Chương 149: Nguồn Gốc Của Đại Thụ Khải Mông
Lão vốn định nhìn cẩn thận, nhưng lại phát hiện, chỉ vừa nhìn đã làm cho hắn kém chút dầu hết đèn tắt, bỏ mình tại chỗ!
Nhưng vì sao kia chính là hi vọng của toàn bộ thế giới!
Cuối cùng, Thiên Cơ lão nhân cô đọng tu vi suốt đời, làm cho mình hòa làm một với Khải Mông Thụ, tháo xuống một lá cây làm tín tiêu, đầu nhập vào trong Thiên Cơ mênh mông.
Lão hi vọng, tín tiêu ẩn chứa thiên cơ này có thể tìm được vì sao kia, cuối cùng cứu vớt mảnh thế giới sắp chết này.
Lão đã thành công.
Diệp Tùy Phong tới.
Nhưng tồn tại cường đại đến nghịch thiên này hình như chỉ đến vì tìm kiếm một ít chân tướng.
- Nói như vậy, Diệp Chấn Quang không phải ngươi giết?
Diệp Tùy Phong nhíu mày.
- Ta không biết Diệp Chấn Quang.
- Bẫy rập trong dòng sông thời gian cũng không phải ngươi làm?
Thiên Cơ lão nhân bất đắc dĩ nói:
- Dựa vào thực lực của ta, căn bản là không cách nào chạm tới đó được.
Diệp Tùy Phong khẽ thở dài.
Kỳ thật hắn cũng phát hiện, lấy năng lực của Thiên Cơ lão nhân không cách nào động tay chân trong dòng sông thời gian.
Hoặc nói, ở trong phương thế giới này, ngoại trừ chính hắn ra thì căn bản không ai có thể làm được loại chuyện này.
Có lẽ, chỉ có Tiên giới…
- Nhưng…
Thiên Cơ lão nhân bỗng nhiên lần nữa mở miệng nói:
- Nếu quả thật có người có thể tiến vào dòng sông thời gian, có lẽ chỉ có những người với thực lực vượt qua cực hạn của thế giới mới có thể làm được.
Diệp Tùy Phong quay đầu.
- Ai?
……….
Ngoại trừ Tiên giới không biết ra thì mỗi thế giới đều có mức cực hạn của nó.
Diệp Tùy Phong gọi loại cực hạn này là trần nhà.
Dưới tình huống bình thường sẽ một có sinh linh có thể đánh vỡ trần nhà này.
Nhưng, Chư Thiên Vạn Giới, hỗn độn vô tận, cường giả nghịch thiên chỗ nào cũng có.
Nếu có sinh linh vượt qua cực hạn của phương thế giới này sẽ lưu lại một ít vết tích ở trong thế giới, sau đó bị sinh linh bản thổ lợi dụng.
Như vậy, hắn sẽ có một tia cơ hội, thành công đánh vỡ cực hạn của thế giới, trở thành trên trần nhà.
Thế giới nơi Diệp Tùy Phong đang ở, từ xưa đến nay, cũng có người làm được đến trình độ đó.
Thông qua Thiên Cơ lão nhân giải thích, Diệp Tùy Phong hiểu được khởi nguyên của thế giới này.
Đã từng, nơi này chẳng qua là mặt đất hoàn toàn tĩnh mịch.
Từ xưa tới nay, các nhân vật cường đại khắp Chư Thiên Vạn Giới, xảy ra vô số lần chiến đấu kịch liệt.
Thế giới lần lượt bị đánh nát, lại lần lượt bị hỗn hợp với nhau.
Cho đến có một ngày, một hạt giống rơi xuống phía trên mảnh đất không có chút sinh cơ này.
Nó hấp thu chất dinh dưỡng của máu Thần Ma, dần dần sinh trưởng, che khuất bầu trời.
Ngày nào đó, bộ rễ khổng lồ của nó, xuyên phá hư không, đâm vào hỗn độn.
Lực lượng hỗn độn, để nó trong lúc vô ý thức diễn sinh ra được đủ loại pháp tắc cơ sở.
Theo thời gian trôi qua, pháp tắc dần dần hoàn thiện, phiến thiên địa này mới không còn hỗn loạn, có quy tắc của mình.
Đến tận đây, Thiên Đạo mới theo thời thế mà sinh ra.
Đại Thụ hợp lực với Thiên Đạo, gạt năng lượng hỗn loạn ra khỏi ở thế giới, tịnh hóa thiên địa, cuối cùng, bắt đầu thai nghén sinh linh.
Một thế giới có được pháp tắc hoàn chỉnh, diễn hóa mà thành.
Nhưng, những cá thể cường đại đến cực hạn kia lưu lại dấu vết trong thế giới thì vẫn khó có thể triệt để thanh trừ.
Sinh linh trong giới sinh ra trí tuệ, dần dần trở nên càng ngày càng cường đại, rốt cục có người phát hiện bọn chúng.
Đó là lực lượng vượt qua thế giới!
Gần như toàn bộ sinh linh đều thèm nhỏ dãi đối với nó.
Thế là, một trận kiếp nạn thật lớn lại bắt đầu.
Trong lần rung chuyển này, đại thụ diễn sinh ra toàn bộ thế giới bị chặn ngang chặt đứt!
Ngay cả pháp tắc thiên đạo cũng bị trọng thương, mắt thấy, phương thế giới này sẽ phải lần nữa trở lại thời đại Viễn Cổ, trở về với hỗn loạn tĩnh mịch vĩnh hằng.
Trong thời khắc sinh tử tồn vong, Linh Tinh Đại Thụ hòa làm một thể với Thiên Đạo, cưỡng ép nhóm lửa ý chí thế giới còn đang thai nghén, cuối cùng ba hợp một, một lần phá hủy tuyệt đại bộ phận Thần Ma lưu lại.
Nhưng cũng bởi vậy mà Đại Thụ hoàn toàn chết đi, chỉ để lại một hạt giống.
Linh Tinh Thiên Đạo cũng tán loạn, chỉ còn lại thiên địa pháp tắc mãi không cách nào tiến thêm một bước.
Toàn bộ thế giới chỉ còn lại một biến chủng của ý chí thế giới, vĩnh viễn thủ ở ngoài thế giới.
- Thật ra Đại Thụ Khải Mông này chính là hạt giống cây mà đại thụ kia lưu lại lúc ấy.
Thiên Cơ lão nhân nói.
Nghe xong những lời này, Diệp Tùy Phong yên lăng không nói gì.
Hắn không ngờ, thế giới này đã từng trải qua một kiếp nạn như vậy.
Chư Thiên Vạn Giới, đại tiểu thế giới, như đầy sao sáng chói.
Thật ra mỗi một thế giới cũng giống như một sinh linh.
Thế giới là thân thể của sinh linh, ý chí thế giới là ý thức của sinh linh, mà thiên đạo pháp tắc chính là “Công pháp” mà sinh linh trong thế giới này dùng để đột phá.
Không ngừng tăng cường và hoàn thiện pháp tắc, toàn bộ thế giới sẽ theo đó cùng nhau tiến lên.
Linh Tinh Thiên Đạo chính là con đường có thể làm cho thế giới thăng cấp.
Mà con đường này, hiện tại đã bị chặt đứt!
Nói cách khác, thế giới này, cho dù không bị hủy trong thời gian vĩnh hằng thì nó cũng không còn khả năng tiến cấp nữa.
Nếu sinh linh trong thế giới này muốn tiến thêm một bước thì cũng chỉ có thể thông qua một loại “Con đường” nào đó để tiến vào trong thế giới càng cường đại hơn. Ví dụ như, Tiên Giới.
- Tiên Giới đứng đầu Vạn Giới.
Thiên Cơ lão nhân tiếp tục nói:
- Tất cả sinh linh trong tiểu thế giới đều có thể thông qua phương thức phi thăng để đến được Tiên giới, từ đó mở rộng con đường tu luyện của mình.
- Đây cũng là con đường duy nhất cho sinh linh trong thế giới này.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, đây đúng là một con đường đột phá của toàn bộ sinh linh trong tiểu thế giới.
Nhưng đối với vận mệnh của thế giới này, hắn thật không đặc biệt quan tâm.
Hiện tại, hắn chỉ muốn biết một việc.