Triệu Hoán Thần Binh

Chương 420: Thần nỏ tinh linh

Bởi vì tiếng đập sắt và lửa nóng ở trong thế giới hắc ám vẫn rất dễ khiến cho người ta chú ý. Cho nên hắn liền đào một cái động lớn ở trên thạch bích bên cạnh đống mảnh vụn Huyền Binh, khiến âm thanh và nhiệt độ không đến mức truyền ra ngoài.

Keng keng keng...

Hắn bắt đầu rèn. Cũng không khó khăn giống trong tưởng tượng của hắn. Bởi vì phần lớn các mảnh vụn đều bị ăn mòn Sau khi bị bệ rèn thiêu đốt, rất dễ giảm xuống. Như Hắc Thiên Kim đã nói trước đó, sau khi bỏ ra một đống lớn, số còn lại này không bị chảy ra, có thể thật sự tinh luyện. Chỉ tiếc là thật sự quá ít. Có thứ sau khi nung chảy, chỉ còn lại một hạt nhỏ. Nếu lại tinh luyện thật sự chỉ còn lại bằng hạt cát.

Thời điểm ban đầu, Vu Nhai còn có thể phân loại các mảnh vụn. Sau đó hắn cũng lười phân loại, trực tiếp ném cả đống lớn vào nung. Nhờ như vậy tốc độ liền tăng lên rất nhiều. Đống rác phía ngoài cũng giảm đi rất nhanh. Những hạt trong tay Vu Nhai cũng càng ngày càng nhiều!

Cuối cùng miễn cưỡng có thể chế luyện. Vu Nhai quyết định cầm tất cả Huyền Binh trong tay chế luyện nâng cấp thêm lần nữa.

Trong trận đại chiến cùng Độc Cô Cửu Dương, cho dù là huyền kiếm thất giai của Độc Cô Cửu Tiên cũng thật sự bị phế bỏ. Vu Nhai nóng lòng muốn lấy được một thanh kiếm tốt. Cho dù không có thể đạt được mức độ huyền kiếm bát giai như của Độc Cô Cửu Dương, chí ít cũng không cần bị chấn động mà vỡ ra.

Đầu tiên, là U Hoang Kiếm đã lâu không thấy máu!

Lúc trước Khắc Liệt Luân Tư đã sớm nghĩ xong phương án rèn, nhưng vẫn luôn không có thời gian và không đủ nguyên liệu. Hiện tại thời gian có, nguyên liệu cũng nhiều hơn so với sự tưởng tượng. Khắc Liệt Luân Tư đưa ra phương án tiếp tục tu sửa. Chí ít khiến chất lượng U Hoang Kiếm tăng lên tới thất giai.

Chỉ cần đến lúc đó U Hoang Kiếm Linh tiến vào trong kiếm, U Hoang Kiếm chỉnh thể trong tay Vu Nhai lên trở nên cường đại, có thể xem như là huyền kiếm thất giai.

Keng keng keng...

Vu Nhai tập trung tinh thần trong công việc rèn. Hắn đã quên mục đích của chuyến này.

Ở trong thế giới bóng tối không có khái niệm thời gian. Không biết thời gian trôi qua bao lâu, một thanh U Hoang Kiếm hoàn toàn mới đã thành hình. Rất nhiều nguyên liệu ẩn chứa bên trong sợ rằng cũng chỉ có một không hai. Thậm chí ở đầu mũi kiếm ở dung hợp nguyên liệu gần như là thần cấp.

A, nếu như bỏ lớp màu đen phía ngoài của U Hoang Kiếm, đây là một thanh kiếm không phải dòng chính. Đúng vậy, thật ra lớp màu đen phía ngoài thật có cảm giác như một nước sơn được quét lên phía trên. Sau khi lột ra, thậm chí có thể thấy bên trong có đủ mọi màu sắc. Ở trên phương diện dung hợp, thật sự không đạt được loại thực lực rèn như vậy.

Giống như ở chỗ mũi kiếm này, nguyên liệu gần như là thần cấp, không giống như dung hợp vào, mà giống như là khảm lên.

Khắc Liệt Luân Tư cũng không biết đẳng cấp của thanh kiếm này là gì. Bởi vì thực lực bản thân Vu Nhai không đủ, ở trên phương diện rèn thiếu hụt quá nhiều. Nhưng nguyên liệu rèn lại cực phẩm như vậy, thật sự khó có thể phán đoán.

Nếu như bị rèn đại sư chân chính nhìn thấy, nhất định sẽ điên cuồng mắng chửi. Đây đâu phải là nguyên liệu để một thợ rèn vô lương lãng phí như vậy.

Vu Nhai lại không quản được nhiều như vậy. Hiện tại mục đích chủ yếu của hắn chính là dùng đủ bền, những cái khác hắn không quan tâm.

Nhữn nguyên liệu được tinh luyện ra trước đó đều sử dụng gần hết. Vu Nhai lại tiếp tục tinh luyện. Mục tiêu kế tiếp là Ma Nhận. Trong lúc chiến đấu ở Độc Cô gia, hắn đều sử dụng kiếm gãy thay thế Ma Nhận, trong khi phát huy vẫn bị hạn chế.

