Chương 10: Phát Sầu Vì Nhiều Tiền
- Nhiều linh thạch như vậy, xài như thế nào đây?
Diệp Tùy Hổ ngồi trong thư phòng, nhìn một túi trữ vật tràn đầy linh thạch, suy nghĩ xuất thần.
Đại ca đưa cho Tùy Vân hắn tổng cộng 1 triệu linh thạch thượng phẩm, còn cho thêm năm ngàn viên tiền quản lý tài chính, cũng chính là 50 triệu linh thạch hạ phẩm, nói là chi tiêu tu luyện tháng này.
Ông trời nha, trước kia chỉ có 1 triệu, hiện tại bỗng nhiên tăng năm mươi lần, trong lúc nhất thời hắn không biết nên làm sao phân chia cho hợp lý.
-Ừm, đầu tiên là tiền với tài nguyên tu luyện đệ tử trong tộc mỗi tháng, dựa theo đại ca nói, tăng gấp đôi linh thạch so với trước kia, Luyện Khí đan với Khí Huyết đan cũng mua tăng gấp đôi.
Nhưng như vậy cũng xài không hết.
-Vậy thì mua Luyện Khí đan trung phẩm và Khí Huyết đan trung phẩm đi, hừ hừ, đám tiểu tử thúi này thật sự là may mắn mà! Còn có tiêu hao tài nguyên tu luyện khác, đại ca nói đều phải cung ứng vô hạn lượng, ta xem một chút… Ừm… Phương diện luyện đan, linh thảo cấp thấp vẫn luôn không đủ, lượng mua sắm tăng thêm gấp mười lần, không sai biệt lắm. Vật liệu luyện khí, vật liệu trận pháp, vật liệu chế phù… Cũng đều gia tăng gấp mười lần. Thức ăn chúng ta cũng nên tăng thêm một chút, tăng thêm nguyên liệu nấu ăn đẳng cấp cao đi, như vậy có trợ giúp mọi người tăng lên tu vi.
Diệp Tùy Hổ tính toán nửa ngày, tổng cộng tiêu xài hết 20 triệu viên linh thạch.
Nhưng còn có 30 triệu, vậy phải làm sao bây giờ?
Hắn lần đầu tiên phát sầu vì tiền quá nhiều dùng không hết.
Vậy thì cứ mua sắm tài nguyên tu luyện cấp bậc cao!
Diệp Tùy Hổ quyết tâm liều mạng, bút lông trong tay lần nữa bay múa.
Tẩy Tủy đan, Thối Thể dịch, công pháp Hoàng Cấp, linh khí Hoàng Cấp, Tôi Khí đan…
Hắn viết rất lâu, tính toán đến muốn bể cả đầu, mới toàn bộ tiêu xài 30 triệu viên linh thạch còn lại.
Diệp Tùy Hổ tê liệt ngã xuống trên ghế, thở ra thật dài một hơi.
Cuối cùng, hắn cũng hoàn thành xong quy hoạch chi tiêu tháng này, nhìn một chuỗi dài số lượng mua sắm được liệt kê bên trên kia, Diệp Tùy Phong có chút giật mình.
Dưới tình huống tài lực cuồn cuộn như thế, Diệp gia lo gì không thịnh vượng?
Lý gia gì đó, còn cả Đường gia, sớm muộn cũng sẽ bị Diệp gia thay thế!
Ngay khi hắn đang suy nghĩ, bỗng nhiên, cửa thư phòng bị gõ.
-Vào đi.
Một người trung niên mặc trang phục quản gia đi đến.
-Ngô quản gia, có chuyện gì không?
Diệp Tùy Hổ nói.
-Tam gia, có người cầu kiến.
Ngô quản gia nói.
Diệp Tùy Hổ đứng thứ ba trong dòng huynh đệ trực hệ, trong tộc đều được mọi người gọi là Tam gia.
-Người nào?
Diệp Tùy Hổ hỏi.
Ngô quản gia dừng một chút, nói:
-Hắn nói, hắn gọi là Chương Tử Minh, là phụng mệnh gia chủ, tới để đảm nhiệm chức vị lão sư đại sư đan thuật gia tộc.
-Ngươi nói ai cơ?
Diệp Tùy Hổ kém chút từ trên ghế té xuống.
Trước cổng.