Chương 366: Yên Tâm, Lần Này Sẽ Không Sao Đâu
Trong rừng rậm, một con chuột màu xám đang hướng về phía bảo thạch đang tỏa sáng lập loè.
Trong đôi mắt lanh lảnh của nó lóe lên một vệt sáng, sau đó hóa thành tia sáng, nhanh chóng đi vào trong một sơn cốc tĩnh mịch.
- Đại nhân, chính là ở đây.
Con chuột mở miệng nói tiếng người.
Sau đó, một bóng người cao to chậm rãi xuất hiện bên cạnh nó.
Chính là Diệp Tùy Phong.
Mà con chuột màu xám này chính là Tầm Bảo Thử lúc ấy theo Báo Gấm tìm kiếm bí mật trong trạch viện của hắn.
Báo Gấm đã bị bắt, Tầm Bảo Thử đương nhiên cũng không thể trốn thoát khỏi vận mệnh này.
- Địa thế của nơi này tạo thành một đại trận tự nhiên, dẫn đến xuất hiện tiên quả cực phẩm.
Tầm Bảo Thử lộ ra vẻ mặt nịnh nọt, giọng the thé nói.
- Ừm.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Hắn đã nhìn ra, nơi này đúng là có thiên địa đại thế bất phàm, tự nhiên mà thành, trong đó có tiên khí mờ mịt, sinh cơ lượn lờ.
- Đại nhân, đây cũng là trận pháp cấp Đế, chúng ta nhất định phải cẩn thận…
Tầm Bảo Thử vẫn chưa nói xong, Diệp Tùy Phong đa vỗ tay phát ra tiếng.
- Đùng!
Đại Đạo nổ tung, sơn cốc trước mắt lập tức bắt đầu vặn vẹo, biến thành một hồ nước thanh tịnh, trong đến mức nhìn thấy đáy.
Ở trong hồ nhỏ có một gốc dây leo màu vàng kim nhạt, phía trên tiên đằng có ba tiên quả trong suốt tỏa sáng long lanh.
- Ách…
Lời nói của Tầm Bảo Thử dừng ở cổ họng, hình như trận pháp thiên nhiên cấp Đế này ở trước mặt Diệp Tùy Phong chỉ giống như một trang giấy, thổi một hơi đã rách.
Nhưng sau khi khiếp sợ, nó rất nhanh đã khóa chặt ánh mắt lên trên tiên quả, thèm chảy nước miếng.
Đó là Quỳ Thủy Thanh Quả cực kỳ hiếm thấy, chính là tạo hóa tiên vật, sau khi ăn vào sẽ có thể thức tỉnh tiên Thiên Thủy Đạo Thể, ngay cả Tiên Đế cũng sẽ đỏ mắt.
Nó thân là Chuẩn Đế nên đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Diệp Tùy Phong vẫy tay.
Toàn bộ dây leo bị nhổ tận gốc, xẹt qua trước mắt Tầm Bảo Thử, bị hắn bỏ vào trong thế giới tùy thân.
- Cái mũi không tệ.
Diệp Tùy Phong từ tốn nói.
Hai ngày này, hắn đã mang theo Tầm Bảo Thử đi rất nhiều nơi ở đại vực Đông Hoang.
Hắn muốn xem thử Tầm Bảo Thử có năng lực giống như trong truyền thuyết hay không, bất kỳ bảo vật gì cũng sẽ không chạy thoát khỏi cái mũi của nó.
Kết quả xem ra cũng không tệ lắm, bọn hắn tìm được không ít thiên tài địa bảo trân quý.
Xem ra, có thể cân nhắc trồng một đám để cho hậu bối trong gia tộc chơi một chút.
Đúng lúc này, ngọc phù truyền tin của Diệp Tùy Phong vang lên.
Mở ra xem thì thấy là Báo Gấm gửi tới, nó nói với Diệp Tùy Phong là liên quân của đại quân yêu thú và sáu Tiên Đế đã xuất phát.
- Về thôi.
Diệp Tùy Phong vung tay lên, hắn và chuột Tầm Bảo cùng nhau biến mất khỏi bầu trời Đông Hoang mênh mông.
…
Trong tiên điện của Tiên phủ Thần Võ.
Vô số mệnh lệnh giống như là hoa tuyết từ trong Tiên Điện điên cuồng truyền ra ngoài.
Cả tòa Tiên Phủ đều bắt đầu điên cuồng vận chuyển dưới mệnh lệnh của Thần Võ, vô số đại sát khí chuẩn bị cho tác chiến cũng được di chuyển đến tuyến đầu.
Thần Võ ngồi trong Tiên Điện nhìn chằm chằm hư ảnh Tiên Phủ trước mặt, vẻ mặt hắn cực kỳ ngưng trọng.
- Văn huynh, ngươi chắc chắn Tiên Phủ sẽ không sao chứ?
Thần Võ nói.
Văn Xương Tiên Đế ngồi ở bên cạnh nghe thấy vậy thì vẻ mặt lập tức tối sầm lại.
- Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, không được gọi ta như vậy!
Hắn giận dữ hét lên.
Thần Võ lập tức trở mặt, cười hắc hắc nói:
- Thật xin lỗi lão ca, tại ta quen miệng.
- Văn Xương lão ca, lần này sẽ không bị kẻ địch đột phá vào trong Tiên Phủ chứ?
Trong các trận giao chiến trước đó, hai bên đều có thua có thắng.
Một lần Thần Võ tổn thất thảm trọng nhất là bị Hư Dương Tiên Đế đột nhiên mở ra một cổng truyền tống trong Tiên Phủ, khi đang chiến đấu kịch liệt nhất thì lại truyền tới một nhóm lớn tinh binh cường tướng.
Một lần đó làm cho Thần Võ kém chút ngã xe.
Sau đó, hắn kiểm tra kỹ lại thì mới phát hiện, thì ra truyền tống trận này đã được Hư Dương Tiên Đế lén bố trí từ mấy ngàn năm trước.
Gia hỏa này, cho tới bây giờ vẫn chưa từng xem Thần Võ là bằng hữu chân chính.
Chuyện này làm cho Thần Võ rất tức giận, mắng chửi gia phả mười tám đời từ trên xuống dưới nhà Hư Dương.
Hiện tại, hắn lo lắng nhất chính là sẽ xảy ra chuyện giống vậy.
- Yên tâm, lần này sẽ không sao đâu.
Văn Xương nói:
- Ta đã kiểm tra toàn bộ Tiên Phủ một lần, mấy chỗ có thể xuất hiện tai họa ngầm đều đã xử lý xong, cho dù là ai thì cũng không thể từ bên ngoài vào được.
Thần Võ nhẹ gật đầu, nhưng sau đó lại thở dài.
- Ai, nhưng áp lực lần này lại tới từ chính diện.
Vẻ mặt hắn rất lo lắng.
Tiên phủ đã cố gắng chống cự hơn hai năm, tốn hao hơn một tỷ tiên thạch, có thể nói, sở dĩ bọn hắn còn ở đây chính là dùng tiền ném ra.
Nhưng nói cho cùng, trong Tiên Phủ cũng chỉ có hai vị Tiên Đế.
Mà liên quân phía ngoài, lại có tổng cộng sáu vị Tiên Đế và năm Yêu Đế, còn có một đống lớn trận pháp tấn công đại sát khí lợi hại.
Lần này, bọn hắn cùng nhau đến đây, áp lực cực kỳ lớn.
Thần Võ lần nữa kiểm tra sắp xếp tác chiến của mình một lần, sau khi bảo đảm không có bất cứ vấn đề gì thì vẫn nhăn mày như cũ, nói với Văn Xương.
- Văn Xương lão huynh, Mộc Vinh, các ngươi đến xem, ta an bài như vậy còn có chỗ nào cần bổ sung hay không?!
Hắn nghiêm túc hỏi.
Văn Xương tùy ý liếc mắt nhìn qua:
- Ừ, không có vấn đề.
Mộc Vinh cũng nó theo:
- A đúng đúng đúng, ngươi thật lợi hại.
Thần Võ nhẹ gật đầu, hắn cũng nhận thấy sắp xếp của mình rất tuyệt.
Nhưng…
- Này, mấy ngày nay hai người các ngươi dấu ta chuyện gì đúng không?
Hắn vẫn phát hiện ra một chút không đúng, nghi ngờ nhìn về phía Văn Xương.
Hai người liếc nhau.
- Ha ha, nói cái gì đó, kế hoạch của ngươi có thể xưng là hoàn mỹ, không có bất kỳ tì vết gì.
Văn Xương nói.
- Đúng vậy, ta suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được bố trí nào thích hợp hơn thế này, ngươi thật là làm cho ta lau mắt mà nhìn.
Mộc Vinh cũng nói như thật.