Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 145: Đến Nhà Gấu Nhỏ

Chương 145: Đến Nhà Gấu Nhỏ

Một con chim khổng lồ bảy màu, giương cánh che khuất bầu trời, từ Bình Dương Quan đằng không bay lên, lên như diều gặp gió, một đường bay về phía Đông.
- Hô, cuối cùng đã đi.
Trên mặt đất, Giản Tinh Tuyền nhìn đại điểu đi xa, như trút được gánh nặng.
Có một đại thần như thế ở bên cạnh, hắn đơn giản như ngồi trên bàn chông, sợ làm sai chút gì sẽ chọc hắn không cao hứng.
- Lại nói, ngươi thật không cho con của ngươi đi cùng Đại Thiên Thần sao?
Giản Tinh Tuyền quay đầu, nhìn Thạch Hào Kiệt bên cạnh.
- Không cần nhắc đến cái tên này ở trước mặt ta!
Thạch Hào Kiệt hừ lạnh một tiếng.
Sắc mặt hắn ta khó coi, khí tức phù phiếm, hiển nhiên vẫn còn bị dư âm sau trận chiến giữa Diệp Tùy Phong và Đại Thiên Thần làm cho hoảng sợ.
- Ta cũng sẽ không đi sùng bái một con gấu còn chưa dứt sữa!
Sắc mặt Thạch Hào Kiệt tức giận:
- Ta nhất định sẽ tìm thời gian đi Hoàng Thành một chuyến, hỏi Vĩnh Đông Hoàng xem, đây rốt cuộc là chuyện gì!?
Nói xong, hắn lập tức dẫn theo Thạch Trọng, quay người rời khỏi.
Giản Tinh Tuyền nhìn bầu trời phía Đông, khe khẽ lắc đầu.
- Vĩnh Đông Hoàng?
- Có lẽ, ngươi có gặp được hay không cũng là một vấn đề.

Trên trời cao.
Thất Thải Loan Điểu nhanh chóng tăng tốc bay lượn.
Ở trên lưng đại điểu có bốn bóng người đang đứng.
Ngoại trừ ba người Diệp Tùy Phong ra thì còn có Lang Nữ mặt mũi tràn đầy ngơ ngác.
Trước khi bọn hắn đi, Diệp Hiểu Hiểu ôm cánh tay Diệp Tùy Phong lắc tới lắc lui, năn nỉ mang theo Lang Nữ cùng đi.
Nói Lang Nữ là bạn tốt của mình, mà còn là tướng tài đắc lực nàng tìm kiếm cho tương lai!
Thế là, Diệp Tùy Phong ước pháp ba chương với nàng.
Có thể mang theo Lang Nữ đồng hành, nhưng mọi thứ của nàng ấy, bao gồm tài nguyên tu luyện các loại đều cần Diệp Hiểu Hiểu tự phụ trách.
Dù sao, nàng ấy là người của ngươi, không phải là người của ta.
Lúc đầu hắn tưởng là, Diệp Hiểu Hiểu nghe thấy điều kiện này sẽ buông tha cho.
Nhưng Diệp Tùy Phong không ngờ, nàng không ngờ lại dứt khoát đồng ý, còn vỗ bộ ngực nho nhỏ, cam đoan mình sẽ phụ trách tới cùng.
Sau đó, Lang Nữ theo leo lên Thất Thải Loan Điểu, cùng nhau đi tới Hoàng Thành Vĩnh Đông ở phía Đông.
- Chớ khẩn trương, Tiểu Thải bay rất ổn, không cần lo lắng sẽ rơi xuống.
Diệp Hiểu Hiểu thấy khuôn mặt Lang Nữ khó coi, tiến lên, trấn an nói.
Lang Nữ nhìn nàng một chút, cứng rắn lộ ra một bộ nụ cười khó coi.
Không phải nàng sợ rơi xuống, mà con gấu nhỏ đang ôm cái chậu sữa bên cạnh nàng kia, mới làm cho nàng sợ hãi!
Đây chính là Đại Thiên Thần!
Nàng sao có thể nghĩ tới, mình có một ngày có thể ngồi cùng một chỗ với Đại Thiên Thần trong truyền thuyết?
- Ngươi uống không?
Bỗng nhiên, gấu nhỏ nháy mắt, đưa cái chậu sữa tới trước mặt Lang Nữ.
Lang Nữ lập tức bị dọa đến giật mình, liên tục khoát tay.
- A ta không… Cái này, cái này, cái này… Không cần, không cần.
Nàng nói năng lộn xộn.
- Này, chúng ta đã là người lớn, đã sớm không bú sữa mẹ.
Diệp Hiểu Hiểu cũng không sợ nó, đi đến bên cạnh nó:
- Ngươi lớn bao nhiêu?
Gấu nhỏ thấy Lang Nữ không cần, rút tay trở về, vừa uống vừa lẩm bẩm:
- Ta mới sinh được 19 năm…
- Mười chín tuổi còn bú sữa mẹ!
Diệp Hiểu Hiểu lập tức chấn kinh.
Lúc này, Diệp Tùy Phong nói:
- Tuổi tác của yêu thú không thể dựa theo nhân loại để tính toán, mười chín tuổi, ở trong gia tộc bọn chúng có lẽ cũng không khác gì lúc ngươi hai ba tuổi đâu.
Diệp Hiểu Hiểu giật mình, nhìn đầu gấu nhỏ nhắn, nhịn không được bóp nhẹ một cái.
- Đại bá, chúng ta đang muốn đi đến nhà hắn sao?
Diệp Hiểu Hiểu hỏi.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu:
- Ừm, nói chuyện với người lớn của nó một chút.
Ở Bình Dương Quan hơn nửa tháng, vốn cho rằng có thể đợi được người phía sau màn giết chết Diệp Chấn Quang, lại không nghĩ rằng, cuối cùng chờ được lại là một con gấu nhỏ.
Nhưng thực lực của con gấu nhỏ này đúng là bất phàm.
Nếu trong cổ thư nói không sai, ba lão tổ của nó thật là có thực lực bố cục trong dòng sông thời gian.
Cho dù không có, căn cứ lai lịch của phiến lá màu trắng kia, người kia cũng không thoát được quan hệ với hoàng thành Vĩnh Đông.
Đi thì biết.
Núi non trùng điệp nhanh chóng lui lại dưới chân.
Bởi vì xung quanh vương quốc Vĩnh Đông được bao bọc bởi trận pháp khổng lồ, cho nên khí hậu nơi này dễ chịu hơn cánh đồng tuyết bên ngoài rất nhiều.
Gần như không khác lắm mùa đông ở thành Vân Tiêu.
Hoàng thành Vĩnh Đông cách Bình Dương Quan mấy chục ngàn dặm.
Nhưng có Thất Thải Loan Điểu toàn lực phi hành, chỉ trong thời gian nửa ngày đã nhìn thấy một tòa thành trì to lớn bàng bạc cự đại.
Diện tích của nó lớn hơn Bình Dương Quan gấp mười lần.
Cả thành trì hiện lên phân bố tháp trạng, vị trí trung tâm nhất, gần như đứng vững đến trên đường chân trời, xuyên phá tầng mây.
Một tầng vòng sáng giống như cái chén lớn, úp ngược phía trên thành trì.
- Chúng ta đã đến, đây chính là hoàng thành Vĩnh Đông.
Gấu nhỏ leo đến phía trước nhất, thò đầu ra, lông tóc bên miệng còn lưu lại mấy giọt sữa.
- Nghe đại nhân nhà ta nói, xung quanh hoàng thành này có bố trí một vòng trận pháp vô cùng kiên cố, sau khi chúng ta trưởng thành cũng không công phá được nó, rất lợi hại!
Gấu nhỏ vừa nói, vừa ngắm nhìn sắc mặt Diệp Tùy Phong.
Đáng tiếc lại không như nó mong muốn, không nhìn chút biểu lộ sợ hãi nào.
- Nhưng không sao đâu, ta có giấy thông hành do Vĩnh Đông Hoàng cho, chúng ta cứ đi vào từ cửa chính là được.
Nó không biết từ đâu lấy ra một lệnh bài màu vàng óng, trên đó viết ba chữ to “Vĩnh Đông Hoàng”.
Diệp Tùy Phong nhìn thoáng qua, lâp tức quay đầu lại.
Lệnh bài đó là chìa khoá của trận pháp này.
Đại trận bao phủ Hoàng Thành trước mặt đúng là bất phàm.
Trong tầm mắt của hắn, đại trận quán thông thiên địa, cấu kết pháp tắc thế giới, tạo thành một bình chướng kiên cố.
Cho dù là tu sĩ cấp bậc Đại Thừa vượt qua thiên kiếp, tắm rửa qua tiên quang, cũng chưa chắc có thể cưỡng ép xông vào trong vách tường kia.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất