Chương 325: Tiếp Tục, Tiếp Tục Đi, Ta Còn Chịu Nổi
- Các hạ, đến cùng là người phương nào?
Lúc này, ba vị Tiên Đế còn lại của Tiên Phủ Cửu Đế đã khóa chặt Diệp Tùy Phong.
Vẻ mặt bọn hắn cực kỳ ngưng trọng, người này cường đại vượt ra khỏi dự liệu của bọn hắn.
Khí thế nặng nề uy nghiêm, hóa thành áp lực ngưng thực, bao phủ đỉnh đầu Diệp Tùy Phong.
Ngay cả pháp tắc hỗn loạn xung quanh cũng dần dần vặn vẹo.
Diệp Tùy Phong khẽ thở dài, không tiếp tục trả lời.
Bởi vì hắn hiểu rõ đã không thể tránh khỏi trận chiến đấu này.
Mà nếu đã như vậy thì cũng không cần phí thời gian nói nhảm nữa, thu phục trước rồi nói sau.
- Ra ngoài đi, đừng làm hỏng di tích.
Diệp Tùy Phong từ tốn nói, sau đó vung tay lên, hư không trực tiếp đã nứt ra một lỗ hổng khổng lồ, giống như vực sâu há to cái miệng lớn.
Không đợi đám người có phản ứng, miệng lớn đã hút tất cả mọi người vào trong.
Sau một khắc, bao gồm bốn vị Tiên Đế ở trong, tất cả mọi người ở đây đều đã đi ra bên ngoài.
Dưới chân là một cánh rừng tươi tốt xanh um, chính là mặt đất ở Đông Hoang.
- Giết hắn!
Mấy vị Tiên Đế của Tiên Phủ Cửu Đế đã nhịn không được, bọn hắn không muốn bị Diệp Tùy Phong nắm mũi dẫn đi, cho nên xuất thủ đánh trước.
- Văn Xương, các ngươi xử lý những người khác.
Diệp Tùy Phong nói xong, trực tiếp chính diện xông tới.
Chỉ qua một thoáng, hai bên đã bắt đầu đánh nhau.
- Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt, một trong bốn vị Tiên Đế lấy tốc độ nhanh hơn, bay ngược ra hơn mười dặm, một đường đập sập vô số ngọn núi.
Trên mặt đất Đông Hoang trực tiếp bị hắn cày ra một đường rãnh thật sâu.
- Cấm!
Một vị Tiên Đế rống to, đạo vận Tiên Đạo vô cùng vô tận hiện ra.
Pháp tắc Tiên Đạo còn mảnh hơn mạng nhện che khuất bầu trời, giống như một chiếc lồng bao phủ Diệp Tùy Phong ở trong.
Cùng lúc đó, một vị Tiên Đế khác cũng đánh tới.
Lão ta huy động hai tay, diễn hóa thiên địa, một mặt trời cháy hừng hực chậm rãi xuất hiện trên bầu trời, nhìn qua còn lớn hơn mặt trời lúc đầu.
Khí tức hủy diệt từ trên mặt trời tản ra, tạo thành một chùm sáng xán lạn, bắn về phía Diệp Tùy Phong.
Vị Tiên Đế ban đầu cũng đã khôi phục hoàn toàn.
Hắn ta mặt âm trầm, lấy ra một thanh Kinh Thiên Thần Kiếm, đạo vận cuồn cuộn, chỉ riêng khí cơ trên người hắn ta cũng đã làm cho hư không Tiên giới sinh ra vết rạn tinh mịn.
Hiển nhiên, đó là một thanh chí bảo đáng sợ vượt qua Tiên Khí cực phẩm!
Hắn ta thôi động thần kiếm, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ vượt ngang mấy ngọn núi, nhắm ngay đỉnh đầu Diệp Tùy Phong, sau đó trực tiếp chém xuống.
Ba vị Tiên Đế đều đánh ra một đòn cường đại nhất của mình, đồng thời đánh về phía Diệp Tùy Phong.
Cho dù là lão cổ đổng sống gần triệu năm thì chỉ sợ cũng không thoải mái dưới loại công kích trình độ này.
Nhưng vẻ mặt Diệp Tùy Phong vẫn lạnh nhạt như cũ.
Thậm chí, hắn còn đang phân tích phương thức công kích của mấy vị Tiên Đế.
Cái lưới nhện này, khẳng định là chủ tu đại đạo trận pháp, tiện tay đã có thể kết hợp với pháp tắc Tiên Đạo, đồng thời sinh ra vô số thay đổi, tạo nghệ trên trận đạo của hắn còn cao hơn mình, có chút phiền phức.
Người đánh ra mặt trời nóng rực này chẳng là đi theo đạo pháp thần thông, vừa đánh ra chính là các loại đặc hiệu kia, bản thân cực kỳ cường đại.
Mà vị Tiên Đế ban đầu kia thì sử dụng tương đối nhiều ngoại vật, chắc là hắn ta chủ yếu dồn tinh lực lên trên việc tế luyện bảo vật, tùy tiện lấy ra hai món Tiên Khí đều toàn thân che kín pháp tắc, tương đối thích hợp làm thức ăn cho Tiểu Hắc.
Tóm lại, nếu dùng một câu để diễn tả những đòn công kích này chính là không khác gì gà con đánh với đại bàng.
………
Trong lúc suy tư, công kích đáng sợ của ba vị Tiên Đế đã đồng thời đánh xuống đỉnh đầu Diệp Tùy Phong.
Diệp Tùy Phong suy nghĩ, quyết định trước không đánh trả, xem uy lực của bọn hắn đến cùng như thế nào.
Dù sao, để có thể bị mấy vị Tiên Đế cùng nhau vây công vẫn rất khó gặp được.
Thế là, trong ánh mắt kinh ngạc của ba vị Tiên Đế, Diệp Tùy Phong buông ra tất cả phòng ngự, ba đạo công kích chuẩn xác đánh trúng ngay đỉnh đầu hắn.
Lưới pháp tắc khổng lồ hoàn toàn bao trùm thân thể Diệp Tùy Phong, mỗi một đạo pháp tắc đều bắn ra ánh sáng chói mắt, giống như một sợi dây cực kỳ sắc bén muốn cắt đứt tất cả những thứ trong nó.
Chỉ tiếc, cho dù nó cố gắng cỡ nào cũng không thể nào cắt được vào da của Diệp Tùy Phong.
Hắn thoáng dùng sức, toàn bộ tấm lưới đã vỡ nát, hóa thành bột mịn!
Mà mặt trời hình thành chùm sáng kia trực tiếp chiếu thẳng lên trên trán Diệp Tùy Phong.
Hắn có thể cảm giác được, trong chùm sáng kia có ẩn chứa lực lượng hủy diệt cực kỳ mãnh liệt, với lại loại lực lượng đó có thể xuyên thấu thân thể, thẳng tới chỗ sâu trong thần hồn.
Nhưng cho dù chùm sáng đó cố gắng cỡ nào vẫn không cách nào xuyên thấu qua da, chỉ làm cho Diệp Tùy Phong cảm nhận được một chút ấm áp, thật sự rất thoải mái.
Về phần năng lượng xâm nhập trong, khi vừa chạm tới thần hồn đã trực tiếp tán loạn, ngay cả tỏa ra một chút nhiệt độ ấm áp cũng không thể làm được.
Tiếp đó, chính là thanh kiếm khổng lồ vượt ngang bầu trời này.
Nó chính diện chém trên đỉnh đầu Diệp Tùy Phong, một vòng tròn năng lượng khổng lồ bộc phát ra trên bầu trời, phá hủy tất cả vật chất hữu hình trong vòng tròn.
Phía dưới loại lực lượng kinh khủng này, mái tóc của Diệp Tùy Phong tung bay theo gió, nhưng cũng chỉ thế thôi.
Sau đó, thanh kiếm khổng lồ màu đen “Răng rắc” một tiếng, trực tiếp gãy làm nhiều mảnh.
Ba vị Tiên Đế nhìn cảnh tượng trước mắt thì đã kinh hãi đến nói không ra lời.
Mỗi một người bọn hắn đều đã sống mấy trăm ngàn năm, nhưng cho tới bây giờ đều chưa từng gặp qua, thậm chí chưa nghe nói đến tình huống quỷ dị như vậy.
Người nam nhân trước mặt cái này, đơn giản cường đại đến không thể nào hình dung!
Hắn, đến cùng là ai?
- Tiếp tục, tiếp tục đi, ta còn chịu nổi.
Diệp Tùy Phong chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt nhẹ nhõm, ung dung nói.
Trong trời cao, mấy Tiên Đế tạo thành năng lượng thiên địa kinh khủng, không ngừng cuồn cuộn.