Trạm Thu Nhận Tai Ách

Chương 353 - Thực lực của Tam Tể Nhi

Chương 353 - Thực lực của Tam Tể Nhi


Nhìn thấy Ôn Văn đạp cửa tiến vào, Uông Tuấn Nghị thở phào một hơi, cả người cũng thả lỏng hẳn.
Nhìn dáng vẻ đá văng cửa thì biết ngay Ôn Văn quả thực giống như Ôn Duệ, có khả năng mà người bình thường tuyệt đối không có được!
"Mày là ai?"
Uông Tử Hiên cẩn thận nhìn Ôn Văn, hắn vẫn chưa lột xác hoàn toàn, cũng chưa nhận được toàn bộ sức mạnh, nhưng hắn biết mình không phải đối thủ của Ôn Văn.
Ôn Văn cũng không để ý tới hắn, chỉ nói với Uông Tuấn Nghị: "Uông tiên sinh, cửa nhà ông chắc chắn thật đấy, lâu lắm rồi không đá cánh cửa nào cứng tới vậy."
"Cửa này tôi dùng một số tiền lớn để mua về, đương nhiên là chắc rồi." Uông Tuấn Nghị miễn cưỡng cười nói, cho dù con hắn biến thành quái vật thì hiện giờ chính là thời điểm thoải mái nhất suốt mấy năm nay.
Bởi vì Ôn Văn thật sự có khả năng có thể chữa khỏi cho con trai hắn!
"Trả lời vấn đề của tao, mày là ai?"
Uông Tử Hiên nóng nảy rít gào, ngay khi đã bắt đầu biến đổi thì bất an cũng xuất hiện trong lòng hắn, hắn có cảm giác cho dù mình thật sự biến hóa hoàn toàn thì cũng không phải là đối thủ của Ôn Văn!
"Kẻ hèn này là một đại thám tử rất lợi hại, lần đầu gặp mặt, tao sẽ chiếu cố mày nhiều hơn." Ôn Văn dùng tay xoay cây gậy một vòng, hơi khom người nói với Uông Tử Hiên.
Uông Tử Hiên câm nín, không phải là lần đầu gặp mặt xin chiếu cố nhiều hơn mới đúng à, còn tự xưng là đại thám tử rất lợi hại là cái quỷ gì?
Uông Tử Hiên thử nói với Ôn Văn: "Đây là chuyện nhà tao, không liên quan gì tới mày, mày không nên xía vào."
"He he, tao chính là thích quản chuyện nhà..."
Ôn Văn đột nhiên có chút sửng sốt, sau đó ánh mắt sáng lên nhìn Uông Tử Hiên: "Sức mạnh của mày đang đột nhiên gia tăng, mày đang biến đổi thành một sinh vật khác, rốt cuộc nguyên lý là gì?"
Sức mạnh của người siêu năng bình thường hoặc quái vật sẽ không thể nào vô duyên vô cớ gia tăng như vậy, mà hơi thở của Uông Tử Hiên đang từng chút tăng mạnh, đồng thời hắn tựa hồ cũng từ nhân loại biến thành quái vật.
Cho dù là Tống Lăng đã làm cho nhân loại của thị trấn Cổ Tích có được một phần đặc biệt của quái vật cũng là thành lập từ điều kiện quái vật cho phép hắn bốc lột mới thành công được.
Nhưng hiện giờ năng lượng kỳ dị trong cơ thể Uông Tử Hiên đang đột nhiên tăng trưởng, ngay khoảnh khắc Ôn Văn xuất hiện thì hắn lại càng trở nên không giống nhân loại hơn nữa.
Lại quan sát tiếp, Ôn Văn phát hiện trong cơ thể Uông Tử Hiên tựa hồ có một con đường kết nối với thế giới trong, sự tồn tại kỳ lạ kia đang thông qua con đường này chui vào trong cơ thể Uông Tử Hiên, theo thời gian trôi qua dần thay thế Uông Tử Hiên.
Mà hơi thở quái dị đó có chút giống với thứ đã bám trên phân thân Trịnh Phong trước kia, dẫn tới Trịnh Phong cuối cùng đã hoàn toàn điên loạn.
"Cảm giác này có chút quen thuộc... mày đang biến thành ác ma!"
Sau khi trở thành siêu thợ săn, Ôn Văn đã không còn là người siêu năng thiếu hiểu biết về thế giới siêu năng này nữa rồi.
Trong đám quái vật ở thế giới trong, ác ma là một loại khá đặc biệt, theo ghi chép của hiệp hội thì chúng sinh trưởng trong một thế giới đặc biệt ở thế giới trong, thế giới đó được gọi là 'Vực Sâu'.
Tất cả quái vật ở trong Vực Sâu đều là ác ma, có đủ loại, khá phức tạp.
Mà đám ác ma cũng chính là một trong những quần thể xâm lấn thế giới hiện thực đầu tiên, đồng thời cũng rất nổi tiếng thời đó.
Thợ săn lúc ban đầu chính là thợ săn chuyên bắt ác ma.
Nhưng theo thời gian trôi qua, ác ma ở thế giới hiện thực dần dần mai danh ẩn tích, ngược lại là quái vật khác đã chiến cứ vị trí nhân vật chính trong truyền thuyết khủng bố.
Nhưng mỗi thợ săn đều biết ác ma chưa từng ngừng hoạt động, giờ phút nào chúng cũng đang âm mưu phá hoại thế giới này.
Những đoàn thể thờ cúng ác ma chiếm giữ một phần trong số các tổ chức bí mật mạnh nhất Liên Bang!
Sau khi biết Uông Tử Hiên có liên quan tới ác ma, Ôn Văn lại càng hưng phấn hơn, là một thợ săn, đương nhiên phải săn ác ma mới sướng!
Hơn nữa quan trọng hơn là trong hệ thống treo thưởng của Hiệp Hội Thợ Săn, ác ma chính là loại cao nhất!
"Mày thế mà lại nhận ra tao, còn biết tao là gì!"
Đôi mắt nhỏ của Uông Tử Hiên teo lại, quá trình ấp trứng vẫn đang tiến hành, hắn không có được trí nhớ đầy đủ nhưng bản năng nói cho hắn biết, hắn nên che giấu sự tồn tại của mình ở trong thế giới loài người, không thể để người khác biết thân phận của mình.
"Tao biết cái gì quyết định ở việc mày biết cái gì, xin hãy bó tay chịu trói!" Ôn Văn mỉm cười nói.
Hiện giờ Ôn Văn cơ bản đã có thể xác nhận trước đây Uông Tuấn Nghị không nói sạo, nhà bọn họ quả thực đã bị sức mạnh siêu nhiên quấy nhiễu.
Mà trong tình huống như vậy, Uông Tuấn Nghị cố chấp cho rằng Ôn Duệ có khả năng giải quyết vấn đề, như vậy đã có thể nói rõ, trong lòng Uông Tuấn Nghị, Ôn Duệ chính là người siêu năng.
Mà nếu Ôn Duệ thật sự là người siêu năng thì rất có khả năng hắn vẫn chưa chết, phía sau chuyện này có lẽ ẩn giấu chuyện gì đó, còn rất rất nhiều nữa...
Có điều, chuyện này Ôn Văn sẽ điều tra sau, hiện giờ chuyện quan trọng anh cần làm chính là xử lý Uông Tử Hiên!
"Mày đúng là mơ mộng hão huyền!"
Uông Tử Hiên hừ lạnh một tiếng, hắn không phải người ngu, sao có thể bó tay chịu trói, hắn quay sang há miệng với Ôn Văn, một con rết Scutigera Coleoptrata to như một con bọ lớn bổ nhào về phía Ôn Văn.
Nhưng Ôn Văn không hề có bất cứ động tác nào thì một thứ to lớn dữ tợn đã chui ra, nuốt con rết kia vào bụng, nó chính là Tam Tể Nhi!
Tam Tể Nhi vốn bò trong nón Ôn Văn, hiện giờ đã biến thành một con rắn to như thùng nước, trên người không ngừng biến đổi màu sắc, ba con mắt nhìn đám sâu bọ kia, lóe lên tia sáng kỳ lạ.
Đám sâu kia trông có vẻ ăn rất là ngon!
Mặc dù ở cùng Ôn Văn, đã quen với chuyện ăn thức ăn loài người, khẩu vị cũng kén chọn hơn nhưng đối với loại máu thịt có ẩn chứa hơi thở siêu năng này, nó lại càng hấp dẫn Tam Tể Nhi hơn.
Uông Tử Hiên kiêng kỵ nhìn Tam Tể Nhi, hắn vốn cho rằng mình cùng lắm là không đánh lại Ôn Văn mà thôi, nhưng hiện giờ hắn bi ai phát hiện, có lẽ ngay cả thú cưng của Ôn Văn hắn cũng không sánh bằng...
Trên thực tế tuy Ôn Văn cảm thấy Tam Tể Nhi rất yếu nên ngoại trừ lái xe thì không dẫn Tam Tể Nhi theo chơi cùng, nhưng Tam Tể Nhi chỉ yếu đối với Ôn Văn mà thôi.
Ngoại trừ móng chân, xác đậu phộng và vỏ quýt này nọ, mỗi khi Ôn Văn đánh chết quái vật thì Tam Tể Nhi đều có cơ hội ăn một chút máu thịt quái vật, mà phẩm chất của số máu thịt đó đều cao cấp hơn Tam Tể Nhi rất nhiều, vì thế thực lực của nó cũng gia tăng nhanh chóng.
Cho dù vẫn chưa mọc răng nọc nhưng với cơ thể mạnh mẽ của mình và khả năng tùy ý biến to hóa nhỏ, nó đã có thể so sánh với quái vật Tai Hại bình thường rồi.
Uông Tử Hiên hoảng sợ tức giận gầm lên một tiếng, mỗi lỗ thủng trên người đều có sâu bò ra tràn về phía đám người, muốn tranh thủ thời gian để mình chạy trốn.
Tiếp đó Uông Tử Hiên nhắm mới một cánh cửa sổ, dùng sức bẻ cong chắn song thép, muốn dựa vào đó để chạy trốn.
Đúng vậy, hắn khá vất vả để bẻ cong được thanh thép...
"Tam Tể Nhi, đám sâu bọ hắn thả ra giao cho mày, muốn ăn thế nào thì ăn."
Ôn Văn ra lệnh cho Tam Tể Nhi, sau đó chính mình đưa tay chỉ về phía Uông Tử Hiên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất