Chương 494: Tổ Long, Tổ Phượng Xuất Hiện. Một Chiến Ba
Đó là một con Ngũ Trảo Thương Long màu vàng đen, thân thể to lớn hơn phân nửa thế giới, uy áp cuồn cuộn, tựa như thiên thần.
Một con khác là Thiên Phượng khổng lồ với lửa cháy hừng hực, liệt diễm trên người như muốn đốt xuyên qua hư không, ánh mắt lạnh lùng nhìn tới.
Ngay thời khắc bọn chúng xuất hiện, trong hỗn độn xa xa, một cái đình nghỉ mát đơn giản cũng từ từ xuất hiện.
Nơi đỉnh của đình nghỉ mát, bắn ra một đường cong pháp tắc màu trắng, xuyên thấu hỗn độn, nơi nó đi tới, lại là đỉnh chóp của tế đàn truyền tống, đằng sau đại điện tiếp dẫn, bên trong thế giới cổ mộc.
Bên trong đường cong pháp tắc nọ lại mang theo khí tức chỉ dẫn.
- Rất thú vị nha.
Diệp Tùy Phong nhìn cảnh tượng trước mắt, biểu cảm trên mặt cực kỳ đặc sắc.
Về cơ bản hắn đã hiểu rồi.
Hóa ra điểm cuối cùng của truyền tống trận hắn từng thu hoạch được bên trong tinh đồ lại chính là đình nghỉ mát kia.
Chỉ cần đạp vào tế đàn sẽ bị đường cong pháp tắc màu trắng này chỉ dẫn đi qua.
Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, Kỳ Lân, Tổ Long, Tổ Phượng lại không muốn để cho người truyền tống tới, phát hiện ra đình nghỉ mát kia.
Tổ Long và Tổ Phượng đều sử dụng đại thần thông vô thượng, ẩn giấu đình nghỉ mát nọ đi rồi.
Mà lão Kỳ Lân lại phụ trách đuổi Diệp Tùy Phong đi.
Phân công rất rõ ràng, không có kẽ hở.
Nếu như lão Kỳ Lân có thêm một ít kiên nhẫn, chỉ sợ Diệp Tùy Phong đã thực sự trở về Tiên giới.
Nhưng… Hắn nhìn về phía đình nghỉ mát, một luồng đạo tắc hùng vĩ tản mát từ trên người nó.
Vật này không thua kém một kiện Thái Cổ đạo khí, rất khó có thể hoàn toàn ẩn nấp được.
Phỏng chửng kể cả Tổ Long và Tổ Phượng, cũng rất khó có thể giấu kín được bao lâu.
Cho nên, Kỳ Lân mới có nôn nóng muốn hắn rời đi như vậy.
Nếu thật nếu để Diệp Tùy Phong kéo thời gian, chỉ sợ không được bao lâu, bọn chúng sẽ không thể phong ấn đình nghỉ mát được bao lâu, tự bản thân nó sẽ xóa bỏ ẩn nấp để hiện ra.
- Nhân tộc!
Lúc này, lão Kỳ Lân cũng rời khỏi áp chế của Diệp Tùy Phong.
Lão và Tổ Long, Tổ Phượng, chia thành ba phương, tự mình đứng trước thế giới của mình, bao vây Diệp Tùy Phong ở giữa.
- Bản tọa đã nhiều lần khuyên ngươi rời đi nhưng ngươi vẫn như cũ không biết tốt xấu!
Lão áp chế phẫn nộ của mình:
- Nể tình cùng là vạn linh, bản tọa cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng! Tự động rời đi! Nếu không, chỉ có một con đường chết!
Giọng nói của lão Kỳ Lân vang vọng trong hư không.
Diệp Tùy Phong, cười dài một tiếng:
- Ta xem ngươi đúng là già nên hồ đồ rồi.
Trên mặt hắn mang theo nụ cười mỉa mai:
- Phí bao nhiêu tâm tư như vậy, kỳ thật chỉ vì không muốn cho ta tiếp cận đình nghỉ mát kia? Hiện giờ ta lại nhất quyết muốn nhìn, đến tột cùng các ngươi đang muốn ẩn giấu thứ gì?
Hắn dứt lời, trực tiếp chủ động ra tay.
Trăm tỷ năm tu vi, hoàn toàn điều động.
Uy áp vô biên kinh khủng, đồng thời hướng về tam đại Thần Thú lão tổ, điên cuồng chèn ép tới.
- Làm càn!
Tổ Long màu vàng tối hét lớn một tiếng, muốn thi triển thần thông.
Tổ Phượng cũng như thế.
Nhưng lão Kỳ Lân, lại gấp gáp rống lên:
- Kẻ này rất khác thường! Phải dùng thủ đoạn mạnh nhất, hợp lực phong ấn hắn!
Tổ Long và Tổ Phượng vừa chuẩn bị ra tay, lại sửng sốt một chút.
Nhưng chúng nó vẫn lựa chọn tin tưởng lão Kỳ Lân.
Đối mặt với thế công của Diệp Tùy Phong, bọn chúng đồng thời xuất thủ.
Ba vị Cực Đạo giả liên thủ, tạo nên công kích đáng sợ đến cực hạn.
Dù Diệp Tùy Phong xuất ra toàn bộ thực lực công kích, cũng bị bọn chúng ngăn lại.
Pháp tắc nổ vang, thủ đoạn của Diệp Tùy Phong bị đánh tan hoàn toàn.
Sau đó, ba vị Thần Thú lão tổ, tự bản thân mình xuất ra một loại pháp quyết vô cùng kỳ quái.
Ngay sau đó, đột nhiên thế giới từ sau lưng bọn chúng bốc lên hư ảnh to lớn tới đối lập với nhau.
Bên trong hư ảnh là sức mạnh của Cực Đạo giả, hỗn hợp với năng lượng từ ý chí bản thân thế giới, khiến khí thế của bọn chúng lại một lần nữa tăng cao đến mức cực hạn!
Chỉ sợ đây chính là thủ đoạn liên kết mạnh nhất bên dưới vũ trụ này!
- Thái Sơ Tam Nguyên!
- Phong ấn!
Sau khi lão Kỳ Lân giận dữ rống lên một tiếng, đột nhiên trong mắt ba hư ảnh kinh khủng kia lại phun ra sáu luồng thần quang.
Thần quang nghịch thiên khiến cả hư không đều tan rã, toàn bộ bắn về phía Diệp Tùy Phong đứng ở trung tâm.
Hắn vừa chuẩn bị ra tay, lại phát hiện mục đích của sáu luồng thần quang nọ lại không phải là công kích.
Bởi vì khi chúng tới gần hắn lại bỗng nhiên tản ra.
Sáu luồng thần quang chứa ba lại màu sắc tựa như du long nhất bàn (uyển chuyển mềm mại), tại bắt đầu xoay vòng, quấn quanh thân thể hắn.
Rất nhanh chúng đã biến thành một cái lồng giam ba màu, tựa như kén tằm, bao vây toàn bộ thân thể hắn, từ trên xuống dưới.
Diệp Tùy Phong nhíu mày, dùng mãnh lực oanh ra một quyền.
Quyền kình kinh khủng nện trên kén tằm, làm bên ngoài phồng ra hình thành một cái túi thật lớn, mắt thấy nó sắp bị trực tiếp đánh nát.
Nhưng vào lúc này, thế giới Kỳ Lân, thế giới Tổ Long, thế giới Thiên Phong (Tổ Phượng), đồng thời phát ra một màn ánh sáng mờ mờ ảo ảo, thuận theo thần quang khuyến khích, lại một lần nữa phủ lên cái bao lớn trên kén tằm, khiến nó khôi phục lại như lúc ban đầu.
Diệp Tùy Phong đập thêm mấy quyền, đều có kết quả giống nhau.
Hắn không thể đột phá ra ngoài.
- Đừng thử nữa, vô dụng thôi.
Lúc này, lão Kỳ Lân với vẻ mặt âm trầm, đi tới phía trước Diệp Tùy Phong.
- Trong cả triệu năm qua, chúng ta đã làm không biết bao nhiêu thiết kế và thử nghiệm … chỉ chờ ngày hôm nay. Dù là Thần Đế sống lại cũng không thể nào đột phá được Thái Sơ Tam Nguyên.
Gương mặt Diệp Tùy Phong không cảm xúc, nhìn không ra hắn đang suy nghĩ cái gì:
- Đến cùng đình nghỉ mát kia là cái gì? Vì sao các ngươi không tiếc mọi việc, cũng muốn ngăn cản ta tới gần nó?
Hắn rất tò mò, không biết nguyên nhân vì sao ba vị Thần Thú lão tổ lại làm như thế.