Chương 294: Tiên Đế Nghèo Rớt Mồng Tơi
- Được thôi, vậy ngươi đưa tới.
Nếu hắn kiên trì như vậy, ngược lại Diệp Tùy Phong Diệp Tùy Phong cũng không cần từ chối ý tốt của hắn.
- Về phần phân phó cái gì, tạm thời cũng không có.
Diệp Tùy Phong nghĩ nghĩ nói:
- Đúng rồi, có một việc nhỏ, liên quan tới tên của hạ giới là Tiên Phủ các ngươi mệnh danh sao?
Thần Võ Tiên Đế gật đầu:
- Đúng vậy.
- Vậy thế này đi.
Diệp Tùy Phong nói:
- Tên thế giới của ta nghe có chút không hay, vừa nghe giống như quy thiên.
- Ngươi cứ đổi thành… Vân Tiêu giới đi.
Sau khi biết được tên thế giới từ Giang Niệm, hắn đã quyết định nhất định phải một lần nữa đổi một chút, chỉ là tiện tay mà thôi.
- Đổi tên? Không có vấn đề. không có vấn đề!
Thần Võ Tiên Đế lập tức đáp ứng.
- Bây giờ, ta sẽ lập tức hạ lệnh cho Thành chủ thành Phi Tiên, để hắn đi làm ngay lập tức!
- Thuận tiện mang 20 triệu tiên thạch kia qua cho ngài.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
- Đúng rồi.
Hắn nhìn Thần Võ Tiên Đế, nói:
- Ngươi có vẽ cũng rất có tiền, vì sao hạng nhất trên bảng Thần Hào của Tiên phủ Thần Võ ở Hư Giới chỉ có hơn mười triệu tiên thạch?
- Ngươi đã mua đồ trong đó sao?
Mặt mũi Thần Võ Tiên Đế lập tức tràn đầy xấu hổ, cười khổ nói:
- Đại ca, ta chính là Tiên Đế.
- Nếu như dùng mấy chục triệu tiên thạch để đăng đỉnh đứng đầu bảng Tiên Phủ của mình.
- Sẽ bị người khác chê cười…
Diệp Tùy Phong ồ một tiếng.
Đúng vậy, hắn quên gia hỏa này là Tiên Đế, sinh vật cường đại đứng đầu nhất Tiên giới.
Mấy chục triệu tiên thạch, ở trên bảng tổng, có lẽ ngay cả cái bóng cũng không thấy, hoàn toàn đúng là quá keo kiệt.
- Được thôi.
Diệp Tùy Phong khoát tay nói:
- Không có chuyện gì khác thì cứ đi làm việc của ngươi đi.
- Ta vừa đến Tiên giới, trong khoảng thời gian này sẽ không tìm ngươi.
Nghe thấy câu nói này, trong lòng Thần Võ Tiên Đế lập tức vui mừng, nhưng lại không dám biểu hiện ra ngoài, đành phải đè nén vui sướng, khom người nói:
- Tốt, vậy lúc nào ngài có việc thì cứ phân phó.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Sau đó, bóng người Thần Võ Tiên Đế chậm rãi biến mất.
- Chờ một chút!
Bỗng nhiên, Diệp Tùy Phong lại gọi hắn lại.
Trong lòng Thần Võ Tiên Đế lập tức xiết chặt, hỏi:
- Đại ca, còn có chuyện gì sao?
Diệp Tùy Phong nhìn hắn:
- Liên quan với bí ẩn thăng cấp thế giới, ngươi hỏi thăm thế nào rồi?
Từng giọt mồ hôi lạnh thấm ra trên tráng Thần Võ Tiên Đế.
Hắn thảm rồi, sợ điều gì sẽ gặp điều đó, vẫn là hỏi cái này.
- Tiểu đệ… Còn đang khua chiêng gõ trống điều tra…
Khuôn mặt của hắn nhăn nhó nói.
Diệp Tùy Phong khẽ nhíu mày:
- Gặp khó khăn gì sao?
- Không có, không có, mọi việc thuận lợi!
Thần Võ Tiên Đế vội vàng nói:
- Chỉ là bí ẩn như thế, chỉ có cao tầng mới biết được, cần một chút thời gian để bố trí.
Diệp Tùy Phong gật đầu.
Đúng là như thế, với lại chỉ mới có hai năm mà thôi, hắn cũng không phải rất gấp.
Từ từ sẽ đến thôi.
Hắn suy nghĩ, nói với Thần Võ:
- Nếu có khó khăn gì, hoặc cần tiên thạch thì ngươi nói với ta là được.
Mặc dù tiểu tử này từng gài bẫy mình một lần trong dòng sông thời gian, nhưng sau khi nói chuyện nhiều thì lại phát hiện hắn vẫn rất hợp khẩu vị.
Với lại hiệu suất làm việc rất cao, người cũng chịu khó, rất hợp khẩu vị.
Nếu thật sự gặp phải khó khăn, hắn sẽ không làm như không thấy.
- A ha ha!
Thần Võ Tiên Đế cười lớn một tiếng, nói:
- Không có khó khăn!
- Đại ca ngài cứ yên tâm đi, ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng chuyện này!
Diệp Tùy Phong nhìn hắn hoàn toàn tự tin, luôn cảm giác có chút kỳ quái, nhưng trong lúc nhất thời lại nói không nên lời.
- Vậy được, ngươi đi mau đi.
Lắc đầu, Diệp Tùy Phong phất tay, cắt đứt truyền tin giữa hai người.
Sau khi trò chuyện kết thúc.
Một bên khác, trong tiên điện Thần Võ.
Thần Võ Tiên Đế thở ra một hơi thật dài, ngồi trên vương tọa.
Tay hắn sờ lên cái trán, không ngờ đã ướt mồ hôi.
Không có cách, mặt đối mặt với Diệp Tùy Phong, áp lực thật sự là quá lớn.
- Ai, may mắn, không làm cho hắn cảm giác được cái gì.
- Nếu như bị hắn biết, chuyện này tiến triển không thuận lợi, nói không chừng lại muốn đánh ta nữa.
Thần Võ Tiên Đế thở dài, sau đó lấy ra một viên ngọc giản truyền tống, lại lấy ra 20 triệu tiên thạch còn sót lại, hạ liên tiếp mấy mệnh lệnh, rồi ném vào hư không.
Đó là gửi cho Thành chủ thành Phi Tiên.
Làm xong những chuyện này, hắn co quắp ngồi xuống, nhìn lên nóc đại điện, khóc không ra nước mắt.
Lúc này, hắn thật đã nghèo rớt mồng tơi!
…
Một bên khác, thành Phi Tiên.
Sau khi Diệp Tùy Phong cắt đứt trò chuyện thì vẫn cảm giác cho chỗ nào đó không đúng.
Cuối cùng nghĩ nghĩ, phát hiện Thần Võ Tiên Đế này hình như cực kỳ sợ mình.
- Ta đáng sợ như thế sao?
Diệp Tùy Phong sờ lên cằm.
Mình rõ ràng vẫn luôn sống rất hòa thuận.
Lắc đầu, Diệp Tùy Phong quyết định không suy nghĩ thêm nữa.
Dù sao sau này hắn khẳng định sẽ đi qua tìm hắn ta.
- Tiện tay chính là 20 triệu tiên thạch.
- Chậc chậc, không hổ là Tiên Đế.
- Thật có tiền.
………..
Sau khi giao lưu với Thần Võ Tiên Đế xong.
Diệp Tùy Phong lấy ra ba vật chứa quy tắc mua được từ Hư Giới.
Một viên ngọc bội, một nghiên mực hỏa điểu, còn có một đống bùn đất.
Trên ngọc bội màu tuyết trắng có tản ra khí tức pháp tắc tiên đạo nhàn nhạt.
Diệp Tùy Phong rất nhanh đã nhìn ra, nó giống với bộ tiên giáp của Thần Võ Tiên Đế, đều được người có đại năng tế luyện, có thể là vật tùy thân của Tiên Đế nào đó.
Phía trên có tế luyện một loại pháp tắc có thể dùng để phòng ngự, nhưng hiển nhiên đã bị tổn thương.
Cho nên sức mạnh pháp tắc ẩn chứa trong đó cũng không phải rất nhiều.
- Đến đây, Tiểu Hắc.
Diệp Tùy Phong ôm Tiểu Hắc ra, đẩy ngọc bội lên trước mặt nó.
- Thức ăn của ngươi, thử một chút xem có ngon không?
Tiểu Hắc nhô cái mũi đỏ hồng của mình, hít một hơi trên viên ngọc bội kia, sau đó há to miệng cắn một cái, ngậm nó vào trong miệng.
- Cót ca cót két.
Rất nhanh, vật của Tiên Đế có giá trị 400 000 tiên thạch này cứ như vậy bị Tiểu Hắc nhai nát, nuốt vào bụng.
- Không ngon, có chút cứng nha.
Tiểu Hắc trừng tròng mắt to.