U Hoang Kiếm vốn có cơ sở, điều phải làm chỉ là nâng cao.

Ma Nhận lại khác, cần rất nhiều nguyên liệu. May là, còn có thể lợi dụng mấy thanh kiếm huyền tinh biển sâu đã bị gãy. Như vậy, lấy huyền tinh biển sâu làm nguyên liệu chính lại tốn không ít thời gian. Cuối cùng một thanh Ma Nhận cũng đã làm xong.

Giống như U Hoang, Ma Nhận cũng một thanh Huyền Binh siêu cấp lãng phí nguyên liệu.

Đẳng cấp gì? Được rồi, vẫn là miễn cưỡng đạt được trình độ thất giai. Ở mặt ngoài, Vu Nhai lại thoa lên một lớp huyền tinh biển sâu, khiến Ma Nhận thoạt nhìn có hình có dạng. Sau đó chính là trường kích. Hắn cũng lấy huyền tinh biển sâu làm nguyền liệu chính...

Cuối cùng chỉ còn lại có búa huyền tinh biển sâu. Búa huyền tinh biển sâu là Huyền Binh bản mạng của Vu Nhai, dung nhập trong Huyền Binh Điển. Kh rèn lại càng khó hơn. Yêu cầu nguyên liệu cũng càng thêm hà khắc, không giống ba món vũ khí trước đó, có thể tùy tiện làm. Cho nên Vu Nhai chuẩn bị đến đống mảnh vụn Huyền Binh cẩn thận tìm kiếm.

Bất tri bất giác, đống mảnh vụn Huyền Binh giống như một ngọn núi nhỏ đã giảm đi rất nhiều, không còn lại bao nhiêu.

- Vu tiểu tử. Nhanh tiến lên phía trước một chút. Mẹ nó, ba thứ ngươi vừa rèn nói thật... Ngươi đừng nói ngươi là do Khắc Liệt Luân Tư ta dạy. Nếu như bị rèn đại sư chân chính nhìn thấy, sự rằng sẽ mất hết mặt mũi vì ngươi. Ta còn muốn chờ tới khi nào mới có khả năng quay về tộc người lùn báo thù đây. Ta...

Khắc Liệt Luân Tư mấy ngày qua thật sự thành người luôn nói nhảm, liều mạng thúc giục Vu Nhai. Vu Nhai nghe hắn nói, đầu như muốn lớn lên gấp đôi.

Thật ra Vu Nhai cũng thấy không tệ. Nếu như là thợ rèn có đẳng cấp tương tự hắn, tập hợp nguyên liệu cực phẩm lại cũng không có cách nào làm tốt hơn được. Đương nhiên, hắn sẽ không phản bác. Yêu cầu của Khắc Liệt Luân Tư đối với hắn cũng không giống thợ rèn bình thường.

Cuối cùng, Vu Nhai đã quen. Con mẹ nó, gia hỏa này thật sự chính là bà tám trong tộc người lùn mà.

Đúng vào lúc này, Khắc Liệt Luân Tư đột nhiên không nói nữa, sau đó linh thể chấn động nghiêm trọng. Thời điểm Vu Nhai chuẩn bị mở miệng, hắn đột nhiên kêu lên:

- Mau nhìn đi. Chỗ đó. Đó là nguyên liệu thần cấp. Nhanh lên một chút, chính là chỗ đó!

Vu Nhai vội vàng nhìn theo hướng Khắc Liệt Luân Tư vừa chỉ. Hắn liền thấy một thứ giống như tấm ván gỗ từ trong đống mảnh vụn Huyền Binh nhô ra một góc. Ách, tấm ván gỗ sao lại trở thành nguyên liệu thần cấp?

- Khoan đã, tấm ván gỗ sao?

Vu Nhai đột nhiên kêu lên một tiếng kỳ quái. Hắn không dám chậm trễ vọt tới, sau đó mở ra. Tấm ván gỗ. Ở chỗ mà ngay cả nguyên liệu cực phẩm bị ăn mòn lại xuất hiện tấm ván gỗ. Tấm ván gỗ không bị hỏng. Điều này nói lển cái gì?

Khi Vu Nhai móc ra được, rốt cuộc đã biết nó đại biểu cho cái gì.

- Khắc Liệt Luân Tư tiền bối, đây… đây chính là mảnh vụn của Thần Nỏ Cổ Tinh Linh sao?

Vu Nhai ngơ ngác nói.

Không biết từ lúc nào, Vu Nhai đã móc ra mảnh vụn nhận được trong tàng bảo khố của vương quốc Lạc Thiên, sau đó nhìn thứ trước mắt. Hắn đã ghép mấy chục mảnh vụn lại với nhau, miễn cưỡng có thể thấy hình dạng cái nỏ. Chắc hẳn hai phần ba của Thần Nỏ Tinh Linh đều ở nơi này. Cũng như Khắc Liệt Luân Tư đã nói trước đó. Thần nỏ vô cùng lớn, dài chừng hơn ba thước.

Hóa ra Thần Nỏ Tinh Linh cũng không rơi ở khắp nơi trên đại địa Thần Huyền, mà là ở dưới Thiên Tội Uyên này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất