Chương 312: Di Vật Của Thần Triều Mục Tiên
Văn Xương Tiên Đế hiển nhiên cũng hiểu rõ ý trong lời nói của Diệp Tùy Phong.
Vẻ mặt hắn ta cung kính, nói:
- Tiền bối, ta vô ý mạo phạm.
- Hình như ngài không quá rõ ràng đối với nhiều chuyện ở Tiên giới?
Diệp Tùy Phong sững sờ, sau đó nhẹ gật đầu.
Hoàn toàn chính xác, hắn mới tới một tháng mà thôi, sao có thể thông kim bác cổ.
Hắn cũng không có thật bật hack.
- Vậy được rồi.
Văn Xương Tiên Đế nói:
- Mặc dù vãn bối thực lực không đủ, nhưng trước sau cũng sống mấy trăm ngàn năm.
- Không dám nói rõ ràng tất cả mọi chuyện lớn nhỏ ở Tiên giới như lòng bàn tay, nhưng trên cơ bản đều hiểu rõ đại khái.
- Có ta ở dưới trướng ngài, nhất định có thể giúp ngài tiết kiệm không ít tâm sức.
Diệp Tùy Phong im lặng, nói thật nhận thêm một người đúng là không có vấn đề gì quá lớn.
Bên cạnh có người hướng dẫn thì đương nhiên cũng tốt hơn tự mình đi thăm dò nhiều.
- Được thôi, nếu ngươi đã nói như vậy.
Diệp Tùy Phong gật đầu nói:
- Vậy ta phải nói với ngươi trước, ở trong tay ta, ta chỉ cần ngươi làm một việc, đó chính là trung thành.
- Nếu như sau này để ta phát hiện, ngươi có tư tâm gì đó.
- Vậy thì không phải đơn giản là đuổi đi thôi đâu.
Trên mặt Văn Xương Tiên Đế hiện lên vẻ vui mừng.
Hắn chỉ muốn thử mà thôi, không ngờ lại thuận lợi như vậy.
- Tiền bối Thần Võ yên tâm, vãn bối nhất định tận tâm tận lực, dốc hết khả năng…
Diệp Tùy Phong đánh gãy hắn, không cho hắn tiếp tục nói nữa.
- Mới nói, ta không phải Thần Võ Tiên Đế, chỉ là tu luyện ở Tiên Phủ của hắn mà thôi.
Văn Xương lần nữa chấn kinh, vị trước mặt này lại còn không phải chủ nhân của tiên phủ.
Vậy Thần Võ Tiên Đế chân chính rốt cuộc mạnh cỡ nào!
- Nếu ngươi đã quyết định, vậy cũng không phải hối hận vì đã đi theo ta.
Diệp Tùy Phong nói xong, vung tay lên, bóng người của hai người lập tức biến mất khỏi phòng.
Đợi khi xuất hiện lần nữa đã về tới trong phòng của Diệp Tùy Phong.
- Lão gia.
Cốc U Lan lập tức đứng dậy.
Diệp Tùy Phong gật đầu:
- Đây là tiểu đệ của chúng ta mới, tên là Văn Xương.
- Văn Xương, Cốc U Lan là đầu bếp của nhà chúng ta, kiêm Đại tổng quản, không có chuyện gì cũng chớ đắc tội nàng ấy.
Văn Xương Tiên Đế lập tức ngưng thần, chắp tay đối với Địa Tiên nho nhỏ trước mắt, nói:
- Cốc tiểu thư, hy vọng sau này được quan tâm nhiều hơn.
Cốc U Lan vội vàng đáp lễ, nhưng vẻ mặt vẫn còn có chút kinh ngạc.
Sao mới ra cửa một chuyện mà đã thu một tiểu đệ rồi?
Mà còn là một tiểu lão đệ sắp hói đầu nữa chứ.
Mấy người rất nhanh ngồi xuống.
- Đã mua được món di vật kia chưa?
Diệp Tùy Phong hỏi.
- Đã mua được.
Cốc U Lan lấy ra một khối vật chất màu đen nhỏ, bĩu môi nói:
- Vừa rồi đấu giá rất kịch liệt, ta cuối cùng phải tốn 24 triệu tiên thạch mới có thể mua được nó.
Diệp Tùy Phong nhận lấy nó.
Vật chất màu đen chỉ lớn chừng ngón cái, nhưng trên của nó lại tản ra khí tức tà ác nhàn nhạt.
- Lại là nó!
Bên cạnh Văn Xương Tiên Đế bỗng nhiên lên tiếng kinh hô.
- Ngươi biết sao?
Diệp Tùy Phong nhếch mi, xem ra người hướng dẫn này vẫn có chút tác dụng.
Văn Xương Tiên Đế nhẹ gật đầu:
- Vật này là một loại vật liệu được Thần Triều Mục Tiên lưu truyền tới nhiều nhất.
- Nó là một vật chứa được chế tạo thành từ thân thể của Thần Ma thượng cổ, đồng thời có vô số trận pháp điêu khắc ở trên.
- Vật liệu được bảo tồn bên trong, có tỷ lệ rất lớn là bảo vật tới từ Thần Triều!
……..
- Ý của ngươi là, món đồ chơi này là cái hộp, trong đó có chứa bảo vật sao?
Diệp Tùy Phong vuốt ve di vật Thần Triều, lên tiếng hỏi.
- Đúng vậy.
Văn Xương nghiêm túc gật đầu nói:
- Loại di vật này là thứ mà Thần Triều Mục Tiên sản xuất nhiều nhất, trong này có thể có Tiên Khí vô thượng, cũng có thể là công pháp cứu cực, hoặc một vài tiên đan cổ xưa.
- Đã từng có người đạt được một loại Tạo Hóa Đan nghịch thiên ở trong đó, từ đó lên như diều gặp gió, một bước lên trời!
Diệp Tùy Phong yên lặng.
Người của Thần Triều Mục Tiên cũng chơi trò hộp quà bí ẩn sao?
- Tại sao bọn hắn phải làm như thế, mục đích là gì?
Diệp Tùy Phong hỏi, một Thần Triều mạnh mẽ như vậy cũng không thể xuất phát từ chơi vui nên mới phong ấn bảo vật ngẫu nhiên vào trong hộp được.
- Có thể vì truyền thừa.
Văn Xương Tiên Đế nghiêm túc nói:
- Thần Triều Mục Tiên cường thịnh nghịch thiên, trong đó siêu cấp cường giả ở đâu cũng có.
- Cho nên có người suy đoán, có thể lúc ấy bọn hắn đã tiên đoán được mình sẽ diệt vong, cho nên mới thông qua phương thức huyết nhục Thần Ma, phong ấn bảo tồn truyền thừa của mình.
- Nói không khoa trương chút nào, ở Tiên giới bây giờ, có một nửa đại thế lực quật khởi, phía sau đều không thể rời bỏ cái bóng của Thần Triều.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Hoàn toàn chính xác, lưu lại truyền thừa dù sao cũng tốt hơn hoàn toàn biến mất trong lịch sử.
Căn cứ theo Văn Xương Tiên Đế nói, Thần Triều Mục Tiên đã là quái vật khổng lồ hàng ngàn vạn năm trước đó, đến nay còn có thể tạo thành lực ảnh hưởng cực lớn như thế, đúng là bất phàm.
Diệp Tùy Phong nhìn về phía di vật trong tay, thần thức khổng lồ thăm dò vào trong đó.
Lít nha lít nhít trận pháp phong ấn lập tức hiện ra rõ ràng trước mắt của hắn, khiến hắn hơi nhíu mày.
Trận pháp trong này thực sự quá phức tạp, với lại cực kỳ tinh vi.
Cho dù là hắn, muốn hoàn toàn phá giải cũng phải tốn thời gian khoảng ba ngày.
Diệp Tùy Phong suy nghĩ, hỏi:
- Văn Xương, ngươi có thể mở ra trận pháp trong di vật này không?
Văn Xương Tiên Đế lập tức cười.
- Không dối gạt ngài, mặc dù ta cũng không am hiểu đối với trận pháp nhất đạo, nhưng cũng có chút nghiên cứu.
- Nhiều nhất ba năm, ta sẽ mở ra toàn bộ trận pháp trên đó!
Hắn ta ý cười đầy mặt, nhìn qua còn có chút đắc ý nho nhỏ.
Diệp Tùy Phong ồ một tiếng.
Quả nhiên, người này ngoại trừ mạo xưng làm hướng dẫn ra thì cũng không có tác dụng gì khác, vẫn là để hắn tự làm tốt hơn.