Chương 406: Đó Là Chuyện Của Bản Thể, Có Quan Hệ Gì Với Một Phân Thân Như Ngươi?
Một con đại điểu màu xanh cấp tốc xẹt qua trên đầu trường long uốn lượn.
Diệp Tùy Phong đứng ở phía trước nhất, hờ hững nhìn tu sĩ dưới chân.
Diệp Long mang theo đám người Chân Long các đã gia nhập vào trong đại quân mở rộng, nơi đó mới là đại võ đài chân chính của hắn.
Mà Diệp Hoàng cũng đã mang theo đám người của điện Thanh Loan rời khỏi Tiên Phủ, tiến vào Tiên giới rộng lớn vô ngần, vô số bí cảnh, hiểm địa, cấm khu, chính là mục tiêu chuyến này của nàng.
Đương nhiên, còn có tinh đồ đại biểu bảo tàng.
Tấm tinh đồ mà Diệp Tùy Phong lấy được ban đầu vẫn còn thiếu hai mảnh vỡ cuối cùng.
Căn cứ theo đám người phân tích thì đó rất có thể là bảo tàng khác của Thần Triều, cho nên lần này, Diệp Hoàng cũng mang theo nhiệm vụ.
Hi vọng, có thể tìm được hai mảnh cuối cùng của tấm Đại Tinh Đồ đó, nhìn xem phía sau đến cùng ẩn giấu bí mật gì.
- Thật nhàm chán, lại chỉ còn lại ba người chúng ta.
Tiểu Hắc ghé vào trên bờ vai Diệp Tùy Phong, mặt mũi tràn đầy buồn phiền.
Trên lưng Thanh Điểu chỉ có ba người là Diệp Tùy Phong, Tiểu Hắc và Cốc U Lan.
Mấy người Văn Xương, Liễu Như Niên đều bị lưu lại Tiên phủ Thần Võ để thực hiện chiến dịch mở rộng thế lực lần này.
- Yên lặng đợi đi, trong khoảng thời gian này, ngươi đừng hòng đi đâu.
Diệp Tùy Phong nói.
Dưới hai tầng tác dụng của vòng cổ Thiên Đạo và Đạo Cổ Nguyên Đan, Tiểu Hắc đã bắt đầu lần thăng cấp thứ hai.
Có lẽ không đến một năm nữa là nó sẽ tấn thăng thành thế giới Kim Tiên.
Trong khoảng thời gian này, Diệp Tùy Phong nhất định phải nhìn chằm chằm nó để tránh xảy ra vấn đề gì.
- Ta cũng không định chạy loạn.
Tiểu Hắc nhếch miệng, nói:
- Chỉ là bỗng nhiên không có nhiều người cùng nhau nói chuyện phiếm như vậy, cảm giác có chút nhàm chán.
- Nếu có thể có thêm mấy người thì thật tốt, cho dù là đại thúc thần kinh cũng được, ta cũng còn có thể huyên náo với hắn.
Diệp Tùy Phong lắc đầu.
Tu sĩ luôn luôn cô độc, sao có thể ở cùng nhau cả ngày.
Hắn vừa chuẩn bị nói cái gì thì bỗng nhiên tâm niệm vừa động, nhìn về phía trước.
Một âm thanh mặc đi qua.
- Ha ha ha, Tiểu Hắc, sao ngươi cứ luôn ở sau lưng nói thúc thúc ta đẹp trai vậy.
Bóng người Thần Võ chậm rãi xuất hiện ở trước mặt mấy người.
Sau đó, hắn rơi vào trên lưng Thanh Điểu.
- Ai nói về ngươi, ngươi thật đúng là biết tự mình đa tình!
Tiểu Hắc lập tức nhe răng trợn mắt.
Nhưng có thể nhìn thấy, cảm xúc trong mắt nó đã tốt hơn vừa rồi rất nhiều.
Diệp Tùy Phong nhìn Thần Võ một chút.
- Phân thân sao?
- Ngươi đang muốn làm gì?
Thần Võ cười hắc hắc, nói:
- Chủ nhân Huyền Đô chính là lão bằng hữu của ta, ta cũng muốn đi gặp hắn.
- Với lại, ngài chưa quen cuộc sống nơi đây, có một người dẫn đường cũng tốt mà.
Diệp Tùy Phong im lặng.
Ngươi nha, chính là muốn nhìn chủ nhân Huyền Đô gặp xui xẻo đúng không?
Thật sự là rảnh đến nhức cả trứng.
- Ta thấy ngươi chính là thèm thức ăn của Cốc tỷ tỷ làm, hừ!
Tiểu Hắc cũng vô tình chửi đậu đen rau muống, sau đó nhảy vào trong ngực Cốc U Lan, nhỏ giọng nói âm mưu quỷ kế gì đó vào tai nàng.
- Đừng ảnh hưởng tới chuyện quan trọng.
Diệp Tùy Phong nói.
- Sẽ không, ta đã sắp xếp xong tất cả.
Thần Võ nói:
- Giai đoạn đầu của việc mở rộng cũng không có quá nhiều chuyện, có Văn Xương lão ca bọn hắn ở đó, hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.
Diệp Tùy Phong lộ ra vẻ mặt cổ quái:
- Ta nói là chuyện tạo em bé.
- Khụ khụ!
Thần Võ kém chút nghẹn lấy, xấu hổ nói:
- Đại ca, tạo em bé là chuyện của bản thể, chuyện này có liên quan gì với một phân thân như ta?
Diệp Tùy Phong nghĩ nghĩ, hình như chuyện đúng là như vậy.
- Không nên không xem trọng nó.
- Trước mắt đại thế sắp đến, con của ngươi và Xảo Nhi rất có thể sẽ nhận được ý chí của Tiên giới chú ý, đừng bỏ qua cơ hội lần này.
Yêu Linh tộc xâm lấn mười vực Tiên Giới, có thể là bắt đầu đại kiếp cũng có thể là là khúc nhạc dạo bắt đầu đại kiếp.
Cho dù là loại nào thì cũng khó tránh khỏi chuyện hai đại tộc đàn Nhân tộc và Yêu Linh tộc đại chiến.
Diệp Tùy Phong thông qua Thần Triều Mục Tiên và di tích Vạn Linh đã quan trắc được một loại khí cơ nào đó trong cõi U Minh.
Vạn tộc cộng sinh khẳng định là đại thế.
Nói đơn giản một chút chính là sự kết hợp giữa Thần Võ và Xảo Nhi có sự tồn tại của Thiên ý.
Thuận theo trời mà làm, chắc chắn sẽ có chỗ tốt.
Mấu chốt nhất là, vũng nước Tiên giới này là thật sâu.
Người trốn ở sau lưng, có ý đồ điều khiển vận mệnh nhiều không kể xiết, khắp nơi đều là âm mưu quỷ kế.
Chuyện này khiến Diệp Tùy Phong rất khó chịu, cho nên hắn cũng chuẩn bị mượn nhờ chuyện này, luồn tay của mình vào trong bàn cờ của thiên địa.
Bố cục quá phiền phức à?
Làm rối mới chơi vui.
- Ta hiểu rồi.
Thần Võ nhẹ gật đầu.
- Đúng rồi đại ca, đêm hôm đại hôn, ngài đến cùng đã cho Xảo Nhi bảo vật gì vậy?
Hắn mở miệng hỏi.
Lúc ấy, sau khi Diệp Tùy Phong uống xong kính trà đã tặng cho Xảo Nhi một món đồ sáng rực rỡ, hộp quà đó là dùng khí hỗn độn bao phủ, cho nên không ai nhìn ra trong đó rốt cuộc là thứ gì.
Diệp Tùy Phong nghe thấy vấn đề này, mỉm cười.
- Đó là chuyện của bản thể, có quan hệ gì với một phân thân như ngươi?
Thần Võ lập tức sửng sốt, sau câu nói này lại quen thuộc như vậy?
- Đừng suy nghĩ, ta sẽ không nói cho ngươi.
- Nếu như Xảo Nhi muốn nói cho ngươi thì chính nàng sẽ nói, nếu như nàng cũng không muốn nói, vậy thì chỉ có cách là tự ngươi đoán đi thôi.
Diệp Tùy Phong quay đầu, không tiếp tục để ý Thần Võ nữa.
Tốc độ của Thanh Điểu rất nhanh đã vượt qua đại quân mở rộng phía dưới, nhanh chóng bay qua biển rộng núi lớn mênh mông.
…
Tiên điện.
Trong phòng cưới của Thần Võ.
Trên giường mềm màu đỏ, Xảo Nhi lười biếng nằm nghiêng, chín cái đuôi thật dài phủ kín giường.
Cũng không biết có phải vì xung quanh bố trí màu đỏ hay không mà trên da thịt trắng nõn của nàng lại ánh lên một vòng ráng hồng nhàn nhạt.
Ánh mắt nàng lưu chuyển, về mặt đối phó với sinh vật giống đực, Hồ tộc có được ưu thế trời sinh.
Huống chi, bàn về tu vi thật thì Thần Võ ở trước mặt nàng cũng chỉ là một tiểu tử mà thôi.
Cho nên, trong đêm động phòng hôm đó, nàng đại hoạch toàn thắng.