Chương 349: Tạo Hóa Tiên Liên
Hình như hương vị của bùn đất đã lưu lại bóng ma tâm lý không nhỏ cho Tiểu Hắc.
Mà ngọn núi bùn đất trước mắt đã làm nó trong nháy mắt sợ hãi.
Diệp Tùy Phong lắc đầu:
- Được, được, được, không cho ngươi ăn cái này nữa.
Sau đó, hắn lấy ra một bình ngọc nhỏ, từ trong đó đổ ra hai viên đan dược màu xanh nhạt, đưa cho Tiểu Hắc.
- Ta tìm một loại đồ ăn mới cho ngươi, hiệu quả còn tốt hơn bùn đất, ăn cũng rất ngon, ngươi nếm thử đi.
Tiểu Hắc rụt rụt đầu, bộ dáng có chút không tin.
Nhưng so với bùn đất xấu xí không chịu nổi thì ít nhất hình dáng những viên đan dược này không tệ.
Thế là, nó vẫn nhận lấy đan dược, nhô ra cái mũi nhỏ phấn nộn, hít hít mấy cái.
Một mùi thơm ngát nhàn nhạt bay ra lập tức làm hai mắt nó sáng lên.
Sau đó, nó lập tức cầm lấy một viên, ném vào miệng, giống như nhai đường đậu, bắt đầu nhai cót ca cót két.
Đan dược giòn tan, cảm giác không tệ, hương vị cũng biết tròn biết méo.
Nhưng nó luôn cảm thấy hình như thứ này vẫn có chút mùi của bùn đất trước kia.
Vẻ mặt Tiểu Hắc nghi hoặc, chẳng lẽ vị giác của mình bị bùn đất đáng sợ kia quấy nhiễu?
Diệp Tùy Phong thấy Tiểu Hắc ngoan ngoãn ăn hết đan dược, lộ ra nụ cười lão phụ thân vui mừng.
Không sai, những viên đan dược màu xanh này chính là Đạo Cổ Nguyên Đan dùng bùn đất luyện chế mà thành, nó càng thêm tinh thuần, với lại bỏ đi một chút tạp chất không tốt, hiệu quả cực kỳ tốt.
Mấu chốt nhất là, vì phòng ngừa Tiểu Hắc kén ăn, hắn còn chuyên môn để Cốc U Lan điều phối một lần, làm đan dược cỗ có mùi vị khác nhau, như cái viên nó vừa ắn chính là vị hạt sen.
Đương nhiên, còn có vị ô mai, vị dưa hấu, vị thanh long, vị sầu riêng, vân vân… Có thể nói là tốn rất nhiều công sức.
Cũng may hiệu quả không tệ, Tiểu Hắc cũng không nhận ra bản thể của Đạo Cổ Nguyên Đan.
Chỉ có điều, sau khi luyện chế thành đan dược phải dấu nó, bằng không, không chừng nó lại ăn vụn.
Diệp Tùy Phong chính là không thế nào dạy dỗ bằng phương pháp đánh đập.
- Cha, ta muốn ăn nữa!
Tiểu Hắc rất nhanh đã ăn xong viên Đạo Cổ Nguyên Đan, chép chép miệng, nhìn Diệp Tùy Phong nói.
- Ngươi kiếm thứ khác ăn đi, thứ này mỗi ngày chỉ được ăn nhiều nhất hai viên.
Diệp Tùy Phong bĩu môi.
Đạo Cổ Nguyên Đan là pháp tắc tinh túy, trong đó chứa năng lượng quá to lớn, cho dù là Tiểu Hắc thì một lần cũng không thể ăn quá nhiều, nếu không sẽ rất dễ thừa dinh dưỡng.
- Đến đây cho ta xem một chút, ngươi đã có thay đổi gì.
Diệp Tùy Phong vươn tay, nắm cổ của nó, trực tiếp xách lên, giơ ở trước mắt.
Trong mắt hiện lên tinh mang màu xám, các loại bí ẩn trong thân thể Tiểu Hắc, trong nháy mắt bị hắn thấy rõ toàn bộ.
Hình thể của Tiểu Hắc tương đối đặc biệt, nó là Ý Chí Thế Giới và Linh Tính Thiên Đạo dung hợp hiển hóa thành, lại là ý chí thế giới thế hệ trước Niết Bàn.
Thật ra thân thể của nó cũng không có bản chất của sinh linh, mà là vô số đạo vận pháp tắc ngưng kết mà thành, thật ra cũng gần giống với tu sĩ có thân thể Thiên Đạo.
Chỉ có điều, nó hoàn toàn là Đạo thể.
Diệp Tùy Phong nhìn xuyên thấu qua thể xác của Tiểu Hắc, có thể nhìn thấy mấy ngàn tiết điểm thật nhỏ nối liền với nhau, đang chậm rãi chuyển động.
Những tiết điểm đó chính là tất cả tiết điểm Thiên Đạo trong thế giới Vân Tiêu.
- A, tăng lên một vài tiết điểm.
Diệp Tùy Phong kinh ngạc.
Tiểu Hắc thành công thăng cấp thành Thiên Tiên giới, không ngờ tiết điểm Thiên Đạo trong cơ thể nó lại lần nữa tăng lên mấy trăm cái.
Nếu như mỗi lần tấn thăng đều sẽ tăng thêm, như vậy nói không chừng cây con của Đại Thụ Khải Mông của mình còn chưa đủ dùng, có thể lại phải trồng thêm một nhóm nữa.
Diệp Tùy Phong suy nghĩ một lát, quyết định trước không vội, trước mắt mầm non của Khải Mông Thụ còn có thể chống đỡ một đoạn thời gian, đến khi nào thật không đủ lại nói.
Hắn lần nữa nhìn sang.
Mấy ngàn tiết điểm Thiên Đạo chậm rãi phóng đại trong mắt hắn.
- Hả?
Diệp Tùy Phong lần nữa kinh nghi một tiếng, hắn nhìn thấy, không ngờ trong tất cả tiết điểm Thiên Đạo lại đều xuất hiện một đóa hoa sen màu trắng noãn.
Hoa sen thánh khiết, lực lượng tạo hóa nồng đậm từ đó chậm rãi tiêu tán ra.
Lúc trước, khi Tiểu Hắc tỉnh lại vẫn chưa xảy ra loại tình huống này, những hoa sen này đều là vừa xuất hiện sau khi tấn thăng lần này.
Với lại, bọn chúng cũng không phải ở trong tiết điểm Thiên Đạo trước kia, mà là pháp tắc hiện hóa thực thể, nhìn qua càng giống là một loại tạo hóa chi vật.
Diệp Tùy Phong suy nghĩ, vươn tay, mô phỏng ra dáng vẻ của hoa sen.
- Tiểu Hắc, ngươi nhìn kỹ một chút trong cơ thể của mình, đây là thứ gì?
Tiểu Hắc nhẹ gật đầu, sau đó, cẩn thận nhìn chăm chú bản thân.
Sau một lát, nó ngẩng đầu lên, trong mắt có chút mờ mịt, nói:
- Cha, chắc bọn chúng là một loại bảo vật.
- Hình như gọi là… Tạo Hóa Tiên Liên.
Diệp Tùy Phong nhíu mày.
Tiểu Hắc khác với sinh linh bình thường, nó từ lão quy biến thành, thuộc về Ý Chí Thế Giới và Thiên Đạo kéo dài, rất nhiều tri thức đã tồn tại ở trong bản nguyên của nó.
Theo thời gian trôi qua, những kiến thức kia mới dần dần xuất hiện ra.
- Suy nghĩ một chút, nó có tác dụng gì?
Diệp Tùy Phong nói.
Tiểu Hắc nhẹ gật đầu, hai mảnh lá non trên đỉnh đầu nó bắt đầu nhẹ nhàng chấn động.
Diệp Tùy Phong biết, đó là nó đang nghiêm túc suy nghĩ.
Sau một hồi lâu, Tiểu Hắc một lần nữa ngẩng đầu lên, nói:
- Ừm… Thật giống kiểu đó.
- Mỗi khi ta tấn cấp, trong những tiết điểm kia sẽ xuất hiện Tạo Hóa Tiên Liên.
- Những tiên liên này không có một chút tác dụng gì đối chính ta, mà là dùng để điểm hóa vạn vật sinh linh.
- Nếu có sinh linh của thế giới này trùng hợp đạt được nó thì sẽ có thể đánh vỡ tiềm chất của bản thân, từ tu luyện tới phi thăng, hoàn toàn không có bất kỳ gông cùm xiềng xích gì.
Diệp Tùy Phong lập tức kinh ngạc, những hoa sen trắng noãn này lại lợi hại như thế.
Chỉ có điều, sinh linh của thế giới này phải làm sao mới chiếm được nó?