Chương 152: Cứu Vớt Thế Giới
Những nhân vật nắm giữ sức mạnh Thần Ma lưu lại, phát hiện tác dụng cường đại của tháp Khởi Nguyên thì đều nhao nhao bắt đầu tự mình luyện chế, đồng thời tiến độ của bọn hắn còn vượt qua Thiên Cơ cốc.
Cho nên hiện tại, rất nhiều đại thế lực bên ngoài đều có được tháp Khởi Nguyên chín tầng, mà người sáng lập là Thiên Cơ cốc chỉ mới có tám tầng.
- Vì sao các ngươi không tiếp tục luyện chế ra?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Thiên Cơ lão nhân thở dài, nói:
- Bởi vì Thiên Cơ cốc tương đối đặc biệt, gần như gắp phải tất cả thế lực khác liên hợp đả kích, cho nên thu hoạch tài nguyên vô cùng khó khăn.
- Với lại loại thần vật như Thiên Trận Thạch này, chỉ khi thế giới mới sinh mới có thể tạo ra, không cách nào có thể tự nhiên sinh ra.
- Trong thiên nhiên rộng lớn, nếu xếp toàn bộ Thiên Trận Thạch vào chung một chỗ, chỉ sợ cũng không luyện chế được một tháp Khởi Nguyên chín tầng.
- Về sau, đám tiền bối đã sáng tạo ra vật liệu có thể chuyển hóa thành thiên trận thạch, mới giải quyết vấn đề khó khăn này.
Lão vừa nói vừa nhịn không được nhìn về phía tháp Khởi Nguyên đang nổi bồng bềnh giữa không trung.
Những tòa tháp này, chí ít cần mấy tỷ viên Thiên Trận Thạch!
Làm sao người này có thể lấy được?
Mà lúc này, Diệp Tùy Phong đang kiểm tra ví tiền của mình.
Sau khi đếm thì nhẹ gật đầu còn thừa lại 35500 tỷ viên Thiên Trận Thạch, cũng tạm được, chắc là đủ rồi.
- Được thôi, cứ như vậy trước đã.
Diệp Tùy Phong nói.
Bản thân hắn đang điều tra người đứng phía sau màn kia, nhưng ai có thể tưởng lại nhận được một nhiệm vụ cứu vớt thế giới như vậy.
Nhân sinh thật đúng là biến ảo vô thường.
Nhưng Diệp Tùy Phong cũng không phải không có chút thu hoạch nào, sau khi hiểu được chân tướng của phương thế giới này, hắn đã hoàn toàn có thể xác định, người động tay chân trong dòng sông thời gian kia tuyệt đối đến từ thế giới khác càng cao cấp hơn.
Tiên Giới mới chính là mục tiêu khả nghi nhất.
Nếu muốn truy tra được, có thể hắn phải phi thăng đi Tiên Giới.
Bà nội nó, lão tử lại phá mất cánh cửa đến Tiên Giới của mình, đến giờ còn chưa nghĩ ra làm như thế nào để đi được nữa đây.
Là một mình lén đi qua Tiên Môn của người khác? Hay dẫn theo gia tộc cùng đi?
Chuyện này để sau rồi nói.
Với lại, người kia đã lựa chọn ra tay, như vậy chỉ sợ thế giới này cũng không thể rời khỏi liên quan đến hắn ta.
Muốn hoàn toàn tra rõ phương thế giới này, có lẽ cũng là sẽ tìm được chân tướng về người đứng sau màn kia.
- Ngươi mau chạy ra đây đi, ta sẽ nổ rớt gốc cây này.
Diệp Tùy Phong nói.
Sắc mặt Thiên Cơ lão nhân đọng lại, nghĩ nghĩ mới hiểu được, Diệp Tùy Phong là muốn bắt đầu bồi dưỡng mầm non Khải Mông Thụ, lắc đầu cười nói:
- Ngươi cứ động thủ, ta đã cùng nó triệt để hòa làm một thể, sau khi rời khỏi, cũng sẽ trong nháy mắt tử vong.
- Không cần chú ý, ta đã sớm dự liệu được kết cục của mình.
- May mắn, ta vẫn hoàn thành sứ mệnh.
Trên mặt của Thiên Cơ lão nhân tràn đầy thần sắc tiêu tan.
Nhưng Diệp Tùy Phong lại nhướng mày:
- Ngươi đang nói năng lộn xộn cái gì đấy?
- Ta đang lo lắng dòng máu và linh hồn của ngươi làm ô nhiễm Khải Mông Thụ tinh khiết, dẫn đến hiệu quả tịnh hóa thiên địa của nó giảm bớt đi nhiều.
Thiên Cơ lão nhân oan ức:
- Còn ta thì sao? Tốt, là ta nghĩ nhiều rồi.
- Mau chạy ra đây, nhập vào thân thể lúc đầu kia của ngươi đi, ta bảo đảm ngươi có tuổi thọ ba năm, nếu còn tâm nguyện gì chưa dứt có thể đi làm trong khoản thời gian này.
Diệp Tùy Phong khoát tay nói.
Mặc dù lão nhân này nói rất nhiều, nói hoài không dứt.
Nhưng lão kính dâng cả đời, không tiếc tính mệnh cũng phải thế giới này, Diệp Tùy Phong vẫn có chút kính nể tinh thần của lão.
Thiên Cơ lão nhân ngẩn người, sau đó bái tạ thật sâu.
Lão không hỏi Diệp Tùy Phong sao có thể làm được, có thể duy nhất một lần xuất ra mấy chục tháp Khởi Nguyên chín tầng đã làm cho lão triệt để khuất phục.
Người có thân phận như thế, không cần phải nói đùa lão.
Sau đó, một đạo ý thức già nua từ trên Khải Mông Thụ rời khỏi, tiến vào trong thân thể ở bên cạnh đầm nước kia.
Sau khi rời khỏi Khải Mông Thụ, ngọn lửa sinh mệnh của hắn bắt đầu nhanh chóng dập tắt.
Diệp Tùy Phong chuyển động Thiên Đạo giới, sinh mệnh pháp tắc hoàn chỉnh mang theo nguyên dịch Thiên Địa Chí Cường trong tháp Khởi Nguyên vọt vào trong hạch tâm sinh mệnh của Thiên Cơ lão nhân.
Giống như được tiếp thêm dầu, trong nháy mắt, ngọn lửa sinh mệnh lại bắt đầu dần dần sáng lên, cuối cùng ổn định lại.
Sau một lát, Diệp Tùy Phong thu tay về.
Nói ba năm, chính là ba năm.
- Đa tạ tiền bối!
Thiên Cơ lão nhân tỉnh dậy, cung kính quỳ xuống đất.
- Ta đã che đậy khí cơ trên người ngươi, bây giờ ngươi đã có thể rời khỏi tiểu thế giới này.
- Đi, đi nhanh đi, nhìn ngươi thật phiền.
Diệp Tùy Phong phất phất tay.
Thiên Cơ lão nhân đứng dậy, lần nữa cúi đầu, sau đó run rẩy đi về phương xa.
Cửu hoàng tử Vũ Hồng thấy thế mang theo vẻ sắc vô cùng kinh ngạc, vội vàng tiến lên đỡ lão.
Sau một lát, bọn hắn mang theo một đám “Đại Thiên Thần”, rời khỏi tiểu thế giới.
- Đại bá, chúng ta không rời khỏi sao?
Lúc này, Diệp Hiểu Hiểu nhảy qua, hỏi.
- Đợi lát nữa đi, lại có thêm mấy việc không hiểu thấu cần làm.
Diệp Tùy Phong nói.
- Chuyện gì?
Diệp Tùy Phong nhún vai:
- Cứu vớt thế giới.
Trong mắt Diệp Hiểu Hiểu lập tức tràn đầy ánh sao.
Đại nhân nhà ta lại đang cứu vớt thế giới!
Thật là quá đẹp trai rồi!
- Đại bá, chúng ta phải làm như thế nào!
Diệp Hiểu Hiểu kêu lên.
Diệp Tùy Phong không nói gì, đứng trước gốc Khải Mông Thụ, cong ngón tay búng ra.
Lập tức, Đại Thụ Khải Mông to lớn đột nhiên nổ tung, nhánh cây và lá cây che kín toàn bộ bầu trời tiểu thế giới.
Sau đó, Diệp Tùy Phong xuyên thấu qua tầm mắt sinh mệnh, phân chia bọn nó thành hơn mười ngàn phần, đồng thời đảm bảo mỗi một phần bản nguyên sinh mệnh đều có thể dựng dục ra một hạt giống của nó.
Sau một loạt động tát, hơn vạn hạt giống màu trắng đã hình thành trên bầu trời, sắp hàng chỉnh tề.
Những hạt giống này cũng không phải tự nhiên sinh thành mà là hạt giống nhân tạo.