Chương 153: Cùng Ta Đi Trồng Cây
Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, thật ra Diệp Tùy Phong chính là cha của bọn nó…
Bởi vì là nhân tạo cho nên bọn chúng phải được che chở vô cùng tỉ mỉ mới có thể chân chính phá xác mà thành mầm non chân chính.
Diệp Tùy Phong vươn tay, lung tung một trảo, sau đó ném toàn bộ bọn chúng xuống đất.
Hắn đạp mạnh một cái, toàn bộ hạt giống đều rơi vào trong thổ nhưỡng.
Sau đó, Diệp Tùy Phong phất phất tay, những tháp Khởi Nguyên chín tầng kia lập tức bay tới.
Đi đến phía trên mặt đất chôn giấu hạt giống, hắn chỉ ngón tay, toàn bộ tháp Khởi Nguyên rơi xuống, ngổn ngang lộn xộn, chất thành một đống.
Không biết, còn tưởng rằng là kiến trúc rác rưởi gì đó nữa.
Tiếp đó, Diệp Tùy Phong mở ra không gian trong tháp Khởi Nguyên, vô số nguyên dịch Thiên Địa Chí Cường từ trong tháp Khởi Nguyên chảy ra, nuôi dưỡng hạt giống phía dưới.
- Xong rồi…
Làm xong những việc này, Diệp Tùy Phong phủi tay, xoay người, dùng sức vuốt đầu Diệp Hiểu Hiểu.
- Muốn cứu vớt thế giới không?
- Vậy cùng ta đi trồng cây thôi!
……….
Sau khi chuẩn bị xong hạt giống Khải Mông Thụ, Diệp Tùy Phong lập tức dẫn theo mấy người Diệp Hiểu Hiểu cùng rời khỏi tiểu thế giới.
Bên ngoài, Thiên Cơ lão nhân đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ có Vũ Hồng mang theo mấy con gấu, chờ đợi ở đây.
Vũ Hồng thấy Diệp Tùy Phong đi ra, vội vàng tiến lên, khom người cúi đầu.
- Tiền bối… Ngài thật… Dự định gieo trồng hơn mười ngàn cây Khải Mông Thụ ở thế giới này sao?
Trong mắt Vũ Hồng tràn đầy khó có thể tin, vừa rồi lão sư đã nói với hắn, hắn còn cảm thấy lão sư của mình hình như bị điên mất rồi.
- Làm sao? Còn có Khải Mông Thụ khác à?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Nếu là có, vậy lại có thể trồng nhiều loại một chút.
- Ách… Không không không, không có, chỉ còn lại một gốc trong tiểu thế giới đó thôi.
Vũ Hồng vội vàng khoát tay.
Diệp Tùy Phong mang theo thất vọng ồ một tiếng.
- Ta nói có phải các ngươi hay không biết trồng cây hay không, rõ ràng là dinh dưỡng không đầy đủ, nếu chất lượng tốt một chút, nói không chừng có thể hóa thành 100 ngàn hạt giống rồi…
Diệp Tùy Phong không hài lòng, chửi bậy bạ đậu đen rau muống nói.
Mà Vũ Hồng nghe vậy thì cả đầu choáng váng, mắt nổi đom đóm.
Vị tiền bối này, đơn giản là quá… Giàu!
Đây chính là Khải Mông Thụ! Hình thái cuối cùng của nó có thể thai nghén ra thế giới đấy!
Ngài vừa mở miệng chính là mấy trăm ngàn.
Nhưng hắn nghĩ lại, nếu những gia hỏa ăn cắp bản nguyên thế giới kia bỗng nhiên nhìn thấy có mười ngàn Khải Mông Thụ xuất hiện trong chủ thế giới, biểu cảm nhất định sẽ rất đặc sắc…
- Này, làm gì ngẩn người ra vậy?
Khi Vũ Hồng đang thất thần, Diệp Tùy Phong đánh thức hắn.
- A, tiền bối có gì phân phó, Vũ Hồng nhất định cố gắng hết sức!
Vũ Hồng thu lại nụ cười vừa rồi, lớn tiếng nói.
- Ngươi chắc là đệ tử duy nhất của Thiên Cơ cốc đúng không?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Vũ Hồng gật đầu nói:
- Đúng vậy, nhất mạch Thiên Cơ cốc đơn truyền, nếu sư phụ của ta…. Sau này, ta chính là Thiên Cơ lão nhân của thời đại này.
Diệp Tùy Phong gật đầu, mỗi truyền thừa đều có phương pháp riêng, hắn cũng không muốn đánh giá gì.
Khải Mông Thụ muốn sinh trưởng cần phải có thời gian khoảng năm năm.
Trong khoảng thời gian này, hắn sẽ ngẫm lại mình phải làm những gì.
Sau một lát, Diệp Tùy Phong mở miệng hỏi:
- Hình như ngươi cũng không phải là rất tôn trọng đối với Vĩnh Đông Hoàng.
Lúc ấy, sau khi Diệp Tùy Phong đánh tan đại trận, Vĩnh Đông hoàng hấp hối.
Vị Cửu hoàng tử này lại lạnh lùng như bạn đường.
Vũ Hồng cười nói:
- Kẻ thống trị vương quốc Vĩnh Đông, bề ngoài là Vĩnh Đông Hoàng, nhưng trên thực tế vẫn luôn là Thiên Cơ cốc.
- Hắn có thể leo lên vị trí này cũng bởi vì ta trở thành truyền nhân Thiên Cơ cốc, nên mới có thể ngồi lên.
- Những năm gần đây, hắn ở vị trí cao đó lâu quá, tâm tư sớm đã bất ổn, chúng ta đang chuẩn bị thay đổi hắn.
Diệp Tùy Phong im lặng, quan hệ của gia tộc hoàng thất không thể dùng ánh mắt bình thường để nhìn được.
Nhưng kết quả này cũng chính là phỏng đoán hắn.
- Vậy ngươi khẳng định có biện pháp có thể tìm được một ít công pháp đỉnh cấp của pháp sư Thiên Mệnh, chiến sĩ Thú Linh dúng không?
Diệp Tùy Phong dò hỏi.
Lúc ở Bình Dương Quan, hắn đã đọc rất nhiều công pháp và bản chép tay liên quan tới hai phương thức tu luyện này, phát hiện một ít bộ phận trong đó có chỗ thích hợp.
Thời gian năm năm, vừa đủ có thể để cho hắn hoàn thiện công pháp Nguyên Thủy.
- Hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì!
Vũ Hồng nói:
- Từ giờ trở đi, chỉ cần ngài phân phó, chỉ cần vương quốc Vĩnh Đông có, ta đều sẽ dốc hết toàn lực làm thay ngài!
Đây là trước khi Thiên Cơ lão nhân đi đã dặn dò Vũ Hồng.
Diệp Tùy Phong gật đầu:
- Vậy thì lấy ra toàn bộ công pháp đẳng cấp cao các ngươi có đi.
- Mặt khác…
Diệp Tùy Phong nhìn Cốc U Lan bên cạnh một chút:
- Mỗi ngày, lại chuẩn bị thêm một số nguyên liệu nấu ăn khác biệt, cho con bé luyện tập.
- Yêu thú cấp 8, cấp 9 cũng được, ta không kén chọn.
Khóe mắt Vũ Hồng run rẩy, nhưng hắn vẫn cung kính nói:
- Cẩn tuân tiền bối phân phó.
Lúc này, Diệp Hiểu Hiểu nhảy ra ngoài:
- Đại bá, có phải ngươi lại muốn đọc sách hay không?
- Vậy ta làm gì bây giờ?
Diệp Tùy Phong nhìn cô gái nhỏ này, nghĩ nghĩ nói:
- Ngươi vẫn tiếp tục cố gắng tu luyện, khoảng 5 năm sau, có lẽ chúng ta sẽ trở về thành Vân Tiêu.
- Đừng đến lúc đó để nhóm ca ca tỷ tỷ chế giễu ngươi.
Diệp Hiểu Hiểu vỗ ngực nhỏ, đảm bảo nói:
- Đại bá ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ dùng thực lực nói cho bọn hắn, đi theo ngươi mới là có tiền đồ nhất!
Diệp Tùy Phong im lặng, nghĩ thầm ngươi có thể dẹp đi, mang theo mình ngươi đã đủ mệt rồi, nếu còn mang theo mấy người nữa, vậy ta có khác gì bảo mẫu không.
- Tiền bối.
Bỗng nhiên, Vũ Hồng cười nói:
- Nếu như vị tiểu công chúa này của ngài muốn rèn luyện thì ta cũng biết mấy nơi khá tốt.
- Vương quốc Vĩnh Đông cái gì khác không có chứ bí cảnh vẫn vô cùng nhiều, đều rất thích hợp cho người tuổi trẻ lịch luyện.