Trên Biển Cầu Sinh: Ta Bè Gỗ Thông Đào Nguyên

Chương 37: Thăng Cấp Loại Bỏ, Khí Vận Tận Trời

Chương 37: Thăng Cấp Loại Bỏ, Khí Vận Tận Trời
Lục Tinh Thần lập tức phát tin tức lên tần số khu vực: "Cần mua 【 rương gỗ chưa mở 】 và 【 rương gỗ có khóa 】cùng chìa khóa, ai có thì liên hệ nhé."
Cao Đại Phú: "Lục Tinh Thần, ta có chìa khóa này, đổi quả đào được không? Ngươi xem tin nhắn riêng đi!"
Bình thường người nhắn tin riêng cho Lục Tinh Thần đã rất nhiều rồi, sau khi cô phát thông tin về cây đào mật, tin nhắn riêng đổ về như tuyết rơi, cô căn bản không có thời gian xem hết.
Vì đã từng nhắn tin riêng với Cao Đại Phú, nên cô rất dễ dàng tìm thấy tin tức của hắn.
Cao Đại Phú: "Lục Tinh Thần, ta muốn quả đào, một cái chìa khóa bình thường, những thứ khác ngươi tùy ý chọn!"
Lục Tinh Thần hỏi: "Ngươi có bản vẽ nào khác không?"
Cao Đại Phú trầm mặc một lát mới nói: "Bản vẽ vũ khí thì không có, chỉ có một bản vẽ cuốc sắt thôi, được không?"
Bản vẽ cuốc sắt ngược lại cũng hữu dụng, có lẽ có thể kích phát khí vận tận trời, bất quá, Lục Tinh Thần vẫn cảm thấy không có lợi lắm.
Cô nói với Cao Đại Phú: "Ngươi còn có gì khác không? Ta đã có bản vẽ cuốc sắt rồi, tuy rằng ta có thể thu, nhưng mà nó không có tác dụng lớn với ta."
Cao Đại Phú sắp khóc đến nơi: "Lục Tinh Thần, ngươi nhiều vật tư như vậy, ta có thì ngươi cũng có, ta không có ngươi cũng có nốt, ngươi còn muốn gì nữa a, hay là thế này đi, ta nợ ngươi trước được không, lần sau có bản vẽ gì ta ưu tiên cho ngươi!"
"Được thôi, cho ngươi hai khối vải bông màu hồng nhạt, mấy cô nương nhà ngươi chắc là thích."
Không nói thêm lời nào, Cao Đại Phú lập tức gửi cho Lục Tinh Thần hai khối vải bông màu hồng nhạt.
Hai khối vải bông này vừa vặn có thể dùng để làm rèm cửa, Lục Tinh Thần trong lòng hơi động, thứ này cô đúng là đang cần.
"Được thôi, nhưng ta muốn bản vẽ vũ khí ít nhất phải từ trung cấp trở lên!" Lục Tinh Thần nói.
"Không thành vấn đề!" Cao Đại Phú đáp ứng ngay tắp lự.
Cứ như vậy, Cao Đại Phú đã dùng một bản vẽ cuốc sắt, một cái chìa khóa bình thường, hai khối vải bông màu hồng nhạt, cộng thêm nợ một bản vẽ vũ khí trung cấp để đổi lấy một quả đào mật có thêm thuộc tính.
Hai người rất nhanh chóng giao dịch hoàn thành.
【 Vải bông hồng nhạt X2, bản vẽ cuốc sắt X1, chìa khóa bình thường X1, đã được thêm vào túi trữ vật. 】
Lục Tinh Thần lấy chìa khóa ra, mở chiếc rương gỗ có khóa.
【 Mở rương gỗ, nhận được thẻ thăng cấp khí loại bỏ nước biển (trung cấp) một tấm, có thể nâng cấp khí loại bỏ nước biển sơ cấp lên trung cấp, lượng nước sạch thu được mỗi ngày sẽ tăng gấp đôi. 】
Ồ, lại có thể nhận được thứ này, có ích đấy.
Lục Tinh Thần lập tức cảm thấy đáng giá, dù cô đã có hai cái khí loại bỏ nước biển, mỗi ngày cũng chỉ lọc được có hai lít nước, dùng để rửa chén, rửa nồi rồi nấu cơm thì có hơi thiếu.
Không tệ!
Cô vừa định mở túi trữ vật ra.
Bỗng nhiên, liên tiếp các âm thanh vang lên.
【 Hôm nay khí vận tận trời, khí vận tăng cường, thẻ thăng cấp khí loại bỏ nước biển (trung cấp) thăng cấp thành thẻ thăng cấp khí loại bỏ nước biển (cao cấp), mỗi ngày nhận được lượng nước sạch gấp 4 lần. 】
【 Hôm nay khí vận tận trời, khí vận tăng cường,... Thăng cấp thành thẻ thăng cấp khí loại bỏ nước biển (đỉnh cấp), mỗi ngày nhận được lượng nước sạch gấp 8 lần. 】
【 Hôm nay khí vận tận trời, khí vận tăng cường,... Thăng cấp thành thẻ thăng cấp khí loại bỏ nước biển (hiếm có), mỗi ngày nhận được lượng nước sạch gấp 16 lần. 】
Thẻ thăng cấp trực tiếp thăng cấp thành cấp bậc hiếm có.
Lục Tinh Thần nghe mà kinh tâm động phách, lượng nước sạch thu được trực tiếp tăng lên gấp 16 lần.
Hiện tại một cái khí loại bỏ nước biển mỗi ngày lọc ra được khoảng 1.1 lít nước, gấp 16 lần thì chính là mười bảy, mười tám lít.
Với lượng nước này thì có thể thoải mái tiêu xài rồi.
Cô lập tức lấy từ trong túi trữ vật ra tấm thẻ thăng cấp khí loại bỏ đã biến thành màu vàng kim, dùng nó lên một trong hai cái khí loại bỏ nước biển.
Kim quang chợt lóe lên, chiếc khí loại bỏ nước biển lập tức lớn hơn, chiều cao ước chừng một mét rưỡi, vẻ ngoài cũng tinh xảo và đẹp đẽ hơn rất nhiều.
Nhìn kỹ lại thì cái thùng nhựa 4 lít đặt ở dưới nó có vẻ hơi bé.
Như vậy, mỗi ngày phải nhớ thay thùng chứa nước kịp thời thôi, hơi phiền phức.
Trong lúc Lục Tinh Thần đang bận rộn, Hải Ma Đằng vẫn luôn vung những chiếc dây leo quanh cô, thấy cô đứng đờ người ra ở đằng kia, ngơ ngác nhíu mày, Hải Ma Đằng liền vươn một chiếc dây leo, khẽ chạm vào vai Lục Tinh Thần, kỳ quái hỏi: "Chủ nhân, sao vậy ạ?"
Lục Tinh Thần nhìn dây leo, mắt sáng lên: "Tiểu Đằng, ta nhờ ngươi một việc được không?"
"Chuyện gì ạ? Dạ được ạ!" Hải Ma Đằng phấn khích.
Lục Tinh Thần đi đến bàn chế tác, một hơi làm ra mấy cái thùng nhựa 4 lít, rồi nói: "Nếu ngươi thấy thùng nước ở đây đầy rồi, thì giúp ta đổi sang một cái thùng không có được không?"
"Dạ được, dạ được ạ!" Hải Ma Đằng vui vẻ đáp ứng.
Lục Tinh Thần vui vẻ vỗ nhẹ vào dây leo của nó, ai, đây chính là một em bé ba tuổi thôi mà, bây giờ lại phải giúp mình vớt rương gỗ, lại còn phải thay thùng nước nữa, cô có phải là đang bóc lột con bé quá không?
"Tiểu Đằng, nếu ngươi mệt thì có thể nói cho ta biết, ta sẽ tự làm." Cô nói thêm một câu.
Hải Ma Đằng chẳng để ý: "Sao mà mệt được ạ, dây leo chính của ta có tới chín cái, trên dây leo chính lại có vô số Tiểu Đằng Mạn, ta chỉ cần phân ra một Tiểu Đằng Mạn là có thể làm xong chuyện này rồi ạ!"
Nói rồi, nó phân ra mấy chiếc dây leo rồi múa một chút, đắc ý nói: "Chủ nhân cứ việc sai bảo ta, ta giỏi lắm đó nha!"
"Tốt!" Lúc này Lục Tinh Thần mới yên tâm.
Lục Tinh Thần lấy bản vẽ cuốc sắt ra, chế tác cuốc sắt.
Khí vận tận trời lại kích phát, lần này cho ra một chiếc cuốc sắt cấp hiếm có, tiếp đó cô lại làm một chiếc xẻng sắt cấp hoàn mỹ.
Làm xong những thứ này, cô thở phào nhẹ nhõm, lại là một ngày vừa mệt mỏi lại vừa bội thu a.
Cô thực sự muốn nghỉ ngơi một chút, nhưng mà đang có buff khí vận tận trời tốt như vậy, cô lại không nỡ nghỉ ngơi.
Bỗng nhiên, cô nhớ ra một việc, liền lấy từ trong túi trữ vật ra một quả đào mật, gửi cho Chung Cường.
Chung Cường người này, có vẻ hơi coi cô là chủ, thứ gì cũng đưa cho cô trước, nhường cô chọn, khi cô từ bỏ thì hắn mới dùng để phát triển bản thân.
Một người có ơn tất báo, trung thành lại thật thà, hơn nữa thực lực cũng không tệ như vậy không có nhiều.
Cô không ngại giúp hắn một tay.
Chung Cường khi nhận được quả đào thì ngây người cả ra.
Hắn cảm thấy, lúc trước hắn cầu cứu đã hứa rằng, ai cứu hắn, sau này hắn sẽ dâng vật tư cho người đó.
Lục Tinh Thần đã cứu hắn, hắn nên đem vật tư cho Lục Tinh Thần mới đúng.
Nhưng mà, lần nào Lục Tinh Thần cũng đều báo đáp lại, không hề lấy không đồ của hắn, lần này lại càng như vậy.
Hắn biết giá trị của quả đào mật, trong kênh chat khu vực, không biết bao nhiêu người đang nịnh nọt Lục Tinh Thần, liều mạng đem ra đủ loại vật tư, chỉ mong đổi được một quả đào.
Lục Tinh Thần không hề đáp ứng một ai.
Điều đó cho thấy những vật tư kia, cô không thèm để vào mắt.
Bản thân mình vừa rồi chỉ là tuân thủ lời hứa đưa cho cô một cái thùng có khóa, Lục Tinh Thần liền hồi đáp hắn bằng một quả đào mật có thêm thuộc tính.
Mình lại kiếm lời to rồi!
Không, mình càng phải cảm ơn cô, cố gắng kiếm được nhiều vật tư tốt hơn, để báo đáp Lục Tinh Thần.
Còn Lục Tinh Thần lúc này, đã chìm vào giấc mộng đẹp.
Quá mệt mỏi rồi, không muốn "cuốn" nữa, ngủ thôi!
Ngày hôm sau, sau khi rời giường, Lục Tinh Thần ăn ngay một quả đào mật, lại tăng thêm một điểm thuộc tính được phân bổ.
Cô thấy kỳ lạ, chẳng lẽ điểm thuộc tính có thể tăng mãi không ngừng hay sao? Cô không tin chuyện đó.
Nhất định là có giới hạn, cô tính toán thăm dò đến giới hạn đó rồi mới bán hoặc tặng quả đào cho người khác.
Hôm nay không cần lên đảo, cũng không cần vớt thùng, Lục Tinh Thần rốt cuộc cũng được rảnh rỗi.
Như vậy thì bữa sáng sẽ không cần phải vội vàng nữa.
Cô định làm cháo cá tuyết, làm thêm bánh trứng gà nữa.
Chỉ tiếc là không có men nở, nếu có men nở, cô nhất định sẽ làm một cái bánh nướng kẹp trứng gà!
Hành lá sắp đến lúc thu hoạch rồi, bây giờ cũng có thể dùng được, cô ngắt một nắm hành lá, lấy một cái bát gỗ, cho bột mì vào, đập trứng gà, hành lá rửa sạch thái nhỏ bỏ vào, trộn đều thành hỗn hợp bột lỏng.
Đem nồi nấu cháo đặt lên trên bếp than, đặt nồi sắt lên trên lò nướng, làm nóng, cho dầu vào, tráng đều một vòng, đổ một chút hỗn hợp bột lỏng vào, lại tráng đều một vòng, hỗn hợp bột lỏng sẽ đều đều dàn thành một lớp bánh tráng mỏng.
Lục Tinh Thần cảm thấy hơi bất tiện, vì không có xẻng, cô liền hỏi Vệ Lâm: "Ngươi có thể làm xẻng gỗ không?"
"Có thể!" Vệ Lâm rất nhanh gửi đến một cái xẻng gỗ và một cái muôi gỗ.
Lục Tinh Thần: "Cảm ơn, lát nữa mời ngươi ăn bánh trứng gà."
"Ngươi có trứng gà á?" Giọng của Vệ Lâm kích động đến mức thay đổi...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất