Chương 388: Giải Thi Đấu Đã Bắt Đầu! Cơ Duyên!
Quy tắc đơn giản thô bạo như vậy làm cho cuộc so tài này trở nên càng thêm nhiệt liệt.
Có người trong lòng vui mừng, bởi vì mặc dù tu vi của hắn không cao, nhưng có Tiên Khí cường đại làm phụ trợ, cũng là một tăng cường rất lớn đối với thực lực của hắn.
Cũng có người hô to không công bằng, bởi vì loại quy tắc này quá có lợi đối với những người có thân gia hiển hách.
Nhưng quy tắc chính là quy tắc, quyết định của Tiên Đế không phải bọn hắn có thể thay đổi.
Muốn biểu hiện sáng chói trong thi đấu, đồng thời đạt được cao tầng của Tiên Phủ thưởng thức thì nhất định phải lấy ra toàn bộ thực lực mới được.
Xuân Lâm Tiên Uyển là nơi Tiên phủ Thần Võ chuẩn bị cho mình nghỉ ngơi.
Hoàn cảnh nơi này thoải mái, dễ chịu, tráng lệ.
- Ta nói Thần Võ, ngươi nhìn qua rõ ràng có rất có tiền, nhiều năm như vậy, có phải cố ý khóc than với ta không?
Diệp Tùy Phong nhìn hoàn cảnh xa hoa xung quanh, lên tiếng hỏi.
Ở bên cạnh hắn là Cốc U Lan và Tiểu Hắc.
Ngoài ra còn có Văn Xương, Liễu Như Niên, Hề Lam, mấy vị Tiên Đế Hiên Viên Vô Sinh, còn có Chuẩn Đế Mộc Vinh cũng theo ở phía sau.
- Đại ca tốt!
Thần Võ lớn tiếng nói:
- Dù sao ta cũng là chủ nhân của Tiên Phủ, ít nhất cũng phải hơi phô trương một chút chứ.
- Với lại nếu so sánh với những Tiên Phủ khác thì nơi này của ta căn bản đã nghèo đến không thể so sánh rồi, có chút vật hèn, ngay cả cả tòa lầu các cũng chỉ dùng tiên thạch xây dựng thành.
Diệp Tùy Phong nhếch miệng, không cần nghĩ, hắn nói tất nhiên là chủ nhân Huyền Đô.
Oán niệm của tiểu tử này đối với hắn ta quá sâu.
Sau một lát, mấy người đã tới trong một hoa viên hoàn toàn yên tĩnh.
- Được rồi, ở chỗ này đi, giải thi đấu đã bắt đầu.
Diệp Tùy Phong nói.
Bọn hắn tới đây đương nhiên là để quan sát giải thi đấu thiên kiêu.
Đều là Tiên Đế nên đương nhiên bọn hắn không thể đích thân tới hiện trường, như thế có thể sẽ dọa người dự thi đến ngay cả pháp thuật cũng không đánh ra được.
Với lại thân phận của bọn hắn cũng không thể nào tùy tiện xuất hiện ở trước công chúng.
Nhưng làm Tiên Đế thì đương nhiên có biện pháp của mình.
Mấy người ngồi xuống, Thần Võ lấy ra một chiếc gương.
Pháp quyết đánh ra, hơn ngàn hình tượng khác nhau lập tức xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đó là tất cả lôi đài được thiết lập nhiều nơi trong giải thi đấu lần này.
Lúc này, trong mỗi một tấm gương đều đông nghịt người, tiếng hoan hô giống như thuỷ triều.
Có lôi đài đã có người bắt đầu giao chiến.
Mặc dù rất nhiều hình tượng nhưng đối với mấy người Diệp Tùy Phong thì đồng thời quan sát chỉ là một chuyện cực kỳ dễ dàng.
- Ha ha, lần này, tổng cộng có hơn sáu triệu người tham chiến, thực lực chí ít đều là phía trên Tiên Nhân, cuối cùng, Tiên Phủ chúng ta đã trưởng thành!
Thần Võ cảm thán nói.
Tiên Nhân nhỏ hơn trăm tuổi, nếu đặt ở bên ngoài thì chí ít cũng là một tiểu thiên tài.
Nhân tài đông đúc, là dấu hiệu lớn nhất cho một phương thế lực thịnh vượng.
- Ừm, thật là không tệ, trước kia khi nhà ta tổ chức toàn cảnh thiên kiêu chiến cũng có hơn 20 triệu người.
Hiên Viên Vô Sinh nói.
Hề Lam cũng nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy, trước kia thánh địa Thiên Khuyết cũng từng cử hành thi đấu tương tự, ta nhớ lúc ấy chỉ có hơn 15 triệu người.
Thần Võ nghe bọn họ nói chuyện, mặt mũi hắn lập tức tràn đầy dấu chấm hỏi.
Bọn hắn đang cố tình nhắm vào ta?
Trông thấy vẻ mặt của Thần Võ, Hiên Viên Vô Sinh vội vàng giải thích nói:
- Đại vực Thái m có rất nhiều người, thế gia Hiên Viên cũng không phải hạng hời hợt trong toàn bộ đại vực, rất nhiều công dân.
Hề Lam cũng nói:
- Thánh địa Thiên Khuyết ở đại vực Thái Cách cũng là thế lực đứng đầu, Tiên phủ Thần Võ có thể trong thời gian mấy năm ngắn ngủi đạt tới loại quy mô này, đã vô cùng kinh người.
Thần Võ liếc mắt.
Tốt, xem như ta tiếp nhận các ngươi an ủi.
- Nếu giống như các ngươi nói thì Huyền Đô kia cũng không khác các ngươi bao nhiêu à?
Thần Võ hỏi.
Hề Lam nhẹ gật đầu:
- Huyền Đô chính là thế lực đứng đầu đại vực Thái Khôn, thánh địa Thiên Khuyết cũng không yếu trong đại vực, cho nên cũng chắc là có thực lực cỡ này.
Vẻ mặt Thần Võ uể oải.
Hắn nghe thấy tin tức này, chút kiêu ngạo vừa rồi của lập tức biến mất không còn.
Trong lòng của hắn thầm hạ quyết tâm, nhất định phải tiếp tục tăng cường thực lực để thực lực tổng hợp của Tiên phủ Thần Võ vượt qua Huyền Đô.
Đến lúc đó, hắn sẽ đi đến cổng Huyền Đô, cười to ba ngày!
Mấy người tùy ý trò chuyện, Diệp Tùy Phong cũng không để ý tới bọn hắn, mà yên lặng thưởng thức hình tượng chiến đấu trước mắt, nhìn mấy người trẻ tuổi chiến ý ngút trời, trong lòng hắn không nhịn được hơi xúc động.
Nếu không phải mình quá vô địch thì nhất định sẽ tự tham gia thịnh hội như thế.
Chiến đấu vẫn tiếp tục tiến hành, mấy hình tượng trung ương nhất là thiết lập ở trong thành Phi Tiên mới, giao chiến ở đây cũng là kịch liệt nhất.
Mà hình tượng ở phía ngoài rìa đều là một chút thành trì nhỏ, thực lực tương đối lệch yếu.
Chỉ có điều vẫn còn có ít người hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
- Tiểu tử béo này không tệ lắm, có tu vi Kim Tiên, cơ sở cũng rất vững chắc, hình như là có thể chất đặc biệt?
- Hắn đã liên tiếp đánh bại mấy người.
Liễu Như Niên nói.
Nhưng Văn Xương lắc đầu:
- Đối thủ quá yếu, một đường nghiền ép, không nhìn ra quá nhiều thứ.
- Nếu như gặp phải đối thủ chân chính thì mới có thể nhìn ra hắn có phải là thiên tài hay không?
Bọn hắn vừa nhìn vừa thảo luận.
- Bên này cũng có một người, nhìn qua cả vẻ rất điên, với lại trên người có nhiều bảo vật, mỗi một trận chiến đấu đều là dùng bảo vật trực tiếp đập tới.
Hề Lam cười nói.
- Thực lực của hắn cũng có, chỉ là không sử dụng đến mà thôi.
Hiên Viên Vô Sinh nói.
- Ừm, chọn tiểu tử này đi.
Thần Võ nói xong, sau đó chạm vào hình ảnh người này, ném về phía hư không.
Bọn hắn đang vừa thi đấu cũng vừa tuyển chọn người mới, phàm là có thể thoáng nhìn trúng đều sẽ cố ý ghi chép lại, sau đó sẽ tiến hành bồi dưỡng.
Đối với người được ghi chép lại thì đây thật ra chính là cơ duyên từ trên trời rơi xuống.