Chương 407: Lựa Chọn Của Xảo Nhi
Lúc này, Thần Võ đã không thấy bóng dáng, giai đoạn đầu của việc mở rộng, hắn nhất định phải tự mình đốc chiến.
Sau một lát, Xảo Nhi lấy ra một hộp quà phát sáng, đó là thứ Diệp Tùy Phong đã tặng cho nàng trong hôn lễ.
Lúc ấy, khi Diệp Tùy Phong tặng nó cho nàng cũng đã nói phương pháp mở ra phong ấn hỗn độn cho nàng.
Với lại, còn nói một câu rất có ý vị thâm trường.
- Toàn bộ lựa chọn đều do ngươi.
Xảo Nhi nghĩ nghĩ, sau đó mở ra phong ấn hỗn độn.
Một bình ngọc tinh mỹ xuất hiện ở trước mặt nàng.
Sau khi thứ đưa thần thức vào, nàng lập tức kinh ngạc.
- Đây là… Hỗn Độn Ngọc Tương?
Xảo Nhi cảm thấy không thể tin được.
Nàng đã sống mấy trăm ngàn năm, gặp qua hoặc nghe qua rất nhiều bảo vật tạo hóa.
Hỗn Độn Ngọc Tương thường thường đều xếp ở phía trước nhất.
Nàng thật sự không ngờ, Diệp Tùy Phong lại tặng cho nàng chí bảo trân quý như thế!
Một hồi lâu sau, Xảo Nhi nhìn về phía một thứ khác trong hộp quà.
Đó là một môn pháp quyết.
Sau khi nhìn xong pháp quyết, vẻ mặt Xảo Nhi lần nữa lộ ra vẻ không thể tin được.
Không ngờ đó lại là pháp quyết giải trừ cấm chế ở chỗ sâu trong thần hồn của mình.
Tại sao Diệp Tùy Phong lại phải cho mình thứ này?
Bỗng nhiên, Xảo Nhi nhớ tới câu nói trước đó của Diệp Tùy Phong, toàn bộ lựa chọn đều do mình.
Lựa chọn này đến cùng là có ý gì?
Xảo Nhi lâm vào trầm tư thật sâu.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân nặng nề hữu lực.
Thần Võ đã trở về.
Xảo Nhi theo bản năng muốn cất bình ngọc đi, nhưng nghĩ lại thì ngừng lại.
- Hả? Nàng đang làm gì đấy?
Thần Võ đi vào phòng cưới, lên tiếng hỏi.
Xảo Nhi cười một tiếng, đứng dậy.
- Đây là thứ mà hôm qua Diệp đại ca đã tặng cho ta, chàng nhìn một chút đi.
Thần Võ tiếp nhận bình ngọc, trong nháy mắt sửng sốt.
- Hỗn Độn Ngọc Tương?
- Ha ha, không hổ là đại ca, xuất thủ chính là xa xỉ, đoạn thời gian trước vừa cho ta một trăm giọt, hiện tại lại là một trăm giọt!
Hắn cười nhìn về phía Xảo Nhi:
- Ly trà này nàng kính rất đáng giá.
Xảo Nhi gật đầu cười, sau đó đưa bình ngọc cho Thần Võ.
- Chàng cầm đi, ta giữ lại cũng không có tác dụng gì.
- Đừng từ chối, đây vốn chính là tặng cho hai người chúng ta.
Thần Võ vò đầu cười một tiếng, nhìn ánh mắt kiên định của Xảo Nhi, có chút ngượng ngùng cất vào.
- Nếu nàng cần thì cứ nói với ta, dù sao cái này cũng là đại ca tặng cho nàng.
Xảo Nhi khẽ gật đầu.
Nàng nhìn dáng vẻ vui vẻ của Thần Võ, cũng không nói chuyện pháp quyết cấm chế.
Nàng cũng không lựa chọn tranh thủ lúc Thần Võ không biết rõ tình hình mở ra cấp chế của mình.
Trong lòng Xảo Nhi đã có lựa chọn của mình.
Nàng lấy thân phận nửa tù binh tiếp tục cuộc sống tốt đẹp ở chỗ này.
Cho đến có một ngày, chính Thần Võ sẽ chủ động mở ra cấm chế cho nàng.
………
Huyền Đô, nơi đứng đầu đại vực Thái Khôn.
Nó là thế lực cường đại số một số hai của cả đại vực này.
Cho dù nhìn khắp toàn bộ Tiên giới thì cũng thuộc thế lực đứng hàng đầu, ai cũng không thể tuỳ tiện coi nhẹ.
Từ khi Yêu Linh tộc xâm lấn mười vực Tiên Giới đến nay, các nơi chiến hỏa bay tán loạn, hỗn loạn không chịu nổi.
Nhưng đối với Huyền Đô thì lại không có ảnh hưởng gì quá lớn.
Thứ nhất, vị trí của Huyền Đô ở gần khu vực trung tâm của Tiên Giới, lực ảnh hưởng của Yêu Linh tộc tạm thời chưa thể lan tới được.
Thứ hai, nó thật sự quá cường đại, cho dù đại quân của Yêu Linh tộc tới gần thì cũng phải cẩn thận cân nhắc kỹ lưỡng một chút, xem thử phe mình đã chuẩn bị đầy đủ để đối mặt với thế lực siêu cấp to lớn này hay chưa.
Cho nên tổng thể thì hoàn cảnh trong Huyền Đô vẫn tương đối hòa bình.
Trong những năm gần đây chỉ xảy ra hai chuyện lớn.
Chuyện thứ nhất là đại trưởng lão Mộc Vinh của Huyền Đô thông đồng với địch làm phản, sau đó bị đuổi giết ra ngoài, đến nay vẫn không có tin tức.
Mà chuyện thứ hai chính là Tiên Triều di chuyển.
Ngày ấy, một bàn tay to lớn nâng trọn cả Tiên Triều lên, vượt ngang mấy ngàn vạn dặm cương vực, di chuyển đô thành đến khu vực biên giới giữa đại vực Thái m và đại vực Thái Khôn.
Vô số người đã tận mắt thấy thần tích này.
Mà hành động này đã gần như làm cho toàn bộ Tiên giới chấn động.
Vẻ mặt rất nhiều người đại biến, tưởng là Huyền Đô khởi xướng tiến công với đại vực Thái m, những người sống ở biên giới đại vực Thái m đều cảm giác mặt đất dưới chân run rẩy, có người bị dọa đến chạy đi chỗ khác lánh nạn.
Nhưng lần này, hình như chủ nhân Huyền Đô chỉ là vì dời Tiên Triều mà thôi, sau đó lại không bất kỳ động tác gì khác, thậm chí còn phát ra một thông báo.
- Một ngày đại vực Thái Khôn chưa hủy, Huyền Đô sẽ không tiến vào đại vực Thái m.
Đây là chủ nhân Huyền Đô tự mình dùng thần niệm truyền ra ngoài.
Sau khi mọi người nghe vậy lập tức yên lòng.
Loại tồn tại đó đương nhiên sẽ không thể nào lừa gạt dân chúng.
Hắn nói không vào Thái m thì chắc chắn sẽ không.
Về phần đại vực Thái Khôn bị hủy diệt…
Ha ha, đó là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, cho dù Yêu Linh tộc tập trung tất cả lực lượng ở đại vực Thái Khôn tiến hành đánh một trận cuối cùng với Nhân tộc thì đại vực Thái Khôn cũng không thể nào bị phá hủy.
Cho nên rất nhanh, mọi người đã lại khôi phục cuộc sống ngày xưa.
Thậm chí sau khi dời đều, bởi vì càng thêm tới gần trung tâm Tiên Giới mà trở nên càng thêm phồn thịnh.
Mỗi một ngày đều có lượng lớn tu sĩ tiến vào trong đô thành nguy nga này, tranh thủ một cơ hội bay lên hóa Rồng.
- Đó chính là Huyền Đô sao?
Trên đường chân trời, Thanh Điểu to lớn đang lơ lửng.
Quan sát một tòa đại thành hùng cứ giữa dãy núi nguy nga, tráng lệ, khí thế ngút trời.
Ở xung quanh nó có tiên khí lượn lờ, được ánh nắng mặt trời chiếu rọi càng thêm lộng lẫy.
- Nhìn qua có vẻ rất lợi hại nha.
Tiểu Hắc cảm thán nói.
- Đúng vậy… Đây chẳng qua là Tinh Thành Huyền Đô.
Thần Võ nói:
- Trong Tinh Thành là Nguyệt Thành, trong Nguyệt Thành là Ngoại Thành, trong Ngoại Thành mới thật sự là Huyền Đô.
- Đại… Đại thúc, ngươi thật quá kém.
Tiểu Hắc mắt liếc nhìn Thần Võ:
- Tinh Thành của người ta đã không thua gì Tiên Điện của ngươi rồi.