Chương 302 - Mọc Thêm Cơ Thể Vô Hạn
Nếu đã biết quả trứng lớn kia ảnh hưởng tới suy nghĩ của mình, Ôn Văn sẽ không tiếp tục ở bên cạnh nó thêm nữa, anh tìm tới một nơi có mật độ quái vật vừa phải rồi ngừng lại.
Anh lấy điện thoại ra xem thời gian một chút, phát hiện cách lúc kết thúc còn hơn mười hai tiếng đồng hồ nữa, cũng là thời điểm để thu hoạch quái vật.
Trước khi xuất phát Tuân Thanh từng nói, thời gian sát hạch của bọn họ chỉ có ba mươi sáu tiếng, trước đó Ôn Văn đã lãng phí quá nhiều thời gian, không thể tiếp tục lãng phí nữa rồi.
Ôn Văn búng tay một cái, một cái hộp kim loại bị phong kín xuất hiện trong tay.
Đây là vật thu nhận cấp Tai Hại 'Mọc Thêm Cơ Thể Vô Hạn', tên gọi tắt của nó là 'Mọc Thêm Cơ Thể'.
Nó được biến thành từ người siêu năng cấp Tai Hại Trịnh Phong, đòn tấn công vật lý gần như không thể loại bỏ nó hoàn toàn.
Thả thứ này ra bên ngoài tuy rất khó đối phó, nhưng nếu Hiệp Hội Thợ Săn muốn đối phó, thậm chí là hoàn toàn tiêu diệt nó thì kỳ thật không khó.
Nhưng nơi này là mê cung dưới lòng đất, ngoại trừ quái vật tấn công vật lý thì không có khả năng tấn công nào khác, nói cách khác, tất cả quái vật ở đây đều không có cách nào đối với nó!
Vì thế Ôn Văn cười nham hiểm ném cục thịt này xuống đất, qua một lúc lâu sau thì nó uốn éo trở thành cơ thể một người đàn ông.
Bởi vì trước đó đã phân chia ra quá nhiều, hiện giờ Trịnh Phong đã không còn ý chí của mình nữa, chỉ là một cục thịt có đặc tính phân liệt mà thôi.
Một khi cơ thể bị chia tách ra nó sẽ biến thành hai cá thể tương tự, khi chúng có đủ nhiều thì sẽ tổ hợp thành quái vật săn giết, bắt đầu tiến hành tấn công với tất cả các sinh mệnh sống!
Ôn Văn rút kiếm ngắn ra, đưa tay vung kiếm, chỉ nửa phút đã cắt một cơ thể kia thành rất nhiều khối thịt.
Nhìn những khối thịt kia biến thành cơ thể mới, Ôn Văn lộ ra nụ cười.
Hiện giờ anh chỉ cần chờ quái vật cắn câu là được.
...
Trong hang động tối đen, một con quái vật khá nhỏ gầy từ trong bóng tối mò ra.
Ngày hôm nay không biết xảy ra chuyện gì, hình như khắp nơi đều đang đánh nhau, nó tận mắt nhìn thấy lão đại mà nó đi theo đã lâu bị một con quái vật hai chân dùng một cây giáo dài đâm thành tổ ong vò vẽ.
Cũng nhìn thấy lão đại bên đối đầu biến thành thịt quay thơm phức.
Hình như bất cứ phương hướng nào cũng có quái vật hai chân đang tàn sát bừa bãi, điều này làm quái thú nhỏ như bọn nó chỉ có thể trốn đi.
Ở trong cung điện dưới lòng đất này, nó là một trong số ít những quái vật khá thông minh, biết dựa vào lão đại để đảm bảo an toàn, cũng biết khi đánh không lại thì phải bỏ chạy.
Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất mà nó có thể sống được là vì rất nhiều người siêu năng căn bản không có hứng thú với nó.
Đột nhiên nó ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào, nó biết đây là mùi của quái vật hai chân, bọn chúng khẳng định là ăn rất ngon nhưng cũng không dễ chọc.
Có điều nó vẫn chạy tới hướng mùi kia phát ra, nó muốn xác nhận thực lực của quái vật hai chân kia một chút.
Tộc đàn của chúng nó có phân chia mạnh và yếu, đám quái vật hai chân này cũng không phải con nào cũng mạnh hết đi.
Lúc nó tới thì phát hiện có hơn hai mươi quái vật hai chân chất chồng lên nhau, đám quái vật này quỳ rạp dưới đất khẽ ngọ nguậy, trong miệng phát ra tiếng hừ hừ không có ý nghĩa.
Quái vật cảm giác được đó là mùi và âm thanh của kẻ yếu, so với thú con mới sinh ra của tộc đàn bọn nó còn yếu đuối hơn, nhưng so với thú con thì thơm ngon hơn!
Đúng vậy, nó ăn thú con của tộc đàn, bởi vì trong cung điện dưới lòng đất này, thứ duy nhất có thể thu hoạch để làm thức ăn chính là đồng tộc của chúng.
Dù sao thì đồng tộc sẽ không ngừng được mẹ sinh ra, vĩnh viễn không thể nào tuyệt chủng.
Liếm môi một cái, nó đi tới chỗ quái thú hai chân, tuy nó khá thông minh nhưng trong đầu nó không hề có khái niệm 'cạm bẫy'.
Nó liếm môi đi tới chỗ quái vật hai chân ngửi ngửi một chút, thấy con quái vật hai chân kia không có phản ứng thì liền cắn một ngụm.
Máu thịt lấp đầy khoang miệng của nó, làm nó bị vây trong trạng thái hưng phấn, trong miệng là hương vị hoàn toàn khác biệt với đồng tộc, đây mới chính là thức ăn mà chúng nên ăn.
Để có được loại thức ăn này, mọi cố gắng đều đáng giá.
Nó há to miệng cắn nuốt, vừa ăn vừa rơi ra vụn thịt, thẳng đến khi ăn no tới chống đỡ không nổi nó mới phát hiện, thức ăn ở xung quanh tựa hồ lại tăng lên rất nhiều...
Ban đầu, nó còn rất vui vẻ, bởi vì thức ăn càng nhiều thí có nghĩa là nó có thể vĩnh viễn được ăn thức ăn thơm ngon này.
Nhưng dần dần thì, nó bắt đầu sợ hãi.
Bởi vì đám thức ăn yếu ớt này đang khó hiểu tổ hợp lại thành một con quái vật to lớn dị dạng, mà nó đang bị đám quái vật dị dạng này vây ở giữa, không thể trốn được nữa.
...
Quái vật rống lên một tiếng chói tai, làm Ôn Văn đang xem cuộc chiến nhịn không được chọt chọt lỗ tai mình.
Vì thế anh chậm rãi tiến tới đánh nó bất tỉnh, sau khi cắt bướu thịt đi thì không thèm quan tâm tới nó nữa, mà cơ thể quái vật thì nhanh chóng biến mất trong thân thể mọc thêm, nó chính là năng lượng để Mọc Thêm Cơ Thể tiến hành mọc thêm.
Mọc Thêm Cơ Thể Vô Hạn tuy được xưng là vô hạn nhưng cũng không thể trống rỗng gia tăng được.
Trong hoàn cảnh trống rỗng mọc thêm thì nó chỉ có thể mọc tới một trình độ nhất định mà thôi, kế tiếp cần phải bổ sung thêm năng lượng mới có thể tiếp tục.
Đó cũng là nguyên nhân lúc ban đầu mặc dù Trịnh Phong đã không còn ý thức vẫn cố chấp tấn công Ôn Văn, bởi vì muốn gia tăng không hạn chế thì cần có năng lượng, mà máu thịt của sinh vật siêu năng chính là nguồn sinh lực tốt nhất.
Lúc con quái vật nhỏ kia ăn cơm đã làm mùi của Mọc Thêm lan tỏa ra ngoài, rất nhanh đã có càng nhiều quái vật hơn men theo mùi chạy tới.
Đối với chủng tộc này mà nói, thức ăn thơm ngon chính là sự hấp dẫn không thể nào cưỡng lại được, chúng nó tình nguyện trả giá vì loại cám dỗ này.
Dùng vị giác của chúng để nói thì đồng tộc thật ra chính là loại thức ăn tệ hại nhất, có thể tưởng tượng được, một khi để loại quái vật này thoát ra khỏi cung điện dưới lòng đất này sẽ gây ra thảm kịch như thế nào.
Mỗi khi Mọc Thêm cắn nuốt quái vật, nó lại càng lúc càng to lớn hơn, quái vật bị hấp dẫn tới ngày càng nhiều hơn, ngoài ra thì cắn nuốt được nhiều quái vật thì năng lực của nó phát ra lại càng mạnh mẽ hơn.
Ôn Văn chờ ở bên cạnh, khi Mọc Thêm trói buộc một con quái vật lại thì anh sẽ cắt đi bướu thịt của nó.
Ban đầu, hiệu suất hành động còn kém hơn Ôn Văn tự mình đi săn, nhưng tới cuối cùng, Ôn Văn phải không ngừng thu hoạch, bận rộn không ngừng nghỉ.
Bởi vì trạm thu nhận ảnh hưởng nên Mọc Thêm không tấn công Ôn Văn, vì thế Ôn Văn thu hoạch khá thuận lợi.
Nhưng cho dù nó có tấn công thì cao lắm chỉ mang tới chút phiền phức không đáng kể cho Ôn Văn mà thôi, dù sao thì cho dù nó có to bự thêm thế nào cũng chỉ là cấp Tai Hại mà thôi, chỉ dựa vào số lượng thì căn bản không có cách nào làm bị thương Ôn Văn.
Cứ vậy quy mô của Mọc Thêm càng lúc lại càng lớn, mùi hương thơm ngon cũng nồng đậm trong mũi đám quái vật, nơi có Mọc Thêm ở biến thành nhà ăn của quái vật, nhưng nhà ăn này cũng chính là nơi vong mạng của đám quái vật.
Ôn Văn giống như hồn ma không ngừng tới lui trong phòng ăn to lớn này, cắt đi bướu thịt trên người đám quái vật.
Trong quá trình đi săn, Ôn Văn nghe thấy không ít âm thanh chửi má nó của đám người siêu năng, chẳng qua anh chỉ cười trộm vài tiếng rồi tiếp tục tiến hành thu hoạch.
Nếu đám quái vật này tương đương với tiền săn ma, như vậy làm sao có được chỗ tốt thì phải dựa vào bản lĩnh của mình rồi.