Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 274: Chuẩn Bị Trước Khi Lên Tiên Giới

Chương 274: Chuẩn Bị Trước Khi Lên Tiên Giới

Hôm nay, trước cửa lớn Cốc gia xuất hiện một thiếu nữ xinh xắn, hoạt bát đáng yêu.
- Người đến là ai?
Thị vệ canh cổng lập tức hỏi.
Cốc U Lan nhìn đại môn bất phàm, vẻ mặt có chút phức tạp.
Sau đó, lấy ra một tấm lệnh bài tinh xảo.
Thị vệ lập tức biến sắc, khom mình hành lễ:
- Thuộc hạ cung nghênh Ngũ tiểu thư!
Sau một lát, nội trạch Cốc gia, một đám dòng chính gia tộc, còn có các trưởng lão đều tề tụ ở đây.
Cốc U Lan ngồi im lặng ở vị trí phía dưới gần với gia chủ nhất.
Một đám trưởng lão thì đều lộ ra vẻ mặt cung kính, các loại từ ngữ hoa mỹ tung bay đầy trời.
Ngay cả gia chủ, cũng chính là cha của nàng cũng vô cùng cung kính, liên tục nói những lời khách sao, giống như sợ chọc nàng không vui.
Mà nhóm bằng hữu đã từng chơi thân khi còn bé đều lộ ra vẻ mặt lo lắng, dáng vẻ đứng ngồi không yên.
Cốc U Lan nhìn cảnh tượng này, lúc nhất thời nàng cảm thấy mất hết cả hứng.
Chỉ mới mấy năm không gặp mà thôi, sao mọi người đều đã biến thành bộ dáng này rồi.
Nàng chỉ là muốn về nhà, nhưng không ngờ, ngôi nhà trong lòng mình đã sớm mất đi màu sắc lúc đầu.
Cốc U Lan không muốn ở lại chỗ này, đành mở miệng đánh gãy các trưởng lão không ngừng lấy lòng, hỏi:
- Mẹ ta đâu?
Gia chủ ngẩn người, sau đó cười rạng rỡ nói:
- Nàng ấy tĩnh dưỡng ở phía sau phòng đâu, ta đã thông báo nàng ấy, chẳng mấy chốc sẽ tới.
Cốc U Lan lập tức nhíu mày.
- Không cần, ta đi tìm nàng ấy.
Nói xong, nàng không tiếp tục để ý đến tất cả mọi người trong phòng, quay người rời khỏi.
Không đến một lát, Cốc U Lan đã đi tới một đình viện thanh nhã.
Dưới mái đình nghỉ mát trong hoa viên có mấy bóng người quen thuộc đang ngồi ở chỗ đó.
Chính là mẹ của nàng, còn có cô cô của nàng, Cốc Vạn Tâm.
- Thấy chưa, ta đã nói Tiểu Lan chắc chắn sẽ tới.
Cốc Vạn Tâm nhìn thấy nàng, vừa cười vừa nói.
Một phụ nhân tuổi tác tương đối lớn, xoay đầu lại.
- Lan Ny.
Nàng cười nhẹ.
- Mẹ!
Trong lòng của Cốc U Lan cũng nổi lên đã từng gợn sóng sau một tiếng kêu này.
Mẹ con tâm sự quên cả thời gian.
Sau một hồi lâu, Cốc U Lan lười biếng nằm sấp trên bàn, mà mẹ nàng thì lại đang tỉ mỉ cài một cây trâm có hình dáng bông hoa lên cho trên đầu nàng.
- Đây vốn là quà ta chuẩn bị tặng con khi trưởng thành, vẫn luôn giữ lại tới giờ.
Người phụ nhân nói.
Ngón tay Cốc U Lan khuấy động bồ đào trước mặt:
- Mẹ, mấy ngày nữa là ta phải cùng lão gia đi Tiên Giới.
Ngón tay người phụ nhân dừng một chút, sau khi cài xong cây trâm, cười nói:
- Đây là phúc phận của con.
- Không cần lo lắng cho ta, cuộc sống bây giờ đã là ta nằm mơ cũng không nghĩ đến, thật.
Cốc U Lan ngẩng đầu, không biết nói gì.
Phụ nhân chỉnh tốt tóc của nàng, cười nói:
- Con cứ an tâm đi thôi, trong nhà có cô cô của con, còn có cha con, khẳng định sẽ không có chuyện gì.
- Cũng đừng trách cha con, chúng ta mới tới thành Vân Tiêu mấy năm mà thôi, hắn phải gánh trên lưng cả gia tộc, trên người gánh rất nặng.
- Cha rất yêu con, chỉ là không biết biểu đạt tình cảm của mình thế nào.
Cốc U Lan thở dài, sao nàng lại thật trách cứ cha mình chứ.
Nàng tới gần phụ nhân, gối đầu ở trên đùi của mẹ mình, nói:
- Mấy ngày này, con sẽ ở lại nhà…

Núi Tiên Đạo.
Dưới gốc cây con của Khải Mông Thụ to lớn.
Thẩm Mật đang ngồi trong lầu các xử lý việc thường ngày của Vạn Bảo Các.
Trong thời gian hơn một năm, Vạn Bảo Các đã hoàn toàn ổn định lại, thậm chí ở sau khi toàn thế giới cộng tôn Vân Tiêu, Vạn Bảo Các bắt đầu càng ngày càng phồn vinh.
Thần điện Đại Đạo cũng đã cơ bản quét sạch thế lực phản đối, hiện tại đang do mấy cao tầng Vạn Bảo Các, còn có cao tầng Thần Điện cùng nhau quản lý.
Sau khi thế cục dần dần ổn định, hiện tại Trung Châu đã tiến vào triều cường tu luyện Nguyên Thủy công pháp.
Bỗng nhiên, một bóng người trống rỗng xuất hiện ở trước mặt Thẩm Mật.
Nàng nhìn trước mắt người, trong lòng lập tức giật mình, đứng dậy.
- Thánh chủ!
Nàng khom người nói.
- Ừm.
Diệp Tùy Phong nhìn ngọc phù thông tin đầy bàn, nói:
- Trong khoảng thời gian này, ngươi làm tốt lắm.
- Nhưng cũng không được để rơi xuống tu vi của mình.
Trong lòng Thẩm Mật mừng rỡ, cười nói:
- Tạ ơn thánh chủ nhắc nhở.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, sau đó lấy ra một trận bàn nho nhỏ.
- Đây là hàng mẫu trận bàn truyền tống, tác dụng cụ thể và phương pháp luyện chế của nó đều ở trong.
- Vật này, ngươi suy nghĩ thật kỹ một chút, tốt nhất có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất của nó, để toàn bộ thế giới bắt đầu liên thông.
Diệp Tùy Phong nói.
Thẩm Mật tiếp nhận trận bàn, xem sơ qua một lần, trong lòng lập tức kịch chấn.
Không ngờ prận pháp này lại có thể tiến hành truyền tống không gian giữa hai nơi, với lại chỉ cần tốn hao một ít linh thạch là được, bất luận người nào cũng có thể làm được!
Là một người chuyên buôn bán, nàng hoàn toàn có thể tưởng tượng được tác dụng quan trọng của thứ này, còn có thay đổi to lớn đối với thế giới loài người trong tương lai.
- Thánh chủ, ngài thật sự là… Bác Cổ Thước Kim! (Hoặc bác cổ thông kim: học rộng biết nhiều, am hiểu cả xưa lẫn nay)
Thẩm Mật sợ hãi thán phục nói.
- Chỉ là bắt chước lời người khác thôi.
Diệp Tùy Phong khoát tay, nói:
- Cố gắng làm việc, trong tương lai khẳng định sẽ có một chỗ cho ngươi.
Nói xong, bóng người của hắn chậm rãi biến mất.
Thẩm Mật nhìn vị trí Diệp Tùy Phong biến mất, cảm xúc bành trướng.
Lời hứa của Thánh chủ tuyệt đối không phải chỉ là nói suông!
Thẩm gia sẽ dưới sự dẫn dắt của mình, đạt tới độ cao sử thượng đỉnh phong nhất!
Mà nàng tên Thẩm Mật, cũng sẽ mãi được tộc nhân khắc ghi.

Sau khi rời khỏi núi Tiên Đạo, Diệp Tùy Phong lại đi đế quốc Đại Tuyên ở Đông Vực một chuyến, còn có Thần Quốc ở Tây Vực.
Đồng dạng, hắn cũng đưa trận pháp truyền tống cho nam tử mặc Long bào, còn có nam tử cả người quấn đầy vải.
Thế lực của hai người bọn họ vẫn rất có thống trị lực, có thể bố trí truyền tống trận ra ngoài rất nhanh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất