Chương 134: Mệnh Tinh, Thú Hồn
Một đóa pháo hoa to lớn xán lạn, nổ tung trên bầu trời Bình Dương Quan.
Cả tòa quan khẩu, đều bị chiếu rọi thành bộ dáng đóa hoa năm màu.
Trong phố lớn ngõ nhỏ, người đông nghẹt quơ lá cờ Đại Thiên Thần, mấy triệu người nhiệt tình như triệt để nhóm lửa quái vật khổng lồ này!
Trong phòng, Diệp Tùy Phong ngồi bên cửa sổ, nhìn bầu trời phương xa không ngừng thay đổi màu sắc.
- Lão gia, ngài không đi nhìn một chút sao?
Bên cạnh, Cốc U Lan hỏi.
Diệp Tùy Phong thu lại ánh mắt, lắc đầu.
- Được rồi, không có hứng thú.
Hắn quay đầu lại, cầm lấy một quyển công pháp, bắt đầu xem.
Loại đại hội này, lực hấp dẫn đối với hắn càng ngày càng nhỏ, còn không có thú vị bằng hoa quả trên bàn kia.
- Tranh tài hôm nay sẽ chính thức bắt đầu, tiểu thư cũng sẽ lần đầu tiên ra sân.
Cốc U Lan nói.
Diệp Tùy Phong dừng một chút, nói:
- Ngươi đi bồi tiếp con bé đi, thuận tiện nói cho con bé biết, biểu hiện tốt một chút, ta vẫn luôn nhìn nó.
Cốc U Lan nhẹ gật đầu, nghe lời lui ra ngoài.
Sau một lát, lại có một người gõ cửa phòng.
- Tiền bối, là ta.
- Vào đi.
Sau đó, một người trung niên nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, lại cẩn thận đóng cửa lại, không phát ra một chút âm thanh.
Chính là Giản Tinh Tuyền.
- Hôm nay không phải khai mạc đại hội sao, ngươi rảnh rỗi đến chỗ của ta làm gì?
Diệp Tùy Phong thuận miệng hỏi.
- Loại chuyện này, so sánh với chuyện của tiền bối, không đáng giá nhắc tới.
Giản Tinh Tuyền khom người nói.
Trong lòng Diệp Tùy Phong thở dài, Giản Tinh Tuyền này thật sự là quá chú ý cẩn thận, đơn giản chính là hèn mọn.
Hắn cũng không phải rất ưa thích người như vậy, mọi người bình thường tùy ý một chút, ở chung có phải cũng thoải mái biết bao.
Chỉ có điều loại chuyện này, cũng không thể cưỡng cầu, hắn có thể nhìn ra, loại tính cách này của Giản Tinh Tuyền không phải dưỡng thành trong một sớm một chiều.
Ở thế giới tu luyện, không có một chút kỹ năng sinh tồn thì không thể sống tới lâu như vậy.
- Chuyện gì?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Giản Tinh Tuyền cung kính đưa tới một chiếc nhẫn.
- Tiền bối, công pháp cao cấp ngài muốn, ta đã tìm được một chút cho ngài.
- Chỉ có điều, nếu ngài muốn tìm những cái đứng đầu nhất thì cũng chỉ có thể đi hoàng thành Vĩnh Đông.
Diệp Tùy Phong gật đầu, nhận lấy chiếc nhẫn.
Mở ra xem, trong này xếp chỉnh tề hơn ngàn bản thư tịch, đều là công pháp bí thuật liên quan tới pháp sư Thiên Mệnh và chiến sĩ Thú Linh.
Lần trước, sau khi Diệp Tùy Phong hiểu rõ hai loại phương thức tu luyện này đã sinh ra hứng thú đối với bọn chúng.
Bọn chúng hoàn toàn khác biệt với tu đạo chi thuật của phương Nam.
Pháp sư Thiên Mệnh giống như tu luyện truyền thống, dung nhập trận pháp biến chủng, loại trận pháp này rất đặc biệt, có thể kết nối người tu luyện với một thứ gọi là “Mệnh Tinh”.
Người tu luyện thông qua câu thông Mệnh Tinh đến rèn luyện thân thể, tu tập pháp thuật.
So sánh phương thức với truyền thống, pháp sư Thiên Mệnh tu luyện sẽ càng thêm thuận tiện, nhanh chóng, nhưng cũng càng thêm chú trọng tới thiên phú.
Tác dụng của Mệnh Tinh là rất quan trọng đối với pháp sư Thiên Mệnh, là chỗ căn bản nhất.
Nếu như Mệnh Tinh của một người nhỏ yếu, như vậy hắn có thể vĩnh viễn cũng không thể trở thành một pháp sư Thiên Mệnh.
Nhưng, chiến sĩ Thú Linh lại vừa lúc bổ sung lỗ hổng này.
Loại phương thức tu luyện này cực kỳ đơn giản thô bạo.
Bọn hắn thông qua dung hợp thú hồn yêu thú, tắm rửa máu yêu thú để giúp bản thân lớn mạnh, tăng cường thực lực, đồng thời có thể thu được bộ phận năng lực với yêu thú dung hợp.
Khác với pháp sư Thiên Mệnh, loại phương thức này, trong thời gian ngắn sẽ có thể tạo nên một người có chiến lực không kém.
Cho nên, ở trong vương quốc Vĩnh Đông, số lượng chiến sĩ Thú Linh cực kỳ to lớn.
Hai loại phương pháp tu luyện khác với phương pháp truyền thống này, thiếu hụt đều phi thường lớn, nhưng tương tự cũng có được chỗ thích hợp của mình.
Theo hiểu rõ càng ngày càng sâu, Diệp Tùy Phong phát hiện, hình như, có thể thông qua một ít đặc tính của bọn chúng để giúp công pháp Nguyên Thủy kéo dài thêm mấy giai đoạn ở trước.
Sau khi sáng tạo ra hai giai đoạn trước Nguyên Thủy công, Diệp Tùy Phong mới buông chuyện này xuống.
Lúc ấy, bản thân chỉ là tiện tay, hắn cũng một quá để ở trong lòng.
Nhưng bây giờ, ngược lại là có thể lần nữa hoàn thiện hơn.
Cho nên, vài ngày trước, hắn mới để cho Giản Tinh Tuyền đi tìm một chút công pháp đẳng cấp cao hơn, sau khi xem xong lại tính sau.
Diệp Tùy Phong cất kỹ chiếc nhẫn, xuất ra một linh quả màu xanh lá, đưa cho Giản Tinh Tuyền.
- Thù lao của ngươi.
Giản Tinh Tuyền vội vàng tiến lên, hai tay dâng linh quả.
Hắn ta có chút nghi hoặc, không biết nó là thứ gì.
Nhìn mặt ngoài linh quả, đường vân ưu mỹ tự nhiên, còn có khí tức sinh mệnh ẩn ẩn phát ra, con ngươi Giản Tinh Tuyền, lập tức co rút nhanh!
Cái này hình như là, Mệnh Nguyên Đạo quả!
Linh quả Thánh Phẩm!
Nó có thể kéo dài tuổi thọ, gột rửa thần hồn, thậm chí tái tạo thân thể!
Giản Tinh Tuyền nhìn linh quả này, hai tay cũng bắt đầu run rẩy, sợ sơ ý một chút, sẽ làm nó rớt xuống đất bể mất.
- Tiền… Tiền bối, cái thù lao này… Nhiều lắm!
Hắn ta không dám nhận lấy Linh quả, bảo vật đẳng cấp như thế, cho dù đối với người Độ Kiếp kỳ mà nói, cũng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu đó!
- Bảo ngươi cầm thì cầm lấy đi.
Diệp Tùy Phong nói xong, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bản điển tịch, bắt đầu lật xem.
Khi đi ngang qua Thanh Cổ Cao Lãnh, bọn hắn chẳng những quét ngang tất cả yêu thú lục phẩm trở lên, còn quét sạch tất cả linh quả và linh thảo lục phẩm trở lên.
Thánh dược cùng loại với Mệnh Nguyên Đạo quả, còn có một đống lớn.
Bởi vì Diệp Tùy Phong cảm thấy, từ đầu đến giờ, mình có thể vặt lông dê Thiên Đạo.
Bồi dưỡng gia tộc cũng vậy.
Cho nên hắn luôn cảm giác không tốt lắm.
Cho nên, hắn chuẩn bị thừa dịp thời gian du lịch, kiếm thêm một chút thánh dược, Thánh Thú gì đó, sau khi trở về nuôi dưỡng trong hoa viên ở Kính Hồ, cũng coi là trả lại Thiên Đạo.
Với lại, nếu sau này thèm ăn, muốn ăn cũng thuận tiện.