Chương 594: Ta Muốn Ở Đây, Vũ Hóa Thành Tiên.
Lúc trước, bách phế đãi hưng, bọn hắn được thánh địa dẫn dắt đã làm ra công tích cực kỳ kinh người.
Dựa vào công tích lần này, bọn hắn mới được thánh địa chọn trúng, từ xa vạn dặm tới đây, trợ giúp thành lập đại tông nhất phẩm sừng sững ngàn năm, Thanh Lan Tông.
Trước đó, bọn hắn vẫn luôn là sinh hoạt ở trong thánh địa Ngọc Lan.
Diêm Chân là một vị trưởng lão kiếm đạo, mà Huyền Thanh Nguyệt,thì là một vị trưởng lão Luyện Khí.
Có một ngày, trong tông môn có một vị đại năng từ trong phế tích của thánh địa Thiên Khuyết mang về một tảng đá xanh to lớn.
Trên tảng đá có một vết kiếm đáng sợ khảm thật sâu vào trong đó.
Diêm Chân chỉ nhìn thoáng qua mà cả người đã phát lạnh, kiếm ý vô thượng mang theo khí tức hủy diệt vô tận vọt thẳng vào trong thần hồn của hắn.
Chỉ vừa liếc nhìn đã thiếu chút nữa phá hủy thần hồn của hắn.
Nếu không phải đại năng của tông môn ở bên cạnh quả quyết xuất thủ che lại mệnh nguyên của hắn thì sợ rằng hắn đã bị kiếm ý của vết kiếm đó phát ra chém giết tại chỗ.
Nhưng sau khi trải qua tai nạn này, Diêm Chân lại nhân họa đắc phúc, trong thần hồn lưu lại một tia kiếm ý của vết kiếm kia.
Nhờ vào một tia kiếm ý này, tạo nghệ trên kiếm đạo của hắn đột nhiên tăng mạnh, cuối cùng nhất cử đột phá Đại La Kim Tiên, trở thành lực lượng trung kiên của thánh địa.
Với lại, hắn có thể làm cho vết kiếm một lần nữa hiển hóa ra ngoài, mặc dù uy lực không bằng một phần vạn vết kiếm lúc đầu, nhưng đối với đệ tử bình thường thì cảm ngộ một chút kiếm đạo cũng có được tác dụng không hề tầm thường.
Đó chính là nguồn gốc của vết kiếm.
Về phần nguồn gốc của Đỉnh Cầu Nguyện thì càng vô cùng đơn giản.
Bản thể của nó chính là thánh vật chí cao của thánh địa, có tác dụng cực kỳ quan trọng đối với thánh địa phát triển, hàng nhái của hắn cũng ứng dụng rộng khắp trong các tông môn.
Làm trưởng lão Luyện Khí của thánh địa Ngọc Lan, Huyền Thanh Nguyệt đương nhiên hiểu được phương pháp luyện chế nó.
Sau khi nghe xong, Diệp Tùy Phong thở nhẹ một hơi.
Quả nhiên, thánh địa Thiên Khuyết bị hủy diệt có quan hệ chặt chẽ với Diệp Hoàng.
Hoặc nói, đó chính là bản thân nàng làm ra.
Chỉ tiếc, Diêm Chân chỉ biết những tin tức này.
Về phần lai lịch của thánh địa Ngọc Lan và cái hai đại thánh địa khác thì bọn hắn cũng chỉ biết là đều xuất hiện trong cùng một thời gian, từ trên trời giáng xuống.
Giống như chính là mang theo sứ mệnh đến giới Thái Ly bình định lập lại trật tự.
- Cũng có người nói, thật ra ba đại thánh địa đều đến từ cùng một nơi.
Diêm Chân cười nói:
- Nhưng ta không thể nào tin được.
- Phải là thế lực kinh khủng cỡ nào mới có thể đồng thời xuất hiện ba thế lực không kém gì thánh địa Thiên Khuyết chứ?
Diệp Tùy Phong không trả lời hắn.
Ngươi chưa thấy qua cũng không đại biểu không tồn tại.
Tổng hợp tất cả tin tức, hắn trên cơ bản đã có thể xác định, ba đại thánh địa đúng là chính là gia tộc luyện khí sư Hồ Sang trước kia, Ngô Đồng quan Ngọc Lan tông, còn có Tiểu Chiêu Bách Linh tông.
Chỉ có điều, hắn vẫn không hiểu được tại sao tại sao Diệp Hoàng phải xuất thủ đối phó thánh địa Thiên Khuyết.
Với lại tại sao sau khi phá hủy lại phái ra mấy người Hồ Sang tới chữa trị thế giới.
Những chuyện này có lẽ chỉ có ở trong thánh địa Ngọc Lan mới có thể biết được.
- Có thể đi thánh địa Ngọc Lan một chuyến hay không?
Diệp Tùy Phong trực tiếp hỏi.
Diêm Chân hơi kinh ngạc, hỏi:
- Ngươi muốn đi thánh địa à?
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, nếu chuyện này đã liên quan đến Diệp Hoàng thì hắn vẫn nên mau chóng làm rõ ràng thì tốt hơn.
Mấy người liếc nhau, sau đó Diêm Chân cười khổ nói:
- Vị tiền bối kia thì không có vấn đề, chỉ có điều ngươi và Phương Tiểu Nhân chắc không có cách nào tiến về thánh địa.
Diệp Tùy Phong nhíu mày:
- Vì sao vậy?
Diêm Chân giải thích nói:
- Có lẽ các ngươi còn không rõ ràng lắm.
- Vị trí của ba đại thánh địa chính là ở trong thánh địa Thiên Khuyết lúc đầu.
- Nơi đó bởi vì có thiên tai hàng thế nên pháp tắc thiên đạo nhận lấy tổn thương không thể xóa nhòa, nếu như người bình thường tự tiện xông vào thì sẽ tan thành mây khói trong nháy mắt.
- Cho dù thánh địa cố gắng mấy ngàn năm nhưng cũng chỉ chữa trị được một bộ phận, thực lực Địa Tiên trở xuống không có cách nào tiến vào trong.
Diệp Tùy Phong giật mình, thì ra là như vậy.
Xem ra lúc ấy chiến đấu giữa Diệp Hoàng và thánh địa Thiên Khuyết, sợ là cực kỳ thảm thiết.
Đã như vậy, vậy trước tiên ở lại Thanh Lan Tông tăng tu vi lên một chút đã.
- Ta hiểu rồi.
Diệp Tùy Phong nói:
- Vậy thì phiền phức hai vị trưởng lão chuẩn bị cho ta một hoàn cảnh tu luyện dồi dào linh khí.
- Ta muốn ở đây, Vũ Hóa Thành Tiên.
……….
Mấy người Diêm Chân và Huyền Thanh Nguyệt, Diệp Tùy Phong rời khỏi sân nhỏ.
Trước khi đi, bọn hắn đáp ứng yêu cầu của Diệp Tùy Phong, sau ba ngày sẽ mở mở ra bí địa tu luyện của Thanh Lan Tông cho hắn và Phương Tiểu Nhân.
Linh khí nơi đó cực kỳ sung túc, với lại có Đỉnh Cầu Nguyện cấp bậc cao hơn tọa trấn, tạo hóa phi phàm.
Nếu như đầy đủ may mắn thì có lẽ trong vòng năm năm thành công vượt qua Cửu Nạn, Vũ Hóa Thành Tiên.
Đến lúc đó, bọn hắn sẽ đích thân mang theo Diệp Tùy Phong đi tới thánh địa Ngọc Lan.
- Đại ca, ta cảm giác giống như mình đang sống ở trong mộng.
Phương Tiểu Nhân vẫn còn đang ngơ ngác như cũ, trên mặt mang theo vẻ không thể tin được.
- Lúc đầu ta tưởng là có Vực chủ làm hậu trường đã là chuyện rất ghê gớm rồi.
- Không ngờ, thậm chí ngay cả Thái Thượng trưởng lão cũng tới!
- Còn muốn mở ra bí địa quý giá nhất của tông môn cho chúng ta tu luyện, chuyện này quả thực là…
Trong lúc nhất thời, nàng không tìm từ gì thích hợp để hình dung kích động trong lòng của mình lúc này.
- Nhanh đi chuẩn bị một chút đi, ngày mai sẽ chúng ta phải đi bí địa.
Diệp Tùy Phong lắc đầu nói.
Phương Tiểu Nhân liên tục gật đầu, sau đó nhảy tung tăng chạy ra ngoài cửa.
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Phương Tiểu Nhân đã gõ cửa Diệp Tùy Phong.
Nhưng nàng không giống với hôm qua, lúc này, vẻ mặt của nàng có chút ngưng trọng, với lại một bộ như không ngủ được.
- Đại ca.
Phương Tiểu Nhân thấp giọng hỏi:
- Lúc đó, người bị ngươi biến thành kia đến cùng là ai vậy?