Chương 237: Vạn Bảo Các Thần Phục
Nhưng khi Diệp Tùy Phong muốn tìm kiếm thế giới tinh thần của con rùa già đó thì bỗng nhiên có năm đạo thần thức cường đại bay thẳng đến.
Bọn hắn lưu lại thủ đoạn lão trên người con rùa già, nếu có người lại gần nó sẽ sinh ra cảm ứng, lập tức chạy tới.
Khi đó, tổng cộng có năm ý thức, một người trong đó là cường giả ở cánh đồng tuyết phương bắc.
Còn có một người, không ngờ lại chính là đại bảo chủ Vạn Bảo Các.
Lúc ấy, Diệp Tùy Phong mới đi đến thế giới này không lâu, đang bồi dưỡng mấy người Diệp Long cho nên cũng không có để ý tới bọn hắn, chuẩn bị sau này gặp lại sẽ tâm sự chút chuyện với bọn hán.
Nhưng không ngờ, vừa gặp thì đối phương đã chạy trốn.
- Ha ha, thú vị, chính là năm người.
Diệp Tùy Phong sờ lên cái cằm.
Có năm ý thức trong không gian hư vô.
Mà thế lực cường đại nhất trong phương thế giới này, cũng là năm.
Có trùng hợp như vậy sao?
Không phải là tên ngu ngơ nào đó cố ý sắp xếp chứ?
Diệp Tùy Phong nghĩ nghĩ, quyết định trước không nghĩ nhiều nữa.
Mục tiêu kế tiếp của hắn chính là Thần điện Đại Đạo trong Thiên Vực thứ nhất, bá chủ của thế giới.
Nếu hắn là người đứng đầu trong năm người kia, vậy thì có thể xác định, lúc ấy, người trong không gian hư vô chính là năm phe thế lực này.
Con rùa già kia có quan hệ vô cùng mật thiết với bản nguyên thế giới.
Nghĩ tới đây, Diệp Tùy Phong không nhịn được nghĩ đến, không gian hư vô đó bị mình không cẩn thận đánh nát một nửa.
Cũng không biết có lan đến gần con rùa già kia hay không.
Cứ chờ sau khi xác nhận xong chuyện Thần điện Đại Đạo, lại đi không gian hư vô một chuyến xem thử là biết.
Thế là, Diệp Tùy Phong thu lại trận bàn, đi trở về.
- Diệp Thánh…
Vẻ mặt hai người Thẩm Mật và Động Nguyên, cực kỳ phức tạp.
Nói là đi tìm Đại Bảo Chủ giải quyết chuyện, kết quả không ngờ ngay cả bóng người cũng không gặp.
Mà Đại Bảo Chủ không tiếc từ bỏ bồi dưỡng Thần Vật cũng phải thoát khỏi nơi đây, làm cho bọn hắn càng thêm vững tin thực lực của Diệp Tùy Phong rất kinh khủng, cũng khiến bọn hắn càng thêm lo lắng, hắn sẽ giận lây sang bọn hắn.
- Không sao, chạy thì chạy thôi.
Diệp Tùy Phong thản nhiên nói:
- Vậy bây giờ sẽ có một vấn đề, Đại Bảo Chủ của các ngươi đã không có, tiếp đó, Vạn Bảo Các sẽ xử lý thế nào?
Lời nói này làm cho cho hai người nhíu mày.
Bọn họ đều là người thông minh, trong lòng hiểu rõ, hiện tại, là lúc nên đưa ra lựa chọn.
Động Nguyên im lặg một lát, mở miệng trước nói:
- Diệp Thánh, không biết Đại Bảo Chủ còn có khả năng trở về hay không?
Diệp Tùy Phong nói:
- Cho dù trở về, hắn cũng sẽ hoàn toàn tôn trọng lựa chọn của các ngươi.
Câu này đã nói rõ tất cả.
Động Nguyên cúi đầu, khom người cúi đầu:
- Ta, nguyện giống với Thư viện Thiên Phủ, nhờ ngài dẫn dắt Vạn Bảo Các đến một tương lai càng tươi sáng hơn.
Lão lựa chọn thần phục, hoặc tạm thời thần phục.
Dù sao, thực lực một mình Diệp Tùy Phong đã vượt ra khỏi toàn bộ bọn hắn.
Phản kháng là hoàn toàn không sáng suốt.
Trước mắt, có thể bảo vệ Vạn Bảo Các chính là lựa chọn chính xác nhất.
Đến lúc đó, khi Diệp Tùy Phong chiến bại, Đại Bảo Chủ trở về, tin tưởng ngài ấy cũng sẽ hiểu.
- Đừng dối trá như vậy!
Nhưng Thẩm Mật lại có ý nghĩ khác.
Nàng có chút phẫn hận nói:
- Qua nhiều năm như vậy, chúng ta cẩn trọng vì Vạn Bảo Các, dốc hết toàn lực luyện chế tháp Khởi Nguyên, vì tranh đoạt địa bàn mà chết bao nhiêu tộc nhân, chính là vì Thần Vật đáng chết này!
Thẩm Mật đạp tới một cước, đài cao trong động phủ ầm vang sụp đổ.
- Bây giờ thế nào, hắn ta ngay cả nói một câu cũng không đã bỏ xuống tất cả chúng ta!
- Hắn ta coi chúng ta là cái gì? Một bầy chó sao?
Thẩm Mật nghiến răng nghiến lợi, bọn họ đều là người đứng đầu thế giới, lật tay thành mây trở tay thành mưa, lại bị Đại Bảo Chủ đối đãi như thế, chuyện này đã triệt để chọc giận nàng.
Nàng quay lưng, nói với Diệp Tùy Phong:
- Diệp Thánh, xin ngài tha thứ cho ta thất thố.
- Từ hôm nay trở đi, Thẩm gia ta sẽ triệt để rời khỏi Vạn Bảo Các, nếu ngài không chê, ta nguyện ý toàn lực chúc ngài, quét sạch Thần Vật trên thế giới!
Thẩm Mật ngẩng đầu:
- Ta chỉ cầu, sau khi ngài giết chết Đại Bảo Chủ có thể cho ta nhìn thi thể của hắn một chút!
Hiển nhiên, trái tim nàng đang hoàn toàn đóng băng đối với cách làm của Đại Bảo Chủ.
- Có thể.
Diệp Tùy Phong nhìn vị gia chủ nhà gái này, nói:
- Nhưng hành động rời khỏi Vạn Bảo Các, không cần phải như thế.
- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là một đời Đại Bảo Chủ mới của Vạn Bảo Các, hi vọng ngươi có thể kinh doanh nó càng tốt hơn, để nó chân chính biến thành một thế lực thương nghiệp thuần túy.
- Đến lúc đó, ta sẽ để cho ngươi gặp mặt Đại Bảo Chủ.
Sau khi Diệp Tùy Phong nói xong, Thẩm Mật hít một hơi thật sâu.
Sau đó hai tay ôm quyền, quỳ một gối xuống trên mặt đất.
Bên cạnh Động Nguyên thấy như vậy thì trong lòng thầm nghĩ đáng tiếc, thật ra, lúc đầu lão mới là người có cơ hội nhận được vị trí này nhất.
- Ta cho ngươi mấy ngày để dàn xếp chuyện kế tiếp của Vạn Bảo Các.
Diệp Tùy Phong nói:
- Nên lưu thì lưu, nên giết thì giết, ta tin tưởng ngươi biết nên làm như thế nào!
- Sau khi hoàn thành, ngươi hãy cùng ta đi Thần điện Đại Đạo.
…………..
Trung Châu, Thiên Vực thứ nhất.
Một vùng đất rộng lớn ở trung ương nhất của Thiên Vực có một sơn mạch màu đen kéo dài không dứt, như mũi kiếm đâm thẳng trời xanh.
Nơi này được mọi người gọi là Thần Sơn.
Bởi vì trong ngọn núi lớn này, bá chủ duy nhất của Trung Châu, Thần điện Đại Đạo ở đây.
Thần Sơn vĩ ngạn, uy nghiêm bá đạo.
Ở xung quanh, nơi hiểm yếu mọc thành bụi, khắp nơi đều là trận pháp cực kỳ khủng bố.
Đáng sợ nhất là trận pháp đó cũng không phải là Thần điện Đại Đạo bố trí mà là tự nhiên hình thành, uy lực cực kỳ đáng sợ!
Chuyện này cũng đại biểu cho chỗ nghịch thiên của Thần điện Đại Đạo và Thần Sơn.
Mà nếu người bên ngoài muốn tiến vào Thần điện Đại Đạo chỉ có một con đường có thể đi.
Con đường này được gọi là Thang Trời Đại Đạo.