Chương 331: Vạn Linh Thổ Nhưỡng
- Diệp đại nhân, nơi đó nhìn như rất gần, chỉ có điều ở giữa có khí hỗn độn nên thực tế cách xa nhau, với lại khắp nơi đều là vết nứt hư không, cực kỳ nguy hiểm.
Liễu Như Niên nghiêm túc, nói:
- Lần trước, bùn đất chúng ta lấy được chỉ là mấy khối nhỏ trôi nổi trong hư không, bị chúng ta dẫn dắt ra tới.
- Muốn đi vào nơi đó, nhất định phải cực kỳ cẩn thận mới được.
Diệp Tùy Phong ồ một tiếng.
- Trước vào xem một chút đi.
Nói xong, hắn đánh ra một vệt thần quang, bảo vệ mấy người sau lưng.
Sau đó mang theo bọn hắn, trực tiếp đâm đầu vào hỗn độn trước mặt.
Động tác này dọa hai chân mấy người Liễu Như Niên như nhũn ra, biểu lộ trên mặt cực kỳ đặc sắc, thì ra vừa rồi mình nhắc nhở như vậy, hoàn toàn không có chút tác dụng gì?
Hắn rất muốn nhắc nhở Diệp Tùy Phong lần nữa, đây chính là khí tức hỗn độn, ngay cả Tiên Đế cũng phải sợ hãi!
Nhưng tiếp đó, hắn đã không còn lời nào để nói.
Bởi vì hắn tận mắt thấy, có một đám khí tức hỗn độn vừa bay tới gần Diệp Tùy Phong đã bị hắn một cước đạp bay ra ngoài, đụng vào trong hỗn độn phía xa, ầm vang nổ tung.
Không ngờ lại nổ một lối đi.
Loại thao tác này làm Liễu Như Niên chỉ biết thầm cảm thán trong lòng.
- Đại nhân, ngài thật sự là thần nhân!
Diệp Tùy Phong cũng không để ý tới những người khác nghĩ gì, tình huống tương tự thực sự quá nhiều, hắn đã sớm lười giải thích.
Theo con đường vừa đánh ra trong hỗn độn, Diệp Tùy Phong mang theo mấy người, trong nháy mắt đã đi vào trong tiểu thế giới này.
Sau khi đi vào, hắn thình lình phát hiện.
Nơi đây, đã không có bất kỳ quan hệ gì Tiên giới, là một Tiên giới chân chính.
Giống như về tới Vân Tiêu giới, nếu không phải xung quanh có vết nứt hư không thì căn bản sẽ không cách nào cảm ứng được Tiên giới tồn tại.
Diệp Tùy Phong hiểu rõ, nơi này chính là thế giới đã giáng lâm đến Tiên giới kia.
Mà chính nó đã xảy ra va chạm với Tiên giới, từ đó hủy diệt một thế lực cường đại như Vạn Linh Tiên Phủ.
Mà bản thân nó cũng theo đó vỡ nát, chỉ để lại một tấc vuông này, một mảnh hoang vu, không có chút sinh cơ nào.
Chỉ để lại một ngọn núi tạo thành từ bùn đất, tọa lạc nơi đây.
Diệp Tùy Phong khẽ thở dài, mang theo mấy người rơi xuống dưới chân ngọn núi bùn đất.
Bỗng nhiên, Văn Xương Tiên Đế ở bên cạnh hô to một tiếng
- Ông trời của ta, chẳng lẽ đây là…?
Diệp Tùy Phong quay đầu, chỉ thấy hắn trừng mắt lớn hạt châu, bộ dáng cả người kịch chấn.
- Ngươi biết sao?
Diệp Tùy Phong tò mò hỏi, có lẽ lão gia hỏa sống mấy trăm ngàn năm này sẽ thật sự là biết chút ít vật liệu bí ẩn.
Văn Xương Tiên Đế cau mày, xích lại gần núi bùn đất, cẩn thận nhìn một chút.
Sau đó trầm giọng nói:
- Loại khí tức và trạng thái này, hình như là… Tức Nhưỡng!
Diệp Tùy Phong nhếch mi.
Tức Nhưỡng, còn được gọi là Vạn Linh Thổ Nhưỡng.
Đó là một loại chí bảo vô thượng cấp bậc Tuyên Cổ.
Lúc ấy, sau khi khu trừ pháp tắc có trên bùn đất thì thu được một chút hạt bụi không rõ là gì, thật ra cũng đã đoán được kết quả này.
Chỉ có điều, núi bùn đất trước mặt này rõ ràng không phải Tức Nhưỡng.
Hoặc nói, nó vẫn kém một chút.
Diệp Tùy Phong chưa từng nhìn thấy Tức Nhưỡng chân chính, nhưng từ trong cổ tịch biết được, loại vật trời sinh đó không ngừng sinh sôi, trong đó chứa pháp tắc hoàn chỉnh, là một loại bảo vật tạo hóa.
Mà mặc dù bùn đất này cũng có rất nhiều sinh cơ, có rất nhiều đặc thù của Tức Nhưỡng, nhưng nó như cũ hơi có vẻ không đủ.
Cho dù trên nó không có pháp tắc hỗn loạn, nhưng cũng không có cách nào so sánh với Tức Nhưỡng.
Xem ra, chắc là nó đang tiến hóa thành Tức Nhưỡng, đáng tiếc khi đến một bước cuối cùng thì lại thất bại.
Mà một bước cuối cùng này chắc là khi nó đi vào Tiên giới.
Diệp Tùy Phong không nhịn được cảm thán.
Trước kia, thế giới này nhất định là cực kỳ cường thịnh, chỉ tiếc vẫn ngã xuống ở một bước cuối cùng.
Không thể đạt đến bước cuối cùng khi tấn thăng thế giới, không ngờ lại xuất hiện loại bảo vật tọa hóa như Tức Nhưỡng, mà còn làm cho hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Khó trách, Tiên Đế của Tiên Phủ Cửu Đế lại nói, trong tấn thăng thế giới có ẩn giấu đi bí mật trở thành phía trên Tiên Đế.
Nếu ngay cả Tức Nhưỡng cũng có thể xuất hiện, vậy trở thành phía trên Tiên Đế thật đúng là có thể xảy ra.
- Đây không phải Tức Nhưỡng, với lại cũng không có tác dụng gì quá lớn.
Diệp Tùy Phong lắc đầu nói.
Pháp tắc trên bùn đất quá hỗn loạn, đã thay đổi bản chất của mình nên không cách nào bị tu sĩ lợi dụng.
Chỉ sợ, cũng chỉ có Tiểu Hắc, vì tình huống đặc biệt nên mới có thể chuyển hóa thành thứ mình cần.
Sau khi hiểu được bản chất của bùn đất, Diệp Tùy Phong đi dạo một vòng quanh núi bùn đất.
Bỗng nhiên, hắn phát hiện một thứ kỳ quái ở một phía khác của núi bùn đất.
Diệp Tùy Phong bay lên, chỉ nhìn thấy, ở đỉnh cao nhất của núi bùn đất có một sào huyệt kỳ quái.
Sào huyệt đều được tạo thành từ bùn đất, nhưng hiển nhiên đã bị người nào đó cải tạo qua, phía trên tản ra đạo vận tường hòa.
Mà loại đạo vận kia cũng không phải là sinh linh chuẩn bị.
- Sào huyệt dùng để nuôi dưỡng Thiên Đạo.
Diệp Tùy Phong rất nhanh đã thấy rõ bản chất của nó, trong lòng không khỏi sợ hãi thán phục.
Cái sào huyệt này lại chuyên chuẩn bị cho Thiên Đạo.
Nếu đặt Linh Tính Thiên Đạo vào trong sào huyệt này thì tốc độ tiến hóa của nó sẽ tăng lên đến một trình độ phi thường kinh khủng.
Vạn Linh Tiên Triều, thậm chí ngay cả loại vật này cũng có thể làm ra được, quả thực làm người ta kinh ngạc.
Khó trách, bọn hắn có thể đi đến một bước cuối cùng trên con đương tấn thăng thế giới.
Diệp Tùy Phong thử thúc giục trận pháp phía trên đó, phát hiện trận pháp vẫn còn hoàn chỉnh, còn có thể tiến hành sử dụng.
- Thật sự là tiện nghi cho ngươi.
Diệp Tùy Phong bĩu môi, ôm Tiểu Hắc từ trong thế giới tùy thân ra.
Nó cuộn tròn lại, vẫn đang ngủ say.
Cái sào huyệt này, vừa hay thích hợp cho Tiểu Hắc sử dụng, chỉ có điều phải sửa chữa lại trận pháp ở đây một chút, như vậy mới có thể phù hợp hơn với bản thân Tiểu Hắc.