Chương 301 - Đầu Độc Trí Mạng
Rốt cuộc sau khi lãng phí hai quyển vở, Ôn Văn mới xác định được trong toàn bộ mười hai ký hiệu, anh chỉ có thể khắc được ba ký hiệu mà thôi.
Theo thứ tự là hai cái không rõ ý nghĩa và một cái ký hiệu có liên quan tới quỷ hồn.
Sau đó, ánh mắt nóng rực của Ôn Văn nhìn về phía cái trứng lớn kia.
Anh chưa từng gấp gáp muốn có được một vật nào như lúc nào, muốn túm lấy cái trứng lớn này, cho dù không thể thông qua sát hạch siêu thợ săn thì có sao đâu chứ.
Nếu như có thể làm trạm thu nhận thăng lên cấp Tai Biến, thậm chí có thể làm anh ở hiện thực có được sức mạnh cấp Tai Biến, như vậy anh sẽ thật sự đứng trên đỉnh của thế giới siêu năng.
Ôn Văn còn nhớ rõ, hai lần dẫn tới trạm thu nhận thăng cấp trước kia đều là nhờ vào hấp thu sức mạnh cấp Tai Biến hoặc là trên cấp Tai Biến.
Như vậy cái trứng lớn này thân là vật thu nhận cấp Tai Biến, nó có thể làm trạm thu nhận một lần nữa thăng cấp không?
Ôn Văn rất xem trọng tương lai này, trong đầu thậm chí còn từng nghĩ tới tình cảnh sau khi mình có được sức mạnh cấp Tai Biến.
Vì thế Ôn Văn hơi khẩn trương lộ ra găng tay Tai Ách, mà găng tay Tai Ách cũng giống như Ôn Văn suy đoán, nó sinh ra khao khát rất lớn với quả trứng này.
Tiếp đó, Ôn Văn cẩn thận đưa tay phải đã hoàn toàn hóa đen tới gần kết giới to giới này.
Năng lượng khổng lồ muốn chống đỡ Ôn Văn xâm lấn, kết giới có thể dễ dàng làm quái vật bốc hơi nhưng lại không thể tổn hại chút mảy may nào tới găng tay Tai Ách.
Rốt cuộc, tay phải của Ôn Văn dừng lại trong sự chấn động của kết giới, năng lượng khổng lồ bắt đầu ồ ạt tràn vào găng tay Tai Ách.
Có điều chỉ mới hấp thu được một hai giây thì Ôn Văn cảm nhận được, găng tay Tai Ách hình như đang cố gắng cảnh báo mình.
"Cảnh báo, tại sao lại phải cảnh báo.... chuyện mình làm hiện giờ không phải là mong muốn của nó sao?"
Đơn giản suy nghĩ một chút, mồ hôi lạnh nháy mắt túa ra đầy trán Ôn Văn, sau đó anh lập tức mạnh mẽ ấn găng tay Tai Ách, để nó ngừng hấp thu.
Ôn Văn lẩm bẩm nói: "Suy nghĩ của mình có vấn đề, khi nãy sao lại hoàn toàn không nghĩ với điểm này chứ?"
Chỉ cần đơn giản nghĩ một chút cũng biết, hiện giờ thứ mà găng tay Tai Ách hấp thu chính là năng lượng của kết giới này, một khi hút khô kết giới thì vật thu nhận cấp Tai Biến này cũng sẽ bị thả ra!
Mặc dù vật thu nhận có hình cái trứng lớn này không thể tiến hành phản kháng, nhưng Ôn Văn cũng không có cách nào thu nhận nó, bởi vì trạm thu nhận thăng cấp có lẽ cần ít nhất là một tháng thời gian, lo lắng tới đặc tính của cấp Tai Biến, thậm chí có lẽ sẽ càng lâu hơn.
Đương nhiên, khả năng lớn hơn là, cho dù hút khô nó cũng không đáp ứng đủ nhu cầu thăng cấp!
Mà như thế cũng tức là trong tình huống không biết thế nào, Ôn Văn sẽ thả vật thu nhận cấp Tai Biến này ra ngoài, có lẽ nó sẽ gây ra một trận tai họa khủng khiếp!
Sau khi tĩnh táo lại Ôn Văn lập tức bắt đầu tự hỏi về hành vi của mình khi nãy, suy nghĩ của mình khi nhìn thấy vật thu nhận này thì hình như bắt đầu bị ảnh hưởng.
"Trong đầu mình chỉ toàn là suy nghĩ làm sao nâng lợi ích lên mức cao nhất, muốn mau chóng tiến hóa trạm thu nhận, nhưng lại không để ý tới nhiều vấn đề... khi nãy rất nguy hiểm."
Ôn Văn kiêng kỵ nhìn cái trứng lớn kia, hẳn là thứ này ảnh hưởng tới tư duy của Ôn Văn, nó muốn anh thả nó ra ngoài.
Anh đứng trước trứng lớn, âm trầm nói: "Tao không biết mày có nghe hiểu lời ta hay không, nhưng nếu mày dám hố tao thì một ngày nào đó mày phải trả cái giá thật lớn, sau này tao sẽ quay lại tìm mày, thả mày ra và cho mày một cái nhà mới, tao tin tưởng mày sẽ rất thích!"
Nói xong, Ôn Văn xoay người rời đi.
Tiếp tục ở lại gần đây, nói không chừng anh sẽ lại bị ảnh hưởng.
Nếu thứ này có thể đầu độc Ôn Văn đối phó với kết giới thì chứng tỏ nó biết Ôn Văn có năng lực phá hỏng kết giới, vì thế Ôn Văn cũng không sợ bại lộ chính mình ở trước mặt thứ này.
...
Bên ngoài cung điện dưới lòng đất, trong căn cứ, hơn ba mươi thợ săn đang nghỉ ngơi hoặc giải trí trong căn cứ, bọn họ đã thông qua sát hạch.
Lúc này người siêu năng đã rời khỏi mê cung dưới lòng đất thật ra là một trăm năm mươi bảy người, nhưng ở nơi này chỉ có ba mươi hai người mà thôi.
Hoàn thành nhiệm vụ có hơn bay mươi, tám mươi người, nhưng phần lớn là vì thành tích của hai phần sát hạch trước không hợp cách nên bị khuyên rút lui.
Phần sát hạch thứ nhất và phần sát hạch thứ hai cần chuyên gia tiến hành phân tích đánh giá tập thể nên kết quả cuối cùng chỉ mới vừa có từ mười tiếng trước.
Trước đó cho phép nhóm thợ săn tiến hành sát hạch kế tiếp không phải vì bọn họ đã thông qua, mà vì nội dung sát hạch của bọn họ cần tiến hành phân tích trong một khoảng thời gian dài.
Vì thế chỉ cần không phải đối tượng liếc mắt nhìn đã khẳng định không thể thông qua thì đều có thể tham gia phần sát hạch thứ ba.
Mà người thua phần sát hạch thứ ba có thể là vì không thích ứng được với hoàn cảnh không ánh sáng, cũng có thể là vì không am hiểu đối phó quái vật có sức mạnh cơ thể mạnh mẽ, có người chỉ đơn giản là vận may không tốt, đụng trúng quá nhiều quái vật cấp Tai Nạn.
Nhưng không quản là vì nguyên nhân gì, thất bại chính là thất bại.
Vận may phải tốt thực lực phải mạnh, tình huống mà siêu thợ săn cần ứng phó sau này còn phức tạp hơn thế này rất nhiều, ngay cả thế này mà còn không ứng phó được thì không cần phải làm siêu thợ săn nữa.
Đương nhiên, sang năm sau bọn họ có thể trở lại, Hiệp Hội Thợ Săn không giới hạn số lần sát hạch.
Ngược lại chính là thợ săn tham gia sát hạch siêu thợ săn hàng năm đều giúp hiệp hội xử lý một vài phiền phức...
Mà ở cổng chính của mê cung dưới lòng đất được dựng lên một cái mái che nắng nhỏ, một bộ bàn ghế dưới mái che, trên bàn có đậu nành, đậu phộng xào cay để làm món nhắm rượu.
Người siêu năng tóc xanh kia và Tuân Thanh đang vừa uống rượu vừa trò chuyện.
Tuân Thanh vừa bóp vỡ một hạt đậu vừa ợ một cái, vừa nhìn thoáng qua thời gian thở dài: "Cách thời hạn cuối cùng còn lại mười ba tiếng hai mươi phút nữa, ở bên trong còn hai mươi chín người, trong đó có hai mươi mốt người được chúng ta thông báo, còn tám người còn lại..."
"Tám người đó, nếu không phải hắc mã... thì có lẽ bọn họ không thể trở về được, cứ hi vọng bọn họ may mắn đi." Người siêu năng tóc xanh phun vỏ đậu phộng nói.
Tuân Thanh dùng mớ giấy tờ trên bàn để lau tay, sau đó tùy ý lật xem, nói: "Có điều, trong số này có một người trẻ tuổi tên là Ôn Văn, có thư giới thiệu của Băng Hà, nghe nói chưa tới một năm đã đạt tới cảnh giới Đồng Hóa, nếu như gãy mất ở bên trong thì rất đáng tiếc, hi vọng hắn sẽ mang tới niềm vui bất ngờ cho tôi."
"Mỗi năm đều có nhân tài mới xuất hiện, nhưng chân chính có thể trở thành trụ cột của của hiệp hội thì không được mấy người."
Người siêu năng tóc xanh hất nước lạnh nói, trước khi đóng giữ ở trụ sở này, hắn đã thấy quá nhiều tay thợ săn mới tử vong rồi.
Đột nhiên lông mày người siêu năng tóc xanh run lên, trực tiếp cắn bể vỏ hạt đậu phộng cuối cùng, khóe miệng liên tục co quắp.
"Sao thế, có phải đã xảy ra chuyện gì không?" Tuân Thanh khẩn trương khỏi, hơi này nhốt nhiều thứ nguy hiểm như vậy, ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện lớn gì.
Vẻ mặt người siêu năng tóc xanh thả lỏng trở lại, nuốt hạt đậu phộng bị cắn bể vỏ xuống bụng, nói với Tuân Thanh: "Không có gì đâu, kết giới chỉ chấn động một chút, hẳn là thứ kia lại muốn xuất hiện, năm nào cũng có vài lần như thế, không có gì đáng ngại đâu."
Lúc này Tuân Thanh mới thả lỏng, hai người tiếp tục tám trời tám đất chờ đợi sát hạch kết thúc.
...