Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 267: Người Gương Mẫu

Chương 267: Người Gương Mẫu

Trong lòng Diệp Tùy Phong hơi kinh ngạc, tiểu tháp bị tàn phá, nhưng từ trên phần còn lại có thể nhìn ra, lúc còn hoàn chỉnh, nó tổng cộng có mười hai tầng.
- Không biết đây là vật mô phỏng lại, hay đạo khí Thái Cổ chân chính?
Hắn không rõ tháp Khởi Nguyên Vạn Vật chân chính có cổng cộng bao nhiêu tầng, cho nên không thể nào phán đoán thật giả.
Chỉ có điều, chính như Thần Võ Tiên Đế nói, tháp Khởi Nguyên mười hai tầng có thể xuất hiện ở trong phương thế giới, cho dù là thật hay giả thì cũng là một chuyện rất hiếm lạ.
Đây chính là thứ mà những thế lực cổ xưa của Tiên giới cũng phải che giấu.
- Được rồi, trước xem thử có thể thu hoạch được phương pháp luyện chế từ trên này hay không?!
Diệp Tùy Phong cầm lấy tiểu tháp, cẩn thận xem xét tỉ mỉ.
Cả thân tháp, từ vị trí đỉnh hình như bị người nào đó chém đứt một đoạn, vét chém kéo dài đến vị trí tầng thứ tám, thiếu một khối lớn.
Dưới tầng tám đều tương đối hoàn chỉnh.
Nó vừa tới tầng chín, cũng dùng linh tinh luyện chế mà thành.
Trận pháp được khắc trên này cơ bản giống với tháp Khởi Nguyên của hắn bây giờ.
Những thay đổi đó chỉ vì càng thêm thích ứng với quy tắc của phương thiên địa này mà thôi.
Bắt đầu từ tầng thứ mười trở lên thì đều sử dụng tiên thạch làm tài liệu.
Hình dạng tháp, càng hướng lên càng nhỏ, nhưng kỳ lạ chính là, vật liệu cần dùng lại càng ngày càng nhiều.
Nếu như tầng thứ mười là một triệu tiên thạch, thì tầng thứ mười một chắc là một trăm triệu tiên thạch.
Tầng cao nhất sẽ là chục tỷ tiên thạch.
- Khó trách Thiên Cơ Cốc chỉ nghiên cứu ra chín tầng đầu.
Diệp Tùy Phong nhếch miệng.
Cho dù thôi diễn đầy đủ trận pháp tầng thứ mười thì cũng không có tác dụng gì, bởi vì ở trong phương thế giới này căn bản cũng không có tiên thạch.
Nhưng cũng may là hắn cũng có một chút tiên thạch.
Hiện tại, chỉ cần bù đắp trận pháp còn lại là được rồi.
- Được rồi, lại tiếp tục bế quan thôi.
Diệp Tùy Phong bất đắc dĩ, chợt phát hiện, mình đi vào thế giới này bảy năm, nhưng hơn phân nửa thời gian đều dùng để bế quan.
Không phải thôi diễn công pháp thì chính là bồi dưỡng cây giống.
Hiện tại, hắn lại bắt đầu tu sửa trận pháp.
Quả thực là người gương mẫu trong người gương mẫu.
- Đợi làm xong chuyện ở đây, sau khi đến Tiên giới nhất định phải tiêu dao một đoạn thời gian.
Nói xong, hắn phất tay bố trí trận pháp, ngay ở dưới gốc cây con Đại Thụ Khải Mông bắt đầu tĩnh tâm nghiên cứu.
Bỗng nhiên, quả trứng màu đen trên bàn đá chấn động một cái, nhanh như chớp lăn đến bên cạnh Diệp Tùy Phong, đến sát bên cơ thể của hắn mới ngừng lại.
- Không động đậy được nữa à?
Hình như, nó rất hưởng thụ khí tức trên người hắn.
Cùng lúc đó, gốc cây to lớn cũng khẽ đung đưa, ánh sáng nhàn nhạt từ không trung rơi xuống, vẩy trên đầu vai Diệp Tùy Phong.
Ngay cả hoa cỏ cây cối xung quanh cũng hướng về phía hắn, rất nhỏ dựa sát vào.
Hình như toàn bộ thế giới đều đang biểu đạt thiện ý hướng về Diệp Tùy Phong, còn có một chút thân mật và ỷ lại.
……..
Lại trôi qua thời gian mấy tháng.
Trong một dãy núi liên miên bất tuyệt, có một tông môn một quy mô không nhỏ.
Trong tông môn đều rất ngay ngắn rõ ràng.
Pháp chỉ Thiên Đạo trên bầu trời vẫn tồn tại, nhưng mọi người sớm đã thành thói quen.
- Hừ, ta sẽ không chuyển tu công pháp Nguyên Thủy kia đâu!
Một thiếu niên mặc quần áo lộng lẫy, vẻ mặt cao ngạo.
Ở bên cạnh hắn có rất nhiều thiếu nam thiếu nữ vây quanh, hiển nhiên hắn là một nhân vật phong vân trong tông môn.
- Chúng ta chính là đại tông nhị phẩm, công pháp sở tu há là phàm phẩm?
- Căn bản không cần phải lãng phí thời gian, chuyển tu một công pháp không biết!
Thiếu niên khinh thường nói:
- Huống hồ, nào có ai lại tuỳ tiện ban tặng công pháp vô thượng cho tại thế chứ?
- Khẳng định có âm mưu, chỉ có những tên ngu xuẩn mới dễ tin tưởng, chờ mà xem đi, bọn hắn sẽ tuyệt đối không có kết cục tốt!
Hắn vừa nói vừa xoa một nữ tử ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực.
- Thái sư huynh nói đúng!
- Một bản công pháp Huyền phẩm đã dẫn đến vô số tu sĩ đánh nhau sống chết, công pháp vô thượng sao? Ha ha, chúng ta mới sẽ không tin đâu.
Người trẻ tuổi xung quanh nhao nhao lấy lòng, làm thiếu niên càng thêm đắc ý.
Người tu hành Nguyên Thủy công pháp đều là ngu ngốc. Chỉ có bọn hắn, mới là thông minh.
- Thái Mãnh!
Bỗng nhiên, một tiếng hét lớn vang lên.
Mọi người lập tức quay đầu nhìn lại.
Đó là một thiếu niên khác, nhìn chằm chằm một đám người Thái Mãnh, vẻ mặt phẫn hận.
- Ồ, đây không phải Thạch Thiên sao?
- Củi mục (ý chê bai, khinh thường) tội nghiệp, lại tìm đến ngược, không chính là đi tìm thanh mai trúc mã của mình, nàng theo Thái sư huynh, đây là một việc bình thường cỡ nào.
- Ta nghe nói hắn chuyển tu Nguyên Thủy công pháp, chẳng lẽ mấy tháng này đã tu có thành tựu rồi sao? Ha ha ha…
Mọi người đều nhận ra thiếu niên này.
Vào hai năm trước, Thạch Thiên cùng với thanh mai trúc mã của mình đi vào tông môn.
Chỉ tiếc, hắn là một tên củi mục, tu hành hai năm vẫn chỉ là luyện khí tầng năm, mà thanh mai trúc mã của hắn đã là Luyện Khí tầng tám, đương nhiên chướng mắt hắn.
Cuối cùng, còn đi theo Thái sư huynh Luyện Khí tầng mười.
Theo bọn hắn nghĩ, chuyện này rất bình thường, chỉ có điều Thạch Thiên, giận.
Năm lần bảy lượt, muốn gây chuyện với Thái Mãnh, đáng tiếc thực lực của hắn thực sự không tốt, mỗi lần đều sẽ thảm bại, bị hung hăng ngược một trận.
Nhưng không biết sao hôm nay hắn lại tới đây.
- Ha ha, các ngươi xem, có người một chuyển tu công pháp vô thượng đến.
Thái Mãnh cười nói, còn nhéo nhéo mỹ nhân trong ngực, mỹ nhân thì thẹn thùng cười một tiếng.
Nữ tử kia chính là thanh mai trúc mã của Thạch Thiên.
Thạch Thiên nhìn một màn này, vẻ mặt hắn âm trầm.
- Ngươi là đồ tiện nhân!
- Nếu không phải ta dồn hết tài nguyên tu luyện của mình đưa cho ngươi tu luyện thì sao ngươi có thể tiến cảnh nhanh chóng như vậy!
Hắn giận dữ hét.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất