy yếu."
"..."
Ôn Văn có chút xấu hổ, bởi vì vết thương trên người Hoành Ảm đều là do anh gây ra.
"Trong quá trình mang cậu đi, chúng tôi bị một người siêu năng chặn lại nên cậu bị chút thương tích, nhưng không quá đáng lo đâu."
Hoành Ảm gật đầu: "Vậy được rồi, tôi đồng ý gia nhập trạm thu nhận của ông."
Hoành Ảm đồng ý rất dứt khoát, dứt khoát đến mức làm Ôn Văn có hơi khiếp sợ, anh còn tưởng cần phải dùng miệng lưỡi một phen.
"Lần này sao cậu lại dứt khoát đồng ý như vậy chứ?"
Hoành Ảm có chút ngồi không yên nên nằm bẹp xuống đất nói: "Ông cứu tôi không phải vì muốn tôi gia nhập à, bây giờ tôi đồng ý yêu cầu rồi, coi như trao đổi công bằng."
Ôn Văn gật đầu, xem ra Hoành Ảm này là người ân oán rõ ràng.
"À đúng rồi, nhóm người bắt tôi trước đó thế nào rồi?" Hoành Ảm đột nhiên hỏi.
"Bọn họ là một phần của Đọa Thần Huyết, hiện giờ đã bị Hiệp Hội Thợ Săn bao vây tiêu diệt, có điều loại tổ chức này sẽ không dễ dàng bị tiêu diệt như vậy, có lẽ đã có rất nhiều tên trốn thoát." Ôn Văn đáp.
"Còn có kẻ trốn thoát sao..."
Hoành Ảm đứng dậy, ánh mắt sáng ngời nhìn Ôn Văn: "Trước đó ông có nói, nhiệm vụ của Trạm Thu Nhận Tai Ách chính là phát hiện uy hiếp, khống chế uy hiếp, thu thập uy hiếp, tổ chức giống như Đọa Thần Huyết có tính là uy hiếp không?"
Ôn Văn sửng sốt, tinh thần của Hoành Ảm hình như có chút biến đổi.
"Bọn chúng đương nhiên là mối nguy hại!"
Hoành Ảm gật đầu: "Vậy tốt rồi, sau này tôi sẽ tìm chúng!"
Ôn Văn nhíu mày: "Cậu tính gây chiến với chúng à, nhưng cậu phải biết, chúng nguy hiểm hơn quái vật bình thường rất nhiều, cậu đã chuẩn bị tâm lý tốt chưa?"
Một người siêu năng bình thường lại muốn gây sự với Đọa Thần Huyết, này không phải lựa chọn sáng suốt.
Hoành Ảm cười khẽ: "Trong khoảng thời gian bị giam ở nơi đó, không chỉ một lần tôi nghĩ rằng nếu có một ngày tôi thoát khỏi nơi đó, tôi chắc chắn sẽ tìm lại chúng, đồng thời sẽ bắt chúng phải trả giá nặng nề!"
Ôn Văn không khuyên nữa, chỉ nói: "Có điều trước đó, cậu phải ký một phần hợp đồng."
Anh đưa tay về phía Hoành Ảm, một bản hợp đồng giống như tấm da dê bay tới trước mặt Hoành Ảm.
Hoành Ảm không chút úp mở, trực tiếp ký tên mình lên trên.
Khoảnh khắc viết tên xong, tấm da dê kia đột nhiên phừng lên cháy rụi, hợp đồng đã thành lập.
Hiện giờ Hoành Ảm đã coi như là người của Trạm Thu Nhận Tai Ách rồi.
Hoành Ảm nhìn Ôn Văn nói: "Hợp đồng đã ký, vậy kế tiếp tôi phải làm gì?"
Ôn Văn lùi về sau một bước, sợi xích màu đen từ trong tay anh phóng ra, sau đó dùng giọng điệu thần bí nói: "Kế tiếp sẽ để cậu bước vào một thế giới khác!"
Xiềng xích màu đen hóa thành một chiếc lưới thật to bao phủ lấy Hoành Ảm, Hoành Ảm cũng không phản kháng, chỉ nhắm hai mắt lại.
Dựa theo các bước thông thường, Ôn Văn đáng lý ra nên để Hoành Ảm dạng linh hồn tiến vào trạm giao tiếp trước rồi mới để cơ thể tiến vào.
Nhưng nếu hiện giờ Hoành Ảm ở ngay bên cạnh Ôn Văn, Ôn Văn cũng tiết kiệm bớt một bước.
Sau khi tiến vào, Ôn Văn cười nói: "Hoan nghênh đã tới Trạm Thu Nhận Tai Ách!"
Nghe thấy âm thanh đó, Hoành Ảm mở mắt ra thì phát hiện mình đã tới một không gian rộng lớn sáng ngời.
Trong không gian có một người đàn ông mặc vest được tạo thành từ những viên bi kim loại, người đàn ông này đang vẫy tay chào Hoành Ảm.
Hoành Ảm nhìn lại, thấy Ôn Văn gật đầu với mình thì yên tâm đi tới trước mặt người đàn ông kia.
Người đàn ông mặc vest kia giao đồng phục, huy hiệu và xiềng xích cho Hoành Ảm, sau đó khom người nói: "Hoan nghênh gia nhập Trạm Thu Nhận Tai Ách, nhân viên thu nhận tai họa 72583, Hoành Ảm tiên sinh."
Hoành Ảm cũng vội cúi người, nói với người đàn ông kia: "Cám ơn, cám ơn."
Người đàn ông mặc vest kia mỉm cười đỡ Hoành Ảm dậy, nhân viên thu nhận này là người ông coi trọng nhất hiện giờ, Cung Bảo Đinh quá già mà Phùng Duệ Tinh thì lại quá yếu.
Lúc được sáng tạo ra, ông không có ý thức, cũng không có cảm tình.
Nhưng theo trạm thu nhận trải qua mấy nghìn năm mưa gió, ông đã sớm có tình cảm sâu đậm với nơi này, chỉ là hình thức tồn tại của ông làm ông khó biểu lộ loại tình cảm này mà thôi.
Sau khi lấy được thứ thuộc về mình, Hoành Ảm bắt đầu hưng phấn hí hoáy.
Chờ cậu ta đã hí hoáy gần xong rồi, Ôn Văn tiến tới ném cho Hoành Ảm hai thứ, theo thứ tự là một cái vòng tay và một cái kèn lệnh.
"Hai thứ này là tôi cho cậu làm vũ khí phòng thân, vòng tay kia có thể điều khiển một người trong suốt, mà người trong suốt này có sức mạnh tổng hợp của vài quỷ hồn. Còn cái kèn lệnh này khi thổi lên có thể phát ra sóng âm công kích."
Hoành Ảm lập tức buông đồng phục nhân viên thu nhận xuống, bắt đầu nghiên cứu hai thứ Ôn Văn cho mình.
Tuy đã bị Đọa Thần Huyết hành hạ suốt bốn tháng nhưng Hoành Ảm chưa từng mài mòn góc cạnh của chính mình, vẫn có tâm tính của một cậu thiếu niên.
Cũng chính vì ở trong hoàn cảnh như thế vẫn bảo trì được chính mình mà Ôn Văn mới chọn Hoành Ảm làm nhân viên thu nhận.
"Chốc nữa quản lý khu sẽ giảng cho cậu biết về những kiến thức căn bản về người siêu năng, sau khi nghe xong thì hãy tới tìm tôi."
Nói xong, Ôn Văn biến mất tại chỗ, Hoành Ảm cũng không quá để ý.
Chỉ có người đàn ông mặc vest kia khẽ lắc đầu, ông đương nhiên biết Ôn Văn đi làm gì, bởi vì ông vừa giao chìa khóa phòng Hoành Ảm cho Ôn Văn...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất