Chương 391: Đừng Nóng Vội, Bảo Bối Nhiều Lắm, Ta Còn Đang Chọn.
Mỗi người thắng trận đều đứng trên lôi đài, cảm nhận được bốn phía reo hò, hưởng thụ thời khắc quang mang vạn trượng như thế.
- Đại ca, hay chúng ta cũng bày tỏ một chút thành ý đi?
Thần Võ tới gần Diệp Tùy Phong, ý cười đầy mặt.
Ánh mắt Diệp Tùy Phong ý vị thâm trường, tiểu tử này, vẫn rất biết bắt cơ hội mưu phúc lợi.
Nhưng như vậy thật là không tệ, nếu có được khen ngợi từ Tiên Đế, các tu sĩ này chắc chắn sẽ cùng chiến đấu hăng say hơn.
- Có thể, mỗi người đều biểu thị một đi, coi như vé vào cửa xem biểu diễn đặc sắc mười ngày này.
Diệp Tùy Phong nói.
- Ha ha, tốt tốt tốt, vậy ta tới trước!
Mặt mũi Thần Võ lập tức tràn đầy vui vẻ.
Sau đó, hắn móc ra một đống lớn lệnh bài lóng lánh tia sáng vàng, phất tay đánh vào trong tấm hình tất cả trước mặt.
Chợt, trên bầu trời mỗi một lôi đài đều bắn ra tia sáng vàng.
Mấy cái lệnh bài từ trên trời giáng xuống, rơi vào trước mặt mỗi một người thắng trận.
Cùng lúc đó, người phụ trách của từng lôi đài cũng thu được tin tức tương ứng.
Vẻ mặt bọn hắn kích động, vội vàng lớn tiếng tuyên bố:
- Đây là ân trạch của Tiên Đế đại nhân!
Tâm thần mọi người lập tức kịch chấn, trong miệng hô hoán Tiên Đế đại nhân, thành kính quỳ rạp xuống đất.
Thần Võ dương dương đắc ý, nói:
- Đây là Kim Lệnh của Tiên điện, dựa vào lệnh bài này có thể nhận được một cơ hội tiến vào bí cảnh của Tiên Phủ để tu luyện, ta rất ít khi cấp ra loại Kim Lệnh này.
Mọi người đều trừng lớn mắt, nhìn về phía Thần Võ.
- Ngươi vội giải thích như vậy là sợ chúng ta nói ngươi keo kiệt sao?
Ngay cả Hề Lam cũng nhịn không được chửi đậu đen rau muống.
Ban thưởng này chính là chi phí thấp nhất.
- Hắc hắc, ngay cả chính ta cũng dùng tiền của đại ca, cho cái này đã rất tốt rồi.
- Các ngươi cố gắng phát huy, vô cùng cảm kích, vô cùng cảm kích…
Thần Võ đối mặt với ánh mắt của mọi người, ngược lại là không chút phật lòng.
Mấy người không biết nói gì, vì Tiên Phủ cường thịnh, gia hỏa này thật đúng là không thèm để ý hình tượng của mình chút nào.
- Khụ khụ, thật ra ta cũng không có quá nhiều thân gia.
Lúc này, Liễu Như Niên mở miệng nói.
Sau đó, hắn lấy ra một bình đan dược màu xanh tròn trịa, lấy ra đầy đủ số lượng, thả vào trong tấm hình.
- Đây là Linh Tê Chi Chủng trên trăm năm do chính ta luyện chế ra, lúc đầu cũng vì bồi dưỡng đệ tử sử dụng, nhưng tạm thời chắc là không cần đến, lần này coi như cổ vũ bọn hắn.
Linh Tê Chi Chủng, đã coi là cực phẩm trong tiên vật thượng phẩm, có thể uẩn dưỡng trong đan điền tu sĩ, đả thông con đường tu luyện ở một mức độ nào đó.
Nếu so với Thần Võ keo kiệt thì lộ ra đại khí hơn rất nhiều.
Tiếp đó, Hề Lam cũng lấy ra đồ của mình.
Nàng chuẩn bị là một đạo Thiên Khuyết Thần Quang, đến từ thánh địa Thiên Khuyết cường đại.
Đây là một loại bảo vật đạo tắc cực kỳ hiếm có, có tác dụng trợ giúp tu sĩ tiến vào trạng thái đốn ngộ.
Sau đó, Hiên Viên Vô Sinh lấy ra một môn bí thuật thuộc về thế gia Hiên Viên, nhưng lưu truyền ngoại giới được coi là bí thuật cực phẩm.
Loại bí thuật này thiên biến vạn hóa, mỗi người tu tập đều có thể tu luyện ra hiệu quả khác nhau, rất là thần kỳ.
Bí thuật rất khó tu thành, nhưng nếu như có được Thiên Khuyết thần quang vừa có đưa để phụ trợ thì khả năng luyện thành sẽ rất cao.
- Mấy thứ của các ngươi đều quá thiên hướng về ngoại vật.
Văn Xương mở miệng nói.
Sau đó, hắn nhô ra ngón trỏ, một giọt máu tươi chậm rãi tại ngưng kết ở đầu ngón tay.
Chùm sáng màu đỏ bắn ra bốn phía, tản ra đạo vận mãnh liệt, tiên khí cuồn cuộn, khí tức sinh mệnh gần như ngưng thực.
- Lão ca, ngài đây thật là đại xuất huyết!
Thần Võ trừng tròng mắt, chắp tay nói.
Bọn hắn đều nhận ra, giọt máu tươi này gọi là Tiên Đế Đạo Nguyên.
Là Văn Xương Tiên Đế sử dụng tinh hoa đạo quả của mình ngưng luyện ra được, đối với tu sĩ bình thường thì có thể triệt để tẩy tinh phạt tủy, rèn luyện bản thân, có lực lượng tạo hóa vô thượng.
Một giọt đạo nguyên như vậy, Văn Xương chí ít cần mười năm trở lên mới có thể bổ sung trở về.
- Ha ha, ta vốn là không có thế lực gì, tính toán ra, đây là lần đầu tiên ta bồi dưỡng hậu bối.
- Việc nhỏ, không cần để ý.
Nói xong, hắn thả ra Tiên Đế Đạo Nguyên, tất cả người thắng trận nghênh đón một trận tẩy lễ vô thượng.
Mấy người đều làm xong, sau đó dời ánh mắt về phía Diệp Tùy Phong.
Bọn hắn rất chờ mong, một người từ trước đến nay giàu vô nhân tính đến cùng sẽ lấy ra vật liệu như thế nào.
Chẳng lẽ sẽ nện mỗi người bọn hắn một trăm triệu tiên thạch hay sao?
Dưới ánh mắt mong chờ trong của bọn hắn, Diệp Tùy Phong lại yên lặng một hồi.
- Đừng nóng vội, bảo bối nhiều lắm, ta còn đang chọn.
Vật liệu trong không gian tùy thân của hắn thật sự nhiều lắm, nếu không tính mấy thứ mua được từ Hư Giới, chỉ riêng bảo vật thu hoạch được ở di tích Tiên Phủ Vạn Linh cũng đã chất thành một ngọn núi lớn.
Với lại, còn có tồn kho mở mấy trăm ngàn di vật Thần Triều, đủ loại chí bảo cường đại, khắp nơi đều có.
Quá phiền phức.
Bỗng nhiên, Diệp Tùy Phong nhìn thấy một thứ.
Đó là một cái bình ngọc, trong miệng bình có cắm một cành liễu mảnh mai.
- Sao mình lại quên thứ này chứ…?!
……….
Nói đến bảo vật Diệp Tùy Phong thu hoạch từ Vạn Linh Tiên Phủ, không tính núi bùn đất trong mảnh vỡ thế giới thì đáng nhắc tới nhất chỉ có ba món đồ.
Đạo Thuật Thái Cổ: Vạn Vật Sinh Linh Quyết.
Pháp quyết vô thượng này, cho tới bây giờ, hắn cũng chỉ nghiên cứu hơn phân nửa, muốn chân chính lợi dụng, còn phải cần một khoảng thời gian mới được.
Đạo Cổ Đốt Lô: Hắn vẫn luôn dùng, sau khi luyện xong bùn đất, Diệp Tùy Phong lại tìm một chút bảo vật khác của hắn, tiếp tục luyện chế Đạo Cổ Nguyên Đan mùi vị cho Tiểu Hắc.
Món đồ thứ ba là Bình Ngọc Tạo Hóa.
Trong bình ngọc có mấy ngàn giọt Hỗn Độn Ngọc Tương nhỏ, lúc ấy cho ba người Liễu Như Niên, mỗi người năm giọt dùng để đột phá Tiên Đế.
Sau đó thì hắn nó ném vào một góc, đợi sau khi xuất quan lại quên mất.