Chương 389: Nhanh Như Chớp Mắt
Chỉ có điều, ý kiến của Tiểu Hắc ngược lại là có khác biệt.
- Đại thúc thần kinh, ngươi chọn người như vậy có phải quá không công bằng hay không?
- Hắn rõ ràng là dựa vào trên người có nhiều bảo vật, nếu giao đấu thực lực chân chính thì hắn không nhất định sẽ thuận lợi như vậy.
Vẻ mặt Thần Võ đen lại.
- Không được gọi ta là đại thúc thần kinh!
- Tiểu hài tử cái gì cũng không hiểu.
Hắn quay đầu đi chỗ khác, không để ý tới Tiểu Hắc.
Diệp Tùy Phong cười nói:
- Gia cảnh cũng là một bộ phận của thực lực, đặc biệt là đối với một phương thế lực thì một gia thế cường đại có đôi khi còn có tác dụng hơn cá thể cường đại, rõ chưa?
Tiểu Hắc bừng tỉnh đại ngộ nhẹ gật đầu, đồng thời còn không quên thè lưỡi đối với Thần Võ.
Sau đó, đám người vừa cắn hạt tiên dưa, uống trà thơm, vừa xem tranh tài, đánh giá biểu hiện của bọn hắn.
Ngẫu nhiên có một hai người xuất sắc đèu sẽ bị Thần Võ ghi chép lại, truyền cho thuộc hạ của hắn.
Vận mệnh của những người đó sẽ hoàn toàn thay đổi từ ngày hôm nay!
- A, lão Long ra sân!
Tiểu Hắc bỗng nhiên hô.
Diệp Tùy Phong nhìn sang.
Quả nhiên, trong tấm hình ở chính giữa nhất, Diệp Long mặc đồ trắng đã đứng ở trên lôi đài.
………
Trong thành Phi Tiên mới.
Mười lôi đài to lơn phân biệt mọc lên ở các nơi khác nhau.
Ở xung quanh mỗi một lôi đài đều đông nghịt người.
Không có cách nào, người dự thi trong thành Phi Tiên thật sự nhiều lắm, chỉ có thể chia thành mười khu vực cùng nhau tiến hành so tài.
Mỗi một khu vực đều sẽ chọn ra mười người mạnh nhất, cuối cùng tiến hành một trận chiến đấu cuối cùng với người chiến thắng của Tiên Phủ các nơi.
Diệp Long bị phân chia đến lôi đài thứ bảy.
Trọng tài của Tiên phủ đạm mạc tuyên bố hai bên xuất chiến trong trận quyết đấu lần này.
- Diệp Long, giới Vân Tiêu!
Cái tên này lập tức hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.
Không có cách nào, Vân Tiêu giới chiếm vị trí tốt nhất của thành Phi Tiên, với lại mấy năm qua vẫn luôn tương đối sinh động, phần lớn tu sĩ thành Phi Tiên đều có nghe đến.
- Hứa Giai, thế giới Tuyết Tùng!
Đối thủ của Diệp Long cũng được xác định rất nhanh.
Đám người xôn xao.
- Quao, hai người này đều là người của Thiên Tiên giới, xem ra trận này rất hấp dẫn đây!
- Hắc hắc, chắc ngươi không biết, hai này giới vực này vẫn luôn cạnh tranh lẫn nhau, lần này tính là cừu nhân gặp nhau, chắc chắn sẽ rất thú vị.
Có người cười nói.
- Theo ta được biết, Hứa Giai đã phi thăng lên Tiên giới hơn hai mươi năm, mà Diệp Long chỉ mới phi thăng lên ba năm, xem ra trận này Vân Tiêu giới phải thua rồi.
Có người phân tích nói.
Đều là thế giới cấp bậc Thiên Tiên nên đại biểu cho khi phi thăng Tiên giới, những người này đều có tu vi là Thiên Tiên.
Mà một người đã tu luyện hơn hai mươi năm, một người khác thì mới tu luyện dược ba năm, dựa theo lẽ thường thì hai người chênh lệch rất xa.
Phần lớn người đều không quá xem trọng Diệp Long.
Người của Tuyết Tùng giới thì một mảnh vui mừng.
- Trận chiến này tất thắng!
- Hừ, lúc này phải để mọi người nhìn thấy, chẳng qua giới Vân Tiêu kia gặp vận may gà đất chó sành mà thôi!
Bọn hắn tràn đầy lòng tin đối với Hứa Giai.
Đặc biệt là người tiếp dẫn của Tuyết Tùng giới kia, hắn ta nhảy lên cao giọng reo hò, đến nay hắn ta vẫn chưa thể quên được cảm giác biệt khuất ở đài Phi Tiên mấy năm trước.
Mà một phương Vân Tiêu giới thì lại yên tĩnh rất nhiều.
- Long Chủ, thay chúng ta mở đầu cho tốt.
Ti Thần Lan vừa cười vừa nói.
Diệp Long nhẹ nhõm cười một tiếng, sau đó thả người nhảy lên, bước lên lôi đài.
Hứa Giai cũng nhảy lên, tên hắn ta vừa nghe giống một nữ tử, nhưng bộ dáng lại là một đạo nhân cầm theo một cái hồ lô, không có chút nào giống với cái tên cả.
- Bắt đầu!
Trọng tài tuyên bố chiến đấu bắt đầu.
- Hứa Giai vô địch!
- Hứa đạo hữu, hung hăng chà đạp tiểu tử của Vân Tiêu giới cho ta!
Người của Tuyết Tùng giới la lớn.
Hứa Giai cảm nhận được cảm giác nhiệt tình của mọi người bên dưới, cũng không khỏi ưỡn thẳng lưng, cười lạnh nói:
- Diệp Long, ngày này sang năm, chính là…
Nhưng không đợi hắn ta nói xong, một cái gậy giày đánh đã đi tới trước mắt của hắn ta.
Khí thế cường đại như muốn thổi bay hồ lô của hắn.
Hứa Giai trợn mắt tròn xoe, vội vàng muốn né tránh ra, nhưng đã không còn kịp rồi.
- Phanh!
Rầm một tiếng.
Trong một mảnh âm thanh ủng hộ của Tuyết Tùng giới, Hứa Giai giống như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, trong mũi và miệng tràn đầy máu tươi.
Trong lúc còn đang bay chưa chạm đất thì hắn ta đã hôn mê bất tỉnh.
- Chiến đấu đã bắt đầu rồi mà còn nói nhảm nhiều như vậy.
Diệp Long lắc đầu, giống như vừa làm một chuyện gì đó không đáng kể, quay người đi xuống lôi đài.
Chiến đấu gọn gàng như thế làm cho trọng tài cũng không kịp phản ứng, trong chốc lát mới tuyên bố kết quả chiến đấu.
- Diệp Long của thế giới Vân Tiêu, thắng!
Mà lúc này, mặt mũi đám người Tuyết Tùng giới đỏ lên, mới vừa rồi còn tự tin và reo hò, bây giờ lại giống như gan heo.
- Ủa… Chỉ như vậy à?
- Ta tưởng là sẽ rất đặc sắc chứ.
- Người của Tuyết Tùng giới này yếu quá vậy, bọn hắn thật sự là thế giới cấp độ Thiên Tiên sao?
- Bọn hắn đúng là Thiên Tiên giới, chỉ có điều từ hôm nay trở đi có thể sẽ trở thành trò cười của Thiên Tiên giới.
Đám người nghị luận ầm ĩ, chỉ trỏ về phía Tuyết Tùng giới.
Người của thế giới Tuyết Tùng thật sự không phản bác được một câu nào.
Bọn hắn bị bại thật quá thảm rồi.
Mà người tiếp dẫn vừa nhảy lên reo hò lúc nãy đã cúi đầu, cũng chạy trốn khỏi đám người.
Cùng lúc đó, trong Tiên viên.
- Đại chất tử đã là Đại La Kim Tiên rồi sao?
Thần Võ trừng tròng mắt, kinh ngạc nói.
Mặc dù vừa rồi chỉ có một cước, nhưng Thần Võ vẫn thấy rõ tu vi của Diệp Long.
Trong lòng hắn không tránh khỏi chấn động, chỉ trong vòng ba năm, không ngờ Diệp Long đã từ Thiên Tiên đỉnh phong vượt hai giai, tấn thăng đến Đại La Kim Tiên.
Loại tốc độ này, hắn sống nhiều năm như vậy vẫn chưa bao giờ nghe nói qua.
Thần Võ quay đầu, nhìn Diệp Tùy Phong một chút, lại trong nháy mắt nghĩ thông suốt.
Có vị này ở đây, không có chuyện gì là không thể xảy ra cả.