Chương 382: Ngàn Người Cùng Phi Thăng
Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Trong ánh mắt nghi ngờ của mọi người, tiên khí tiến vào giữa đài Phi Tiên càng ngày càng nhiều, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh.
Trong thời gian rất ngắn đã tạo thành một vòng xoáy tiên khí khổng lồ, vô tận tiên khí điên cuồng tuôn vào.
Sau một lát, tiên quang xán lạn nương theo tiên âm hùng vĩ vang lên trên đài Phi Tiên.
- Thực sự có người phi thăng!
Có người lên tiếng kinh hô.
- Mau nhìn xem là đến từ hạ giới nào!
Đám người lập tức khóa chặt ánh mắt lên màn sáng phía trên đài Phi Tiên.
Vài chữ to chậm rãi hiện lên ở trước mắt tất cả mọi người.
Thế giới Vân Tiêu (Tiên giới).
- Cái gì? Sao lại là Vân Tiêu giới?
- Sao có thể như vậy được? Vì sao một Thiên Tiên giới có thể gây nên sóng gợn mạnh mẽ như thế?
- Chẳng lẽ, có vài chục người cùng nhau Độ Kiếp sao? Chuyện này quả thực là xưa nay chưa từng có!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều sôi trào.
Mới vừa rồi còn đang oán thầm Vân Tiêu giới người ta, mấy năm chưa phi thăng một người, nhưng một lần phi thăng lại làm ra động tĩnh lớn như vậy.
Mọi người kinh nghi bất định, chẳng lẽ Tiên giới này thật sự có chỗ nào đó phi phàm sao?
- Hừ, dù nói thế nào thì cũng chẳng qua là một Tiên giới mà thôi, bọn hắn có tài đức gì mà đặt ở trên đầu Thiên Tiên giới ta chứ?
Người tiếp dẫn của Tuyết Tùng giới vẫn không cam lòng nói.
Nhưng lúc này, người phụ họa theo hắn ta đã rất ít, có người dùng ánh mắt chế nhạo nhìn về phía hắn ta, nghĩ thầm không phải vừa rồi ngươi còn nói người ta không có người phi thăng sao, sao bây giờ lại đổi rồi?
- Mau nhìn, mấy chữ phía sau giới Vân Tiêu thay đổi rồi!
Bỗng nhiên lại có người hoảng sợ nói.
Mọi người lập tức nhìn sang, chỉ thấy tại hai chữ “Tiên giới” sau ba chữ to Vân Tiêu giới đang dần dần mờ đi.
Thay vào đó là ba chữ Thiên Tiên giới sáng vàng lóng lánh!
Người tiếp dẫn của Tuyết Tùng giới lập tức trợn tròn mắt, cái miệng của hắn ta hôm nay bị gì vậy, nói cái gì là cái đó đến?
- Ha ha, xem cái miệng quạ đen của ngươi kìa.
Một người bên cạnh hắn ta vô tình nói ra một câu, sau đó trực tiếp cách xa hắn ta.
- Giang Niệm, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Cố Lưu Phương cũng trừng tròng mắt, cảnh tượng lần này quả thực quá kinh người.
Ai có thể ngờ được rằng Vân Tiêu giới lại đột nhiên tấn thăng, khó trách, mấy năm qua lại không có một chút động tĩnh gì.
- Ta cũng không biết.
Trong lòng Giang Niệm rất kích động, nhưng hắn cũng không hiểu đây là đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ có thể chờ đợi có người phi thăng lên rồi mới có thể làm rõ ràng.
Theo thời gian trôi qua, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tiên quang trên đài Phi Tiên càng ngày càng cường thịnh.
Tia sáng vô cùng xán lạn gần như chiếu sáng nửa toà thành mới.
Bỗng nhiên, theo quang mang chớp động, lít nha lít nhít bóng người gần như đồng thời xuất hiện trên đài Phi Tiên.
Trong chớp mắt đã chen kín đài Phi Tiên nho nhỏ, kém chút đã không có chỗ đứng.
Tất cả mọi người chỉ biết trọn tròn mắt.
- Một, hai, ba…
- Ông trời của ta ơi, có hơn nghìn người!
- Hơn nghìn người đồng thời phi thăng, mẹ nó, chắc chắn là lão tử còn chưa tỉnh ngủ, ai đó nhanh cho tát ta một cái đi!
- Ông nội nhà ngươi, sao ngươi lại đánh thật?
Toàn bộ xung quanh đảo Phi Tiên lập tức sôi trào.
…………
Trên đài Phi Tiên.
Diệp Hoàng và Diệp Long gần như đồng thời hiện ra cùng một lúc.
Sau đó, hơn ngàn tên tùy tùng lần lượt xuất hiện, bọn hắn gần như đồng thời tiến vào tiên môn, cho nên cũng leo lên đài Phi Tiên cùng một lúc.
- Hả? Chuyện gì vậy?
Sau khi hai người đi ra thì lập tức cảm nhận được khí tức không giống bình thường.
Bọn hắn liếc nhau, cùng nhau đi ra khỏi đám người.
Lúc này, bọn hắn mới nhìn rõ, không ngờ bọn hắn đã đi tới trên đài cao trong một tòa thành trì.
Mà xung quanh lại có rất nhiều tu sĩ đang dùng ánh mắt cực kỳ kinh ngạc nhìn chằm chằm bọn hắn.
- Đây chính là Tiên giới sao?
Trong lòng hai người kinh ngạc, sao lại có chút không giống trong tưởng tượng của bọn hắn lắm.
Với lại, nơi này đến cùng là đâu?
Đúng lúc này, hai người nhìn qua tương đối trẻ tuổi chen qua đám người, đi tới trước mặt bọn hắn.
Một người có tu vi Địa Tiên đỉnh phong, người còn lại là Thiên Tiên sơ kỳ.
- Đạo hữu.
Giang Niệm chắp tay, trên mặt của hắn, như cũ lưu lại vẻ khiếp sợ.
- Ta tên là Giang Niệm, là người tiếp dẫn của thế giới Vân Tiêu, chuyên ở đây dẫn độ người phi thăng từ giới vực của chúng ta.
Hắn đi lên tự giới thiệu ngắn gọn.
Diệp Hoàng nhìn Diệp Long một chút, sau đó đi lên phía trước, chắp tay.
- Đạo hữu, ta tên là Diệp Hoàng, dám hỏi nơi này đến cùng là tình huống như thế nào?
Nàng khách khí hỏi.
Mới đến, đối mặt tràng cảnh lần này, trong lòng nàng thật sự còn rất nhiều nghi hoặc.
Giang Niệm nghe thấy nàng nói như vậy, lại giật mình, hỏi:
- Xin hỏi đạo hữu chính là con cháu của Diệp gia thành Vân Tiêu sao?
Diệp Hoàng cũng sững sờ, không ngờ Tiên giới lại cũng có người biết thành Vân Tiêu?
- Không sai!
Nàng cũng không bại lộ thân phận của những người khác, bởi vì nàng cũng không biết Giang Niệm là địch hay bạn với Diệp gia.
Chỉ có điều, sau khi nàng nói rõ thì Giang Niệm lại lộ ra vẻ mặt thoải mái.
- Khó trách.
- Vậy các ngươi cùng ta về trụ sở thành Vân Tiêu trước đi, đợi ta bẩm báo lên trên, nếu như Diệp Tùy Phong Diệp đại nhân biết được chư vị đến đây thì nhất định sẽ rất cao hứng.
Giang Niệm cũng vừa làm tiết lộ một chút tin tức.
Câu nói này làm cho Diệp Hoàng lập tức mừng rỡ.
- Cha ta cũng ở đây sao?
Giang Niệm lập tức sửng sốt:
- Ngài là con gái của Diệp đại nhân?
Đúng lúc này, một âm thanh tại đồng thời vang lên trong đầu của bọn hắn.
- Đều đến đây đi, ta chờ các ngươi ở trụ sở.
Chính là âm thanh của Diệp Tùy Phong.
Diệp Hoàng nhìn về phía Diệp Long, chỉ thấy khóe miệng của hắn cười mỉm.
- Ta đã nói rồi, đại bá chắc chắn vẫn luôn chú ý chúng ta.
Hiển nhiên, hắn cũng nghe thấy âm thanh của Diệp Tùy Phong.