Chương 23: Kiến tạo kho hàng, bán ra chậu than
Các người chơi vừa nhìn thấy video và hình ảnh chậu than, lập tức sôi trào hẳn lên.
"Chậu than kìa! Chúng ta được cứu rồi!"
"Cái chậu than này trông ngon lành thật đấy, còn có cả vỉ nướng, có thể nướng đồ ăn được, nhìn xem, nhìn xem, lửa kia cháy mạnh chưa kìa!"
"Có cái chậu than này, tuyệt đối có thể chịu đựng qua đêm nay! Vệ Lâm, mặc cả giá với người ta đi!"
Vệ Lâm đáp: "Ha ha, ta cũng vừa mới mua được một cái, tốn của ta một bản vẽ với một cái hạt giống đấy, các ngươi xem có thứ gì ngon lành không mang ra đi!"
Có người bối rối: "Cái gì? Cần hạt giống với bản vẽ để đổi á? Người bình thường làm gì có mấy thứ đó trong tay!"
Một người khác lên tiếng: "Rất công bằng mà, ngươi nhìn kỹ phần hướng dẫn cho người mới vừa rồi đi, chỉ cần có đuốc thôi là đã có tỉ lệ lớn sống sót qua đêm nay rồi, đừng nói chi là chậu than. Ta thấy rất ổn, vừa hay ta lại có một bản vẽ."
Kỳ thật, mọi người đều cảm thấy như vậy.
Hỏa chủng quan trọng đến mức nào cơ chứ!
Hơn nữa, thông tin về chậu than cho thấy, nó có thể cháy liên tục trong sáu tiếng, lại còn có thể thêm củi nữa, chỉ cần có diêm, là có thể giữ lửa được mãi.
Trong lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, Lục Tinh Thần cũng làm một cái chậu than cho Tần Hiểu Nhu, chỉ lấy đúng giá vốn là một khối sắt và hai khúc gỗ.
Tần Hiểu Nhu mừng rỡ, đòi cả video hướng dẫn, nhưng Lục Tinh Thần đang bận nên từ chối.
Tần Hiểu Nhu nhắn: "Ô ô ô, cậu tốt quá đi, có cái chậu than này, ấm áp hơn hẳn!"
"Tinh Thần cậu là thiên sứ à, moah moah!"
Lục Tinh Thần không có thời gian trả lời cô, vì cô đang nhận được vô số tin nhắn riêng, tất cả đều muốn đổi chậu than.
Cô chỉ xem những lời nhắn nào có thứ gì hữu dụng, chọn lọc một hồi, cô phát hiện ra vài món đồ ngon.
【Bản vẽ cung sừng trâu (sơ cấp): Vũ khí tấn công tầm xa, nếu ngươi có tài thiện xạ thì càng tốt, vật tư cần thiết: Sừng trâu x1, gân bò x1, gỗ x1.】
【Bản vẽ vũ tiễn: Dùng kèm với cung, vật tư cần thiết: Lông vũ x1, đầu gỗ x1, khối sắt x1.】
【Bồn hoa nho: Nhìn cái gì mà nhìn, cứ bón phân tưới nước cho tử tế vào, chẳng mấy chốc là có nho chua chua ngọt ngọt mà ăn thôi á!】
Còn có cả bản vẽ lò luyện, bản vẽ rìu sắt, bản vẽ chủy thủ, thủy tinh, giấy rút, kem dưỡng da nữa chứ.
Cô thậm chí còn phát hiện ra gia vị nướng và muối.
Mấy thứ khác thì lộn xộn đủ kiểu, Lục Tinh Thần ngó nghiêng một lượt, đến cả nhựa cô cũng tính đổi luôn, nhỡ đâu lại dùng được thì sao.
Lục Tinh Thần bận rộn mà vui vẻ vô cùng, cô vừa chọn đồ, vừa chế tạo chậu than, rồi lần lượt giao dịch với từng người.
Chẳng bao lâu sau, ba lô trữ vật của cô lại đầy ứ hự, trên bè gỗ cũng bày la liệt đủ thứ.
Lục Tinh Thần nhìn cái bè gỗ ngổn ngang, cảm thấy khó xử.
Cô ghét nhất là cảnh bừa bộn lộn xộn, nhưng đồ đạc lại vừa nhiều vừa tạp, mà cũng chẳng còn chỗ nào để mà cất nữa, đành phải để vậy thôi.
À, phải rồi, trong lòng cô chợt nảy ra một ý.
Hình như sau khi xây thêm bè gỗ, cô có thể kiến tạo kho hàng thì phải, để chắc ăn, cô lại xem xét một lần nữa, quả nhiên là có kho hàng thật.
【Kho hàng: Có thể cất giữ vật tư, ban đầu có 10 hòm chứa đồ (có thể xếp chồng lên nhau), sau này có thể tiếp tục tăng thêm, có thể mở rộng. Vật tư cần thiết: Gỗ 500, đá không gian 10】
Cô lập tức hô hào trên kênh tán gẫu ngay: "Ai có đá không gian đổi chậu than đây, liên hệ ngay nhé!"
Đá không gian vẫn có một số người có, có điều người thì có một cái, người thì có hai ba cái, có ba cái là coi như nhiều nhất rồi.
Lục Tinh Thần dứt khoát ra giá ba viên đá không gian cộng thêm ba khúc gỗ đổi một cái chậu than, hoặc một viên đá không gian cộng mười khúc gỗ đổi một cái chậu than.
Biết sao được, gỗ trong tay cô không còn nhiều lắm.
Trong tin nhắn riêng, có người mặt dày mày dạn nằng nặc đòi ba mươi khúc gỗ với ba mươi cái đinh sắt để đổi chậu than, có người khăng khăng đòi một trăm khúc gỗ để đổi, còn Cao Đại Phú thì tài cao khí thô, vung luôn một trăm khúc gỗ với tám khối sắt để đổi.
Lục Tinh Thần đều gật đầu đồng ý hết.
Dù sao giá cả đều là do chính bọn họ đưa ra, cô có hề rao giá trên trời đâu.
Cứ thế mà trao đổi, cô rất mau chóng gom đủ vật tư để xây kho hàng, còn dư ra được tám viên đá không gian nữa chứ.
Suy cho cùng, hiện tại chậu than đang là thứ vô cùng cần thiết, ai cũng muốn có, mà cô lại là người duy nhất có nó, giao dịch thuận lợi đến mức lạ thường.
【Kho hàng: Có thể cất giữ vật tư, ban đầu có 10 hòm chứa đồ (có thể xếp chồng lên nhau), sau này có thể tiếp tục tăng thêm, có thể mở rộng. Vật tư cần thiết: Gỗ 500, đá không gian 10, có muốn kiến tạo không?】
Lục Tinh Thần đáp: "Muốn!"
【Kiến tạo thành công, xin lựa chọn địa điểm đặt kho hàng.】
Kho hàng hiện tại có kích thước 5x3, tức là rộng 15 mét vuông.
Lục Tinh Thần đã dọn sẵn một chỗ từ trước, đem kho hàng đặt ngay vào đó.
Cô bước vào kho hàng.
Kho hàng chỉ có một cửa ra vào, sau khi đi vào, ba mặt vách tường đều là ván gỗ, vách tường trong cùng được lắp 5x4 tấm ván, dưới cùng là hai hàng thùng, tổng cộng là mười cái.
Mười cái rương này giống như ba lô trữ vật, có thể xếp chồng đồ vật lên nhau ở bên trong.
Sau khi xem xét xong xuôi, Lục Tinh Thần trực tiếp đem hết đồ đạc trong ba lô bỏ vào các rương trữ vật.
Chỉ có những bản vẽ không cần xếp chồng lên nhau thì cô không để trong rương, mà đặt từng cái lên sàn cho đỡ tốn diện tích.
Làm xong hết việc này, món cháo cá tuyết của cô cũng vừa chín tới.
Uống một bát cháo nóng hổi, Lục Tinh Thần cảm thấy ấm áp hơn nhiều.
Nhưng hình như nhiệt độ lại giảm xuống thêm không ít nữa, Lục Tinh Thần cảm thấy bây giờ chắc cũng chỉ còn khoảng mười độ thôi.
Cô đã mặc bộ đồ thể thao dài tay đã hong khô rồi mà vẫn lạnh đến run người, chỉ còn cách ngồi sát vào chậu than để sưởi ấm.
Không được, cứ thế này thì tối đến đừng hòng mà ngủ ngon được.
Lục Tinh Thần quay về cái chòi gỗ, nhiệt độ trong chòi cao hơn bên ngoài một chút, nhưng mà vẫn lạnh.
Đúng rồi, còn có thể nâng cấp lên thành thuyền gỗ mà, thuyền gỗ cần 500 gỗ, 80 đinh sắt với cả thủy tinh nữa.
Tiếp tục bán chậu than, tích trữ vật tư thôi!
Lúc này, đã gần mười hai giờ khuya, nếu là bình thường thì các người chơi đã ngủ khò khò rồi, nhưng bây giờ kênh tán gẫu còn náo nhiệt hơn bất kỳ ngày nào:
"Lạnh quá, hắt xì, tôi bị cảm thật rồi!"
"Ô ô ô, tôi không muốn sống nữa, vừa đói đến hoa mắt lại vừa lạnh thấu xương, đây là cái quái gì vậy nè!"
"Nhiệt độ tụt nhanh quá, tôi sắp chết đến nơi rồi!"
Cao Đại Phú lên tiếng: "Ha ha ha, sướng, có cái chậu than đúng là tuyệt vời, ha ha ha ha ha!"
Cao Đại Phú còn đăng cả một đoạn video lên nữa.
Hắn là một gã mập mạp, vẻ mặt phúc hậu, lúc này đang ngồi chễm chệ trên một cái thùng gỗ, trước mặt là cái chậu than đang cháy bừng bừng, trên chậu than la liệt nào là bánh bao nướng, nào là bánh mì, nào là mực nướng.
Hắn còn có một cái hộp sắt nhỏ đặt ngay bên cạnh chậu than, trên hộp bốc lên từng làn hơi nước trắng xóa, nhìn là biết bên trong có nước sôi.
Hắn dùng tay bốc một miếng thịt cá lên ăn, xong lại cầm lon bia lên tu một ngụm.
Cao Đại Phú mắt tròn xoe, cười híp cả mắt lại, mặt mũi thì phúng phính: "Đã, ha ha, vừa ăn vừa uống ấm cả người!"
Có người ghen tị: "Cao Đại Phú, ông kiếm đâu ra lắm đồ ngon thế?"
Cao Đại Phú đáp: "Thì mua của Lục Tinh Thần chứ còn gì nữa, chậu than với mực nướng đều mua của cô ta đấy! Tôi khuyên các ông, nhất định phải mua lấy một cái chậu than, vừa ấm mà lại vừa có thể dọa lùi quái vật nữa, vừa nãy có một con cá mập, vừa bén mảng đến bè gỗ của tôi một cái là chuồn thẳng cẳng luôn.
Chậu than đúng là thứ tốt!"
Lục Tinh Thần đã nhận được vô số tin nhắn riêng rồi, bây giờ đến cả kênh tán gẫu cũng đang bàn tán về cô:
"Lục Tinh Thần ơi, xem tin nhắn đi, tôi không có hạt giống với bản vẽ, mấy thứ khác cũng chẳng có gì hiếm hoi cả, chỉ có gỗ với đinh sắt thôi, tôi dùng mấy thứ này có mua được chậu than của cô không?"