Chương 373: Ở Trong Loại Đại Thế Này, Chúng Ta Chỉ Có Thể Lựa Chọn Sống Sót
Tiên phủ Thần Võ, trong một bí cảnh u ám.
Đây cũng không phải là bí cảnh bình thường, trong này áp lực âm trầm, mà mấu chốt nhất là không có chút linh khí nào tồn tại, thậm chí ngay cả pháp tắc Tiên Đạo cũng không thể cảm ứng được.
Nơi này là lồng giam của Tiên phủ Thần Võ, chuyên dùng để giam giữ một ít tồn tại có thực lực đáng sợ.
Hắc Long, Cửu Vĩ Hồ, Báo Gấm đều bị tạm giam ở nơi đây.
Mấy xiềng xích màu đen to lớn xuyên qua cơ thể bọn chúng.
Đó là Trật Tự Tỏa Liên, phong ấn tất cả năng lực của bọn chúng, căn bản không có bất kỳ khả năng tránh thoát nào.
Hắc Long cảm nhận được hoàn cảnh xung quanh kín không kẽ hở, thở một hơi thật dài.
- Hồ Tiên, Báo Thần, là ta hại các ngươi.
Ánh mắt của nó buông xuống, cảm xúc cực kỳ sa sút.
Thân là thủ lĩnh của quân tiên phong tộc Yêu Linh vùng Đông Hoang, nó vốn định mang theo mọi người kiến công lập nghiệp trong trận chiến tranh máy chục ngàn năm khó gặp một lần này
Nhưng không ngờ, cục diện tất thắng lúc đầu lại rơi vào kết cục bi thương như thế, không những triệt để thất bại, mà còn kéo ba người bọn hắn vào.
- Quên đi, Long Thần.
Sắc mặt Cửu Vĩ Hồ vẫn trắng bệch, nhưng cảm xúc lại có vẻ nhẹ nhõm hơn Hắc Long một ít.
- Đối mặt với loại công kích đó, cho dù ai đến thì kết quả cũng sẽ như thế, đó căn bản không phải là sức mạnh của Đế cấp.
- Ta thấy, cho dù Yêu Tổ tự mình đến đây thì cũng chưa chắc sẽ tốt hơn chúng ta chút nào.
Hắc Long lắc đầu thở dài, bất kể nói thế nào thì nó cũng không bao giờ nghĩ đến loại tình huống này.
Thật ra khi Thần Võ Tiên Đế đột nhiên lấy ra lượng lớn tài phú, gắt gao chống cự liên quân mấy năm thì trong lòng nó đã có cảnh giác, có lẽ Thần Võ này cũng không đơn giản như vậy.
Khi đó, thật ra hắn nên quả quyết chuyển đổi mục tiêu.
Chỉ có điều, có lẽ vì sự cố chấp và kiêu ngạo của mình nên nó mới lựa chọn kiên trì tiến công Tiên phủ Thần Võ, kết quả, cuối cùng ủ thành tai hoạ.
- Ta vẫn còn muốn cảm ơn các ngươi, có thể chủ động đứng ra, nếu không thì ta thật không biết nên chọn như thế nào.
- Ta thật không muốn bất kỳ một người nào trong các ngươi biến thành nô lệ của nhân tộc.
Hắc Long vừa cảm thán vừa nói nói.
- Ha ha, tộc Yêu Linh, Nhân tộc, lại sai biệt.
Giọng nói Cửu Vĩ Hồ chợt thay đổi, chậm rãi nói:
- Ngươi không cần nghĩ quá nhiều, ta tự nguyện đi ra chỉ là không muốn tiếp tục sống ở tộc Yêu Linh nữa mà thôi.
- Nếu như ngày nào đó có cơ hội, có lẽ ta sẽ di chuyển toàn bộ Hồ tộc đến chỗ của Nhân tộc bên này.
Cửu Vĩ Hồ nói làm cho Hắc Long lập tức sững sờ.
- Vì sao?
- Chúng ta cùng là Yêu Linh, sao ngươi lại muốn ở trên lãnh địa của Nhân tộc?
Nó không thể nào hiểu được ý nghĩ của Cửu Vĩ Hồ.
Cửu Vĩ Hồ xùy cười một tiếng.
- Đối với Hồ tộc thì Nhân tộc và tộc Yêu Linh khác nhau ở chỗ nào?
- Cho dù là ở đâu thì cũng chỉ có thể biến thành phụ thuộc, trở thành vật lấy lòng một ít đại năng.
- Có lẽ, ở bên Nhân tộc còn có thể tốt một chút, chí ít từ bên ngoài xem ra, hoàn cảnh cuộc sống của nữ nhân Nhân tộc tốt hơn nữ nhân của tộc Yêu Linh nhiều.
Hắc Long yên lặng.
Cửu Vĩ Hồ nói cũng không sai, địa vị của Hồ tộc ở trong Yêu Linh vẫn luôn rất thấp.
Các nàng có một xưng hô được truyền bá rộng khắp nơi là “đồ chơi”.
Tình huống này là sau khi Hồ Tiên đăng đỉnh Tiên Đế, trước đó thì tình hình càng thêm bi thảm.
- Hắc Long… Đại ca.
Cửu Vĩ Hồ khẽ thở dài.
- Ta biết, ngươi vẫn luôn trung thành với Yêu Tổ, tận sức muốn giúp tộc Yêu Linh quay về mười vực Tiên giới, đồng thời vẫn luôn cẩn trọng.
- Nhưng rất nhiều chuyện đều phức tạp hơn trong tưởng tượng của ngươi nhiều.
- Nếu không thì lấy thực lực của ngươi, dựa vào Long Tộc cường thịnh, vì sao Yêu Tổ lại chỉ phát một Yêu Đế nho nhỏ làm thống lĩnh quân tiên phong?
Hắc Long không cách nào trả lời.
Thật ra rất nhiều thứ, nó đều hiểu, nhưng nó chỉ muốn một lòng làm việc mà thôi.
Sau một hồi lâu, Hắc Long quay đầu nhìn về phía Báo Gấm.
- Báo Thần, vậy vì sao ngươi lại lựa chọn tự nguyện đứng ra với ta?
Báo Gấm nhìn nó một chút, lại quay đầu đi.
- Hắc Long đại nhân, chúng ta cũng không cách nào khống chế tất cả mọi chuyện, thậm chí, có đôi khi ngay cả mình cũng không thể khống chế.
- Ở trong loại đại thế này, chúng ta chỉ có thể lựa chọn sống sót.
Đang nói, nó bỗng nhiên sửng sốt một chút, hình như hiểu ra cái gì.
Sau đó, Báo Gấm trực tiếp đứng dậy, trong ánh mắt chấn kinh và không thể tin của Hắc Long, một tay kéo Trật Tự Tỏa Liên xuống.
Nó khom người bái thật sâu về phía Hắc Long, không nói gì nữa, chỉ quay người rời khỏi, chỉ để lại Cửu Vĩ Hồ và Hắc Long lâm vào trầm tư thật sâu.
…
Ngoài bí cảnh, bóng người Báo Gấm hiện ra ở lối ra vào.
- Diệp chủ!
Sau khi nó đi ra thì lập tức quỳ một chân trên mặt đất.
Người đứng trước mặt nó chính là Diệp Tùy Phong.
- Ừm.
Diệp Tùy Phong phất tay quét qua, lực lượng tạo hóa nồng đậm lập tức quét sạch toàn thân báo gấm, trong chớp mắt thương thế trên người nó đã hoàn toàn khôi phục.
- Thuộc hạ đa tạ Diệp chủ!
Báo Gấm quỳ xuống đất thật sâu.
Diệp Tùy Phong gật đầu nói:
- Trong khoảng thời gian này, ngươi trước hết đi theo ta đi, tránh bị tộc Yêu Linh bên kia cảm thấy được dị thường gây ảnh hưởng đến tộc đàn của ngươi.
Đại chiến vừa kết thúc, nếu như lúc này đã phái Báo Gấm ra ngoài thì chắc chắn sẽ làm người khác chú ý.
Lúc ấy, Diệp Tùy Phong mượn dùng kiếm của Thần Võ phát ra một kích kinh thiên kia lại không cố ý né qua Báo Gấm.
Sau đó, khi Thần Võ chọn người thì hắn cũng ra lên cho Báo Gấm chủ động đứng ra.
Những việc làm này, thật ra chính là vì để thân phận của Báo Gấm không bị phát hiện, nếu không, tộc đàn của nó chắc chắn sẽ gặp nạn.
Nếu như đã quyết định nhận lấy Báo Gấm, với lại nó cũng đã nghiêm túc làm việc, vậy thì hắn phải nên tận lực tránh cho loại chuyện này xảy ra.
Sau này tìm một cơ hội, di chuyển toàn bộ Báo Gấm nhất tộc tới thì sẽ không còn gì phải lo lắng nữa.
- Tuân mệnh!
Báo Gấm lần nữa bái tạ.