Chương 250: Năm Đứa Con Bất Hiếu
- Chúng ta muốn trở nên càng thêm cường đại thì có lỗi gì?
- Ngươi nói cho ta biết, chúng ta có lỗi gì?
Đại Bảo Chủ càng nói càng kích động, gần như rống lên.
Diệp Tùy Phong lắc đầu.
Lại là lý do này.
Vì càng thêm cường đại, vì sau khi đặt chân lên Tiên giới.
Chợt nghe xong, giống như có chỗ nào không đúng.
Nhưng muốn cường đại hơn, không phải là lý do để ngươi có thể hoàn toàn không từ thủ đoạn.
Có lẽ, có người sẽ tán đồng lý niệm của mấy người Đại Bảo Chủ.
Nhưng Diệp Tùy Phong không thích loại thủ đoạn này, hắn sẽ không dùng thổ địa sinh ta nuôi ta làm giá lớn, để giúp mình lấy được tiền đồ tươi sáng.
Ngươi có thể nói là lý tưởng khác nhau, ai mạnh người đó có lý.
May mắn là, Diệp Tùy Phong đều cường đại hơn bọn hắn.
Đại Bảo Chủ trả lời, Diệp Tùy Phong cũng không hài lòng, nhưng cũng đã nhận được thứ mình muốn biết.
Hắn không định lại hỏi tới, nói chuyện với loại người này, có đôi khi còn sẽ làm người cảm thấy là mình làm sai.
Diệp Tùy Phong suy nghĩ một lát, đưa tay ra.
- Không, đừng có giết ta!
Điện chủ Thần Điện không có khôi giáp, bỗng nhiên la lớn.
- Ta biết rất nhiều bí mật trên thế giới này, còn có nơi có bí bảo, ta có thể nói cho ngươi!
Giờ này khắc này, lão ta buông xuống mình tất cả mặt mũi, cầu xin có thể thả lão ta một con đường sống.
Nhưng vẻ mặt Diệp Tùy Phong vẫn lạnh nhạt.
- Không cần.
- Ta tự có biện pháp.
Nói xong, thần thức kinh khủng trực tiếp rót vào đỉnh đầu của năm người, thẳng xông vào trong thức hải của bọn họ.
Hắn cũng không phải muốn giết bọn hắn, mà sưu hồn.
Một loại thủ đoạn thu hoạch tin tức tàn nhẫn lấy tổn thương thần hồn đối phương làm giá lớn để trả.
Diệp Tùy Phong hầu như không bao giờ làm loại chuyện này, nhưng đối với năm người trước mặt, hắn không có chút lòng thương hại.
Hắn sử dụng sưu hồn thuật là pháp quyết thấp nhất, muốn sử dụng loại pháp quyết này thì lực lượng thần hồn của người thi pháp nhất định phải vượt xa thần hồn của mục tiêu, mới có thể thành công.
Với lại, sẽ tạo thành thống khổ còn mãnh liệt hơn thiên đao vạn quả (chém nghìn lần) mấy lần!
Thật ra Diệp Tùy Phong cũng biết sưu hồn thuật cấp bậc cao hơn.
Hắn cố ý làm như thế.
Sưu hồn vừa mở ra, mấy người lập tức phát ra kêu rên thảm thiết.
Trong thời gian thật ngắn, tất cả mọi chuyện từ lúc năm người sinh ra đến nay đều bị Diệp Tùy Phong biết tất.
Bao gồm bọn hắn từng bước một bước lên đỉnh cao như thế nào, cũng bao gồm quá trình bọn hắn thu hoạch chí bảo Tiên giới.
Đương nhiên, còn có một chút vùng đất bí mật của thế giới này, một chút bảo tàng, …
Rất nhanh, quá trình sưu hồn đã hoàn thành.
Nhưng ngần ấy thời gian, toàn thân mấy người đã chảy đầy mồ hôi lạnh, lực lượng sinh mệnh lại hạ xuống một bước nữa.
Thần hồn của bọn hắn cũng gặp tổn thương khó có thể bù đắp.
Sau khi Diệp Tùy Phong xem hết cuộc đời của bọn hắn, đưa ánh mắt nhìn về phía nữ tử duy nhất trong mấy người.
- Thì ra là ngươi giết Diệp Chấn Quang.
Từ trong trí nhớ của lão bà này, Diệp Tùy Phong đã biết mọi việc.
Thuật Diễn Toán của nữ tử này rất bất phàm, nàng ta đúng là đã tiên đoán được một ít chuyện có thể xảy ra trong tương lai.
Nếu như nàng ta không giết chết Diệp Chấn Quang, có lẽ mình sẽ lấy thân phận khác đi vào trong thế giới này, cũng có lẽ, là một thế giới khác.
- Không sai.
Nữ tử lên tiếng nói:
- Ta chỉ hận lúc ấy không triệt để diệt trừ toàn bộ Diệp gia!
Diệp Tùy Phong lắc đầu.
Cái chết của Diệp Chấn Quang chỉ xem như trùng hợp.
Mà sự trùng hợp này lại bị người kia ở Tiên giới lợi dụng, làm cho Diệp Tùy Phong tìm được dòng sông thời gian, sau đó bày ra một cái bẫy ở trong tiết điểm thời gian.
Từ một loại ý nghĩa nào đó thì Diệp Chấn Quang, còn có nữ tử này đều chỉ là vật hi sinh.
Nhưng bất kể nói thế nào, lão bà này thật sự đã giết Diệp Chấn Quang.
Một mạng đền một mạng.
Nhưng trước đó, Diệp Tùy Phong chuẩn bị dẫn bọn hắn đi một nơi khác.
- Đi thôi.
- Cùng đi xem… Nghiệt mà các ngươi đã gây ra.
………..
Trong không gian hư vô.
Trước một khe lớn sụp đổ, một lão quy to lớn đang hờ hững nhìn hỗn độn phun trào, chậm rãi chiếm hư vô cứ.
Bỗng nhiên, mấy bóng người xuất hiện bên cạnh ở nó.
- Ngươi… Ngươi đến đây làm gì?
Diệp Tùy Phong đi đến gần lão quy.
Hiện tại, nó đã rời khỏi thể xác vô cùng to lớn kia, rút nhỏ không biết mấy ngàn lần.
Nhưng dưới tầm mắt bình thường vẫn như cũ là quái vật khổng lồ khiến người ta run sợ.
Diệp Tùy Phong cũng nhìn về phía vết nứt, trước mặt chủ nhân của không gian này, hắn cũng có chút chột dạ.
- Không cần lo lắng.
Lão quy hình như nhìn ra tâm tư của Diệp Tùy Phong, nói:
- Sau khi thế giới một lần nữa thức tỉnh, vết nứt cũng sẽ dần dần khép lại.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, vậy như vậy thì không sợ.
- Đúng rồi, ta đã mang bọn hắn đến.
Nói xong, Diệp Tùy Phong vẫy vẫy tay.
Năm người Đại Bảo Chủ lập tức bị hắn dẫn dắt tới, rơi vào trước mặt lão quy.
Hai đầu gối nặng nề mà quỳ ở trong hư không.
- Bọn hắn là kẻ cầm đầu làm hại ngươi sắp chết, ngươi muốn xử trí như thế nào?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Tròng mắt lão quy nhìn về phía bọn hắn.
Mấy người cúi đầu, dáng vẻ như là đang sám hối.
Nhưng thật ra, đây là Diệp Tùy Phong cưỡng ép bọn hắn làm như thế.
Năm đứa con bất hiếu!
- Ai.
Sau một lát, lão quy thở thật dài.
- Ngươi xử trí đi, ta không thể can thiệp ân oán giữa sinh linh.
Nó ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy dáng vẻ già nua.
- Đây cũng là ân oán giữa các ngươi.
Diệp Tùy Phong nói.
Hắn vẫn phải tôn kính ý kiến của lão quy, trực tiếp chém giết cũng được, nếu nó muốn buông tha bọn hắn, cũng có thể.
Cùng lắm thì phế bỏ toàn bộ tu vi, sống tạm mười năm mà thôi.
Nhưng lão quy vẫn lắc đầu.
- Ta, không oán cái gì.
Diệp Tùy Phong yên lặng, sau đó phất phất tay, nhốt năm người Đại Bảo Chủ vào trong tiểu thế giới tùy thân của mình.
Nếu lão quy đã không nguyện ý lựa chọn, vậy hắn cũng không thể ép buộc nó.
Chuyện này cũng không cần lại nhắc tới trước mặt nó nữa.