Chương 360 - Cuồng – bạc hà mèo– khí
Uông Tuấn Nghị kinh ngạc nhìn Ôn Văn đột nhiên xuất hiện rồi đứng trước cửa sổ lẩm bẩm gì đó, hắn nhịn không được hỏi: "Thám tử Ôn, đã xảy ra chuyện gì hả?"
Ôn Văn thấy ác ma kia đã bắt đầu đi lên lầu, liền nói với Uông Tuấn Nghị: "Sự việc có chút nằm ngoài dự tính của tôi, vì an toàn của mọi người xin hãy ủy khuất một chút, tạm thời hôn mê nhé."
Nói xong Ôn Văn quỷ dị đánh ngất Uông Tuấn Nghị, Du Tuệ và Uông Tử Hiên, sau khi đưa cả ba người vào trong trạm thu nhận thì tiếng đập cửa vang lên.
Ôn Văn hơi do dự một chút rồi cũng dẫn theo Tam Tể Nhi tiến vào trạm thu nhận, trước khi hoàn toàn hiểu về chuyện này, anh quyết định sẽ tạm hoãn hành động đối với đám ác ma này.
Sau khi trở lại trạm thu nhận, Ôn Văn bắt đầu nghiên cứu cái nút của Rodney, nếu như cái nút này là thiết bị điện tử truyền tin thì Ôn Văn có thể dùng thứ này để trực tiếp tìm ra vị trí của đối phương.
Đáng tiếc là những thứ này tựa hồ là kỹ thuật mà Ôn Văn không thể hiểu được, chứ không phải lợi dụng tín hiệu điện tử để truyền tin tức.
"Như vậy, mình chỉ có thể tra hỏi tên ác ma kia mà thôi."
...
Trong phòng giam ẩm ướt tối tăm, Rodney bị treo ngược lên, vẫn còn hôn mê như cũ.
Ôn Văn ngồi trên ghế gặm dưa hấu, mà Từ Hải thì cầm một khẩu súng nước nhỏ 'phụt... phụt...' bắn nước thánh vào mặt Rodney.
Nước thánh dính vào da Rodney thì nháy mắt bốc hơi làm da hắn giống như bị bốc cháy, đau đớn làm Rodney đang hôn mê rốt cuộc cũng tỉnh lại.
"Đây là nơi nào... a, đừng có đánh tao!"
Vừa nhìn thấy Ôn Văn, Rodney theo phản xạ có điều kiện muốn che mặt, thế nhưng hắn phát hiện tất cả những bộ phận có thể hoạt động của mình đều bị trói chặt, bao gồm cả tay chân và tất cả xúc tua.
"Từ Hải, trước tiên làm hắn tỉnh táo một chút rồi tôi mới hỏi chuyện."
Từ Hải cười he he nói: "Vâng, chủ nhân vĩ đại."
Tiếp đó Từ Hải cầm lấy đủ dụng cụ đặc biệt bắt đầu sử dụng trên người Rodney.
Từ Hải trước kia thích dùng vật sống để chế tạo con rối, xét về mức độ biến thái thì Ôn Văn có cưỡi tên lửa cũng không đuổi kịp, hơn nữa đối với quái vật tới từ thế giới trong thì Từ Hải lại càng quen thuộc hơn, vì thế Ôn Văn để hắn tiến hành tra tấn bức cung Rodney.
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Rodney, Ôn Văn cảm thấy hương vị của dưa hấu đặc biệt ngọt, vì thế lại khui một chai rượu chát tinh tế thưởng thức, ừm... rượu là Phùng Duệ Tinh cống hiến cho hội nghị nhân viên thu nhận.
Ôn Văn thấy mùi vị không tệ nên đã lấy đi toàn bộ để dành cho mình uống, để bồi thường, anh đã thuận tiện bổ sung một thùng rượu đỏ cực phẩm tới từ cốc tai mèo cho hội nghị.
"Đừng tra tấn tôi nữa, ngài hỏi cái gì tôi sẽ nói cái đó, tôi nhất định sẽ thành thật phối hợp, không dám giở trò." Rodney khóc thảm thiết nói.
"Ý chí tên này thực không kiên định." Ôn Văn cầm miếng dưa hấu đi tới bên cạnh Rodney nói.
Sinh vật ác ma này rất tuân thủ giao ước, nhưng xét về phương diện khác thì không hề có chút liêm sỉ nào, nếu có giao ước thì bọn họ sẽ tuân thủ, nhưng nếu không có giao ước thì bọn họ có thể làm bất cứ chuyện gì.
Ôn Văn rất hài lòng với thái độ của hắn, đồng bạn như vậy phỏng chừng chính là kẻ địch thích nhất, anh dùng vỏ dưa hấu vỗ vỗ mặt Rodney hỏi: "Nói đi, cứ điểm của bọn mày ở đâu, có bao nhiêu người, thực lực thế nào..."
Vừa nghe những vấn đề này của Ôn Văn, vẻ mặt Rodney lập tức biến thành dáng vẻ trái ổ qua: "Đại nhân, những vấn đề này của ngài tôi thật sự không thể trả lời được, hay là ngài hỏi tôi chuyện khác được không?"
Sắc mặt Ôn Văn căng thẳng: "Xem ra mày chính là kẻ mạnh miệng, Từ Hải, tiếp tục cho hắn hưởng thụ đi."
Nhìn Từ Hải xoa xoa tay, Rodney vội nói: "Đại nhân xin hãy nghe tôi nói, hiểu rõ bản tính ác ma nhất chính là bản thân ác ma bọn tôi, vì thế để đảm bảo bọn tôi không làm phản, lúc gia nhập đã ký khế ước cưỡng chế."
"Chỉ cần là chuyện mà bọn tôi cảm thấy nguy hại cho an toàn của tập thể thì không thể nói cho ngài biết, nhưng tôi có thể nói cho ngài biết lão đại của bọn tôi có mấy nàng vợ bé, thích loại hoa gì..."
"Tao biết lão đại của bọn mày có mấy con vợ bé thì ích lợi gì, bệnh tâm thần à..."
Ôn Văn ụp miếng vỏ dưa lên mặt Rodney, đang định phát giận thì chợt khựng lại, ánh mắt sáng rực, sau đó nói với Rodney: "Chuyện mà bọn mày cho rằng nguy hại tới an toàn tập thể thì không thể nói, nếu bọn mày không nguy hại tới an toàn tập thể thì có thể nói à?"
Rodney giống như gà con mổ thóc mà gật đầu: "Đúng vậy, chỉ cần không phải chuyện không thể nói, tôi có thể nói hết cho ngài biết."
Ôn Văn không để ý tới mấy lời lảm nhảm của hắn mà bắt đầu tính toán, hiện giờ anh đã biết nên làm thế nào để lấy được tin tức từ miệng Rodney.
Nếu bọn họ nghĩ rằng mình đang tiết lộ tin tức quan trọng thì sẽ không trả lời, như vậy chỉ cần để bọn họ cảm thấy chuyện mình tiết lộ không quan trọng là được rồi.
Mà điều này thì cần làm cho Rodney mất lý trí!
Chuyện này đối với Ôn Văn rất đơn giản, anh cầm lấy gậy Điên Cuồng, nhắm mũi nhọn vào đầu Rodney, để cuồng khí đỏ thẫm được giữ trong cây gậy trút vào đầu hắn.
Ôn Văn chỉ truyền một số lượng rất ít rồi dừng lại, hiện giờ chỉ chút đó thôi đã đủ làm tan rã lý trí của Rodney, không nên để hắn điên cuồng tới mức cái gì cũng không biết.
"Mày làm gì tao?"
Rodney điên cuồng giãy giụa, ngay cả Từ Hải đã tăng lá gan dám đối mặt với Ôn Văn cũng nhịn không được lùi về sau một bước, ngay lúc Ôn Văn cho rằng mình đã truyền lượng cuồng khí quá nhiều thì trạng thái của Rodney trở nên không đúng lắm.
"Cảm giác này... thật sự không tệ, có thể cho tôi thêm một xíu không?" Ánh mắt của Rodney không nhịn được trợn lên, trên mặt lộ ra nụ cười giống như bị động kinh, thực hiển nhiên đã sướng tới đỉnh.
Ôn Văn sờ cằm: "Nhìn dáng vẻ của hắn thì giống như đám mèo phê bạc hà mèo vậy, lẽ nào cuồng khí của mình còn có hiệu quả này đối với quái vật?"
Có suy nghĩ này, Ôn Văn liền trực tiếp quay trượng sang Từ Hải ở bên cạnh, truyền sang chút cuồng khí.
Sau khi tiếp nhận cuồng khí, ánh mắt Từ Hải cũng nhanh chóng trở nên mê ly, cơ thể mất tự nhiên run rẩy một chút, sau khi chút cuồng khí kia tiêu hao sạch sẽ thì khao khát nhìn Ôn Văn.
Đối với loại khao khát này Ôn Văn rất hiểu, bởi vì khi anh không thể khống chế được sự điên cuồng của mình cũng thật sự phấn khích tới đỉnh, có trời mới biết để duy trì dáng vẻ người bình thường này Ôn Văn phải tốn bao nhiêu kiên định.
"Cuồng khí có thể trực tiếp bức điên người bình thường, nhưng nếu dùng một chút trên người quái vật thì hiệu quả lại giống như bạc hà mèo.... đối với nhóm Đào Thanh Thanh có phải cũng có hiệu quả tương tự không nhỉ?"
Phát hiện tác dụng khác của cuồng khí, Ôn Văn rất muốn đi thử nghiệm một phen, chẳng qua hiện giờ quan trọng nhất là thu thập thông tin đám ác ma kia.
Ôn Văn cười he he, hỏi Rodney: "Ngoại trừ chấp hành nhiệm vụ, bọn mày rời khỏi căn cứ đi ra ngoài làm gì nhiều nhất, trả lời thì tao sẽ để mày thoải mái một chút."
Rodney không chút do dự trả lời: "Tới nhà hàng hải sản gần đó mua bạch tuộc mẹ xinh đẹp..."
"Vậy nhà hàng hải sản kia tên gì?"
"Hải Yến Các..."
[end 360]