Chương 324: Từ Bỏ! Đánh Đi
Chỉ một thoáng, vị Tiên Đế này đã vươn người đứng dậy, qua giây lát đã đi đến trước mặt mấy người Diệp Tùy Phong.
Hắn ta lơ lửng trên bầu trời, trên người tản ra khí thế khủng bố, ngay cả hư không cũng sinh ra từng đợt gợn sóng vặn vẹo.
- Tiên Phủ Cửu Đế đang làm việc, hy vọng đạo hữu lui ra ngoài!
Vẻ mặt Tiên Đế không biểu cảm, nhìn chằm chằm Văn Xương Tiên Đế.
Khóe mắt Văn Xương Tiên Đế co rúm lại, nghĩ thầm cái tên xui xẻo nhà ngươi tìm ta làm gì?
Diệp Tùy Phong không tự chủ sờ lên mũi.
Hắn có chút xấu hổ, không ngờ lại bị người ta không để ý tới.
Thật ra cũng không thể trách vị Tiên Đế này, vì hắn cũng không thả ra khí tức của mình, khi hắn ẩn nấp, ngay cả Tiên Đế cũng không nhìn ra.
- Này.
Diệp Tùy Phong lên tiếng chào hỏi hắn.
Tròng mắt Tiên Đế hờ hững nhìn về phía Diệp Tùy Phong.
Nhưng lúc này, hắn ta đột nhiên nhíu mày.
Bởi vì, người này cũng chỉ là một phàm nhân, hoặc nói, không ngờ mình lại không nhìn thấu tu vi của người này!
Đã sống nhiều năm như vậy, hắn ta cũng không phải chưa thấy người cường đại hơn mình, nhưng giống như người trước mặt này thì thật đúng là lần đầu gặp được.
Chẳng lẽ, trên người hắn có bảo vật che giấu khí tức?
- Các ngươi rốt cuộc là có ý gì?
Cho dù đối mặt với người tu vi không rõ ràng, nhưng giọng của vị Tiên Đế này vẫn rất bình tĩnh.
Loại cấp bậc như bọn hắn, có rất ít chuyện có thể làm trong lòng sinh ra gợn sóng.
- Khụ khụ.
Diệp Tùy Phong ho khan hai tiếng, nói:
- Chúng ta cũng không có ý gì khác.
- Ta đến là để nhận thầu khu di tích này.
- Toàn bộ người của Tiên Phủ Cửu Đế các ngươi nhanh chóng rời khỏi đây.
- Đương nhiên, những thứ các ngươi đã lấy được, ta cũng sẽ không yêu cầu các ngươi giao ra.
- Hết rồi, chỉ như vậy thôi.
……….
Sau khi vị Tiên Đế kia của Tiên Phủ Cửu Đế nghe Tùy Phong nói xong những lời đó, hắn ta rõ ràng có chút sững sờ.
Hắn ta kinh ngạc nhìn Diệp Tùy Phong, từ khi thành Đế đến nay, chưa từng có bất cứ người nào dám nói như thế với hắn.
Với lại, còn dưới tình huống toàn bộ bốn vị Tiên Đế phe mình đang ở đây.
Người này bị điên rồi à?
Bỗng nhiên, hắn ta trực tiếp thò ra bàn tay lớn.
Một khí tức tuyệt cường ầm vang bộc phát, thông thiên triệt địa.
Một bàn tay khổng lồ bằng năng lượng ngưng thực trong hư không, trực tiếp chộp tới mấy người Diệp Tùy Phong, thậm chí cũng bao gồm cả Văn Xương Tiên Đế ở trong đó.
Diệp Tùy Phong cảm nhận được loại khí tức bá đạo kia, lại thở dài.
Hắn cũng biết, đối phương chắc chắn sẽ không bởi vì một hai câu của mình mà từ bỏ di tích Tiên Phủ.
Vậy thì đánh đi.
Bàn tay lớn thoáng quét qua hư không, mắt thấy sắp nắm chặt mấy người Diệp Tùy Phong vào trong tay.
Lúc này, Diệp Tùy Phong nhẹ nhàng vung ra một quyền về phía Tiên Đế đối diện.
- Ầm ầm!
Trong nháy mắt, năng lượng hủy thiên diệt địa bộc phát ra.
Bàn tay lớn đáng sợ trong hư không vừa gặp phải năng lượng này này thì gần như bị hủy trong nháy mắt, hoàn toàn vỡ vụn, hóa thành bột mịn!
Sau đó, lực lượng còn thừa lại trực tiếp đánh về phía Tiên Đế trên bầu trời.
Tiên Đế lập tức chau mày, hắn ta có thể cảm giác được, một quyền kia của Diệp Tùy Phong là không thể tưởng tượng nổi cỡ nào!
Hắn ta nghĩ lại, lấy ra một tấm ngọc phù nho nhỏ.
Ngọc phù đón gió to lên, lập tức biến thành một tấm chắn màu đen to lớn.
Trên tấm chắn có tỏa ra ánh sáng lung linh lấp lóe, thậm chí còn kết hợp với pháp tắc Đại Đạo xung quanh.
Đó ít nhất là một món Tiên Khí cực phẩm phòng ngự đứng đầu.
Sau khi hắn ta lấy tấm chắn màu đen này ra, quyền kình của Diệp Tùy Phong cũng vừa lúc bay đến.
- Đùng!
Lại là một tiếng nổ ầm ầm, chấn động đến toàn bộ di tích Tiên Phủ cũng bắt đầu rung động.
Lập tức, trong ánh mắt hoảng sợ của vị Tiên Đế kia, tấm chắn màu đen lập tức hiện đầy vết nứt thật nhỏ.
Nhưng không đợi hắn kịp phản ứng, tấm chắn đã nổ tung.
Các Tiên Đế của Tiên Phủ Cửu Đế chỉ cảm thấy một lực lượng không cách nào ngăn cản, chính diện đánh vào lồng ngực của mình.
Sau đó, thân thể của hắn ta giống như một ngôi sao băng, trực tiếp bay ngược ra sau.
- Ầm!
Rầm một tiếng, cơ thể hắn hung hăng đập lên trên trận pháp phía ngoài Trân Bảo lâu.
Trận pháp kiên cố bị hắn ta làm lõm vào một cái hố nhỏ thật sâu, ánh sáng nhàn nhạt không ngừng lấp lóe, làm cho pháp tắc hỗn loạn ban đầu càng thêm cuồng bạo.
Lần đối chiến này xảy ra thật sự quá nhanh, tất cả mọi người đều chưa kịp phản ứng.
Chờ sau khi bọn hắn lấy lại tinh thần thì vị Tiên Đế kia đã bị nện vào trong pháp tắc loạn lưu.
Lúc này, ba vị Tiên Đế còn lại của Tiên Phủ Cửu Đế mới vội vàng kéo hắn ta ra ngoài, nếu không rất có thể sẽ lọt vào vết nứt hư không, mê thất trong hỗn độn vô tận.
Sau khi được kéo ra, vẻ mặt vị Tiên Đế kia cực kỳ hoảng sợ, khóe miệng chảy máu.
Toàn bộ xương cốt trên người hắn ta đều đã đứt gãy sau lần va chạm vừa rồi.
Mấy vị Tiên Đế đồng thời quay đầu, nhìn chằm chằm Diệp Tùy Phong, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng.
Ngay cả mấy người Liễu Như Niên bên cạnh Diệp Tùy Phong cũng đều sợ choáng váng.
Mặc dù bọn hắn đều từng bị Diệp Tùy Phong ngược qua, nhưng đối phương chính là Tiên Đế!
Mà còn là Tiên Đế trong Tiên Phủ Cửu Đế, lão Tiên Đế sống mấy trăm ngàn năm, vậy gần như là người có thực lực mạnh nhất ở Tiên giới.
Nhưng vẫn lập tức tan tác dưới một kích tiện tay của Diệp Tùy Phong!
Chuyện này thật sự vượt ra khỏi phạm vi nhận biết của bọn hắn.
- Rất tốt.
Trong lòng Diệp Tùy Phong cảm thán.
Mặc dù vừa rồi hắn chỉ xuất ra một phần trăm lực lượng, nhưng nếu như là Tiên Đế bình thường, sau khi chịu một kích như vừa rồi đã có thể hoàn toàn mất sức chiến đấu.
Mà vị Tiên Đế đối diện kia, mặc dù nhìn qua rất thảm, xương cốt trên người gãy mất một nửa, nhưng sau khi được kéo lên, trong mấy hơi thở đã đã sắp khôi phục.
Thật không hổ là lão Tiên Đế sống mấy trăm ngàn năm